Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325681

Bình chọn: 9.00/10/568 lượt.

g chưa kịp bước ra khỏi cửa thì bị giọng ông của anh làm khựng lại

-Ta nghĩ cháu nên suy nghĩ lại, còn cháu nữa Je Jae, ta mong ngày mai cháu sẽ tham dự!

-Dạ!?Cháu sao?-tôi thoáng ngỡ ngàng trước câu nói của ông

-Đúng vậy, ta rất vui nếu cháu sẽ tham dự tiệc lần này!

-Ông...

Tôi níu tay anh lại, nhìn ông nở nụ cười thật tươi, tôi đáp

-Vâng!!!Cháu rất vinh hạnh được tham dự!!!

-Park Je Jae!!!-anh hét

-Yên tâm đi!!!-tôi nói khẽ

-Cô...

-Được, ta rất mong tới lúc đó!-ông hài lòng gật đầu

-Vâng, cháu nhất định sẽ đến!!!-tôi gật đầu

-Ông!Nếu định làm gì thì cháu mong ông hãy dừng lại ngay, cháu không muốn ông cháu chúng ta sẽ như ông với chị Hyun Yeon!!!Cháu đi trước, cháu còn có tiết!!!-anh cất giọng đều đều rồi kéo tôi đi

-Ông, hai bác!Cháu xin phép!!!-tôi vội nói trước khi bị anh kéo đi khỏi

Còn lại ba người trong phòng khách, ông anh nhấp một ngụm trà rồi đặt xuống, thái độ này đã rất lâu rồi ba anh và mẹ anh chưa thấy kể từ lúc đứa con gái lớn của họ bỏ đi, nhưng nếu ông càng bình thản trong chuyện này thì là dự báo của một chuyện vô cùng kinh khủng như bão táp

-Ba!!!-ba anh khẽ nói

-Chuyện gì thế?

-Thằng Hyun Woo vẫn còn trẻ nên tham vui, ba đừng trách nó!-ba anh vội nói ngay

-Ta có trách nó sao?

-Không, chỉ là...

-Anh ấy không có ý gì cả?Chỉ vì Hyun Woo trẻ người non dạ nên mới như vậy thôi, có lẽ nó sẽ mau chóng chững chạc hơn!!!-mẹ anh tiếp lời

-Ta biết, nhưng ta nghĩ không như các con nói đâu, các con có lẽ còn biết sớm hơn ta nữa!-ông bình thản đáp

-...

-Sao hai con im hết vậy?Lời ta nói đúng sao?

-Không, chỉ là hai con chỉ biết một vài thông tin từ cô bé ấy thôi, với lại con nghĩ Hyun Woo nó ham mới lạ nên...ba biết mà!!!-ba anh vội đỡ lời

-Vậy mà hai con lại giấu ta?

-Không, ba...

-Đừng nói nữa, ta mệt rồi!!!Ta đi nghĩ đây, ngày mai chắc sẽ vui lắm, hai con nhớ tham dự đó!!!-ông nói rồi nhẹ người đứng dậy bỏ đi về phòng mình

-Ba, chẳng lẽ lại....-mẹ anh chập chừng lo lắng nói

-Mình đừng lo quá, Hyun Woo là con trai duy nhất, sau này sẽ kế thừa tài sản, chắc ba sẽ nương tay hơn Hyun Yeon!!!-ba anh vỗ vai bà trấn an

Hyun Woo kéo tôi vào xe, rồi lên ga chạy đi, suốt quãng đường dài tôi và anh không nói một chữ nào huống chi là muốn hỏi han anh, dự tiệc thôi mà, làm gì anh quan trọng vậy?Shin Hyun Woo chạy hết tốc độ, chạy nhanh như gió, tôi ngồi trong xe vịn tay lại mới không bị ngã nhào!Kiểu này chắc chết quá!!!

-Này!!!Chạy chậm lại đi!!!-tôi hét

-...

-Anh điếc à, hay chưa nghe hả?Tôi bảo chạy chậm lại mà!!!-tôi cố hét lớn hơn

-...-lên ga hết lốc

-SHIN HYUN WOO!!!

_Kétttt...

Anh đột ngột thắng gấp làm tôi té nhào phía trước mém tí là đập đầu rồi, tên này muốn chết hay sao mà chạy như vậy chứ?

-Anh điên à?Muốn tự tử thì đi một mình đi, đừng kéo tôi theo!-tôi tức giận hét lớn

-Tôi điên vì ai chứ?-anh cũng tức tối nhìn tôi

-Vì tôi chắc?

-Tại sao cô lại đồng ý tham dự tiệc hả?

-Tham dự thôi mà, có gì đâu chứ!

-Còn không có gì được hả?Cô biết ông tôi là người như thế nào không mà nói vậy?

-Anh làm gì mà quan trọng quá vậy, tôi có làm gì sai đâu, tôi tham dự hay không là quyền của tôi, không cần anh lo!!!-tôi tức đỏ mặt lửa trong người sắp bùng cháy, lườm anh rồi kéo cửa định bước ra khỏi xe

-Park Je Jae, cô quay lại cho tôi!!!-anh kéo tay tôi lại trước khi tôi bước ra khỏi xe

-Buông ra!!!Tôi không muốn ở đây cùng tên điên như anh nữa, muốn chết hay chửi ai thì tự đi mà tìm, tôi đâu phải thứ để anh trút giận!!!

-Tôi xem cô là thứ trút giận lúc nào hả?Cô lúc nào cũng không chịu nghe lời tôi, nên mới luôn gặp chuyện đó!!!

-Ừ, là tôi sai đó, là do tôi, tự tôi gây họa rồi tự gánh, cái gì anh chả đúng, được rồi, tôi không muốn cãi nhau với anh nữa, chuyện này cứ cho qua, nhưng ngày mai tôi vẫn tham dự buổi tiệc!!!-tôi cương quyết nói

-Vậy thì ngày mai cô tự mình lo lấy, tôi không quan tâm nữa, có bị gì thì đừng tìm tôi!!!

-Tôi thèm vào!!!Về đi, tôi hôm nay không có hứng học rồi!!!-tôi khoanh tay trước ngực quay phắt đầu ra ngoài cửa sổ

Anh chẳng đáp lái xe đi, bầu không khí vẫn như lúc nãy, im lặng đến đáng sợ, ngoài trời nắng đã lên nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự lạnh lẽo của mùa đông, từng đợt gió cứ phả vào mặt tôi lạnh đến rùng mình!!!Đột nhiên cửa kính đóng lại, chặn ngay luồn gió lạnh đó, tôi quay qua thì thấy anh đóng lại giùm mình, cũng cảm ơn coi như còn nhân tính!!!Ít phút sau, chiếc xe dừng trước nhà tôi, tôi lập tức đẩy cửa bước ra khỏi xe ngay, đi vô nhà thẳng không thèm quay đầu lại nhìn anh lấy một cái

-Park Je Jae!!!Em ngoan cố thật!!!

Tôi vừa bước về nhà thì thấy ba tôi, mẹ tôi cả thằng Je Bin nhoi nhoi đi qua đi lại cười, trời trời chẳ


Pair of Vintage Old School Fru