Teya Salat
Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325491

Bình chọn: 7.5.00/10/549 lượt.

g phòng Choi có kêu cô ấy đi tìm tài liệu, vẫn chưa thấy về. Ah trưởng phòng Choi kìa.-1 nhân iên nữ lên tiếng

-Chủ tịch, sao cậu đến đây?-trưởng phòng Choi căng thẳng hỏi

-Cố vấn Park đâu?

-Cô ấy sau khi đưa tài liệu cho tôi, đã đi đâu rồi cũng không biết nữa.-trưởng phòng Choi nói dối

-Vậy tài liệu đâu?-Hyun Woo lạnh giọng hỏi, ánh mắt sáng như đuốc

-Ah, lúc nãy đã đưa cho phòng ma-két-ting rồi.-bà hồi hộp nói

-Vậy sao?-anh nheo mắt hỏi

-Đúng vậy ạ.-bà gật đầu lia lịa

-Được rồi, nếu cô ấy không có ở đây cũng không sao.

Anh nói đồng thời rời khỏi, lập tức đám nhân viên trong phòng
luật liền bàn tán tại sao hôm nay chủ tịch lại tìm đến cố vấn luật mới
vào tập đoàn chứ?Tin sốt nha. (dám cá với m.n sau 5s khắp tập đoàn sẽ
lan truyền tin này :))

Quay lại bên Je Jae, cô đang cố leo lên đến cửa sổ, sắp đến rồi, chỉ cần 1 chút thôi.

-Được rồi, được rồi.

Cô thở hổn hển khi hai tay đã nắm được thành cửa sổ, chỉ cần 1 chút nữa là được.

-Aaa...

Sơ ý cô trượt chân làm ngã đống ghế làm điểm tựa, bây giờ cô lại ở trên cao như vậy nếu mà trượt tay khỏi nữa thì coi như cả thân hình té
xuống dưới, chắc chắn sẽ bị thương. Làm sao bây giờ?

-Có ai ngoài đó không?Cứu tôi với...-cô cố gắng la lớn mong có người đi ngang nghe thấy giúp cô

-Làm sao bây giờ?-cô lo lắng đến độ muốn khóc ngay tại chỗ, biết thế không tà lanh leo lên cửa sổ làm gì

-Cứu tôi...

Nếu cứ \"treo lơ lửng\" mình hoài thì không thể nào tìm cách thoát
ra, nhưng nếu buông tay ra thì chắc sẽ bị thương cho mà xem. Cô nên chọn cái nào bây giờ?

Chỉ còn cách đó mới thoát được thôi với lại bụng cô nãy giờ kêu
lên như trống đánh biết vậy hùi sáng nghe lời bác Min ăn cho rồi.

-Một.... hai... ba....

Cô đếm ba tiếng sau đó buông hai tay đang nắm thành cửa sổ ra,
\"bịch\" 1 tiếng, cả người của cô nằm trên sàn đất, đau lắm nha. Tay cô bị trầy 1 mảng cũng không nhỏ nha, còn chảy máu nữa, chân thì bị trặc cũng sưng đỏ lên, số cô không còn gì xui bằng!!!

Cô từ từ đứng dậy, đi đến bên cửa, cố gắng đập thật mạnh vào

-Cứu tôi, tôi bị nhốt bên trong... có ai ngoài đó mở cửa dùm tôi...-cô vừa đập cửa vừa dùng hết sức la lớn

Ai lại chơi ác mà nhốt cô trong đây chứ??Vừa bị thương lại đói
meo, sức để kêu cứu cũng không còn, cô đã la khan cả cổ rồi mà không ai
nghe thấy, lại còn ở nhà kho tư liệu chứ, ai lại đến đây?Chẳng lẽ cô cứ
bị nhốt hoài sao?Không được đâu.

-Ai ngoài đó cứu tôi đi... có người bị nhốt trong đây nè...

Sức của cô gần cạn kiệt rồi, nếu cứ bị nhốt chắc chắn sẽ chết vì đói và khát cho xem.

Càng tối không khí càng lạnh, đã thế đang ở đầu đông nữa chứ, lạnh thấu xương không chịu nổi mà, tôi đã đắp chăn kín mít rồi mà vẫn run cầm cập

-Hắc xììì....

Sao mà lạnh quá vậy nè, tên ác ôn mình thì chăn ấm nệm êm trong phòng còn tôi thì phải nằm ở ngoài đây, tức quá à!!!

-We...

-Gì?Muốn chọc tôi nữa sao?-tôi ngồi bật dậy quay qua lườm anh đang đứng dựa vào thành cửa

-Cô lạnh lắm sao?

-Không!!!

-Thật sao?

-Đã nói không mà,lắm chuyện!!!

-Tính cho cô vào trong ngủ cùng, cô không lạnh thì thôi!!!-anh vờ đi tính đi vào phòng

-Ấy ấy, tôi giỡn thôi, cho tôi vào trong nha!!!-tôi làm mặt baby nhìn anh mắt long lanh

-Cô làm mặt gì thế?Muốn thì vào ngủ không thì thôi!-anh nói rồi đi vào trong

Tôi cấp bách vọt vào phòng trước khi anh khóa cửa lại, hú hồn tưởng ngủ ngoài nữa chứ, mà khoan, ở trong phòng chỉ có 1 chiếc giường chẳng lẽ tôi với anh......ngủ chung sao?Không, tuyệt đối không được

-We!

-Gì?

-Anh ngủ ở dưới sàn à?

-Không!

-Vậy là tôi hả?

-Không!

-Vậy chứ sao?Chẳng lẽ tôi với anh ngủ cùng giường sao?

-Chắc vậy!

-Hả?Anh...đùa, đùa sao?

-Tôi có đùa với cô lần nào chưa?

-Chưa!

-Vậy thì ngủ đi!-anh nói leo lên giường nằm

-Này, này, tôi là con gái, anh là con trai sao có thể...ngủ chung được?

-Vậy cô muốn ngủ đâu thì ngủ!

-Khoan, khoan...

Làm sao bây giờ, tôi làm sao có thể ngủ cùng anh chứ?Nhưng ngủ dưới sàn thì cũng có hơn gì ngủ ngoài phòng khách chứ, chọn đi, trời đông ngủ giường êm ái hay ngủ dưới sàn lạnh lẽo đây!Không, thà chịu thiệt chứ không chịu tra tấn bằng cơn gió lạnh, ngủ trên giường!

Khẽ khàng leo lên giường nằm, tôi chỉ dám nằm một phần ba chiếc giường, lưng tôi đối với lưng anh, nhưng tim tôi sao cứ đập thình thịch không ngừng, cứ như muốn vỡ tung ra, cái cảm giác này cứ như lần đầu tôi được anh Dong Hwa hôn ấy

-Nè!-tôi gọi khẽ

-Hửm?-anh đáp nhẹ

-Tôi ngủ không được!Nói chuyện với tôi lát được không?

-Ừm!

-Đôi lúc...tôi thấy thật ghét anh...

-...

-Nhưng mà...suy nghĩ lại tôi thấy anh vẫn còn nhiề