Teya Salat
Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3213411

Bình chọn: 7.00/10/1341 lượt.

sao

Như đã đạt được đúng ý nguyện, Kì Như và Gia Minh từ bên trong khe bay
ra, phi như tên lửa chạy về phía doanh trại giặc lục tìm cờ chiến trong
đóng áo quần ngổn ngang và cực nhiều của tên thủ lĩnh. Ngay khi họ vừa
tìm thấy 2 lá cờ chiến nhăn nheo ở phía trong đáy tủ cũng là lúc đám
quân kia đồng loạt kéo đến, bao vây tứ phía căn phòng học đồng thời cũng là doanh trại của chúng, cố tính ép 2 con chuột dám cả gan trộm thóc
vào chỗ chết.

-Hết chỗ trốn rồi, tính sao đây?_Tên đại ca bước vào doanh trại một cách
trịnh trọng đến khoan thai, miệng nở nụ cười đều giả mà chỉ cần thêm bộ
râu đen xì nữa là đủ kích thích biết bao nhiêu kẻ ngứa mắt muốn uýnh.
Hắn nhìn cặp trai gái đang nắm cờ chiến trong tay, nói ban phát chút ân
huệ cuối cùng_Thôi thì các ngươi trả lại cờ chiến cho ta, ta sẽ niệm
tình cho các ngươi một con đường thoát, nếu ko thì...biết rồi đấy

-Bọn ta đâu có ngốc đến thế, chỉ cần đưa cho các ngươi là các ngươi trở
mặt giết bọn ta liền_Khinh bỉ đáp trả, Kì Như nháy mắt ra hiệu với Gia
Minh, cuống cuồng tìm một khe hở nào đó đánh bài chuồn

-Vậy thì gay rồi, ko đưa các ngươi cũng sẽ được nếm mùi máu tanh_Đưa cây kiếm trong tay lên thị uy, tên đại ca cho phép mình le lưỡi liếm lưỡi
kiếm mà ko thèm để ý trên nó chứa biết bao nhiêu vi khuẩn vô tội

-Nếu ko thể thoát thì chi bằng đốt chúng đi_Mỉm cười gian tà, Gia Minh
cúi người túm lấy chai rượu còn nguyên vẹn vừa tìm được trong tủ áo quần của tên đại ca, để 2 lá cờ chiến xuống bàn rồi đập một phát vỡ tan tành chai rượu trong ánh mắt kinh hãi trộn lẫn sự xót của của hắn, tay bật
bật lửa đe dọa_Chết cũng ko sao, nhưng nêu các người ko có cờ chiến thì
vẫn thua mà thôi, còn bọn ta sẽ thắng

-Ấy, đừng, anh bạn_Hốt hoảng trước lời đe dọa, tên đại ca vất ngay cái
lốt kinh thường người khác của mình ban nãy, 180 độ biến đổi tính nết
đối xử khách khí với Gia Minh như thể gặp phải một đối tác làm ăn khó
xơi nào đó vậy_Có gì hai ta cùng từ từ uống rượu rồi nói chuyện chứ.
Việc hệ trọng như thế, đừng nên làm theo ý mình, sẽ ko có lợi cho đôi
bên đâu

-Tên đó nói đúng đấy, chúng ta cứ từ từ nói chuyện, lỡ như ăn được mấy
miếng gì đó để bụng thì tốt, lúc tinh thần phấn chấn, cơ bụng no căng
thì hẵng chạy_Đồng tình với lời gợi ý đầy mời gọi của tên đại ca, Kì Như vốn sắt đá là thế cũng phải mềm lòng, đưa ánh mắt tỏ vẻ ta đây rất có
kinh nghiệm trong mấy vụ đàm phán mà xúi giục Gia Minh đổi ý

-Cậu ko biết trước khi chết người ta thường cho tù bình ăn no sao?_Ra
chiều kinh ngạc trước hành động trái với kì vọng của mình, Gia Minh
cương quyết_Việc gì đến cũng phải đến thôi, thà làm nhanh cho xong

-Ấy ấy, anh bạn này nóng tinh thật nha, xem cô bạn kia đói rã rời rồi
kìa, chẳng nhẽ cậu nỡ để một tiểu thư dung nhan tuyệt mĩ chưa kịp cầu
hòa đã chết đói rồi sao_Tên kia tiếp tục đon đả khi nhận thấy 1 trong 2
kẻ thù đã có ý nghiêng về phe mình

-Cậu đói lắm hả?_Anh hùng khó qua ải mĩ nhân thật là một câu châm ngôn
ngàn đời sau vẫn đúng. Y xì như cái vỗn dĩ sẽ diễn ra, ngay sau khi thấy Kì Như e lệ gật đầu, Gia Minh liền đánh liều một phen, cùng tên kia đi
vào hội nghị kín bàn bạc nhân tình thế sự

Cùng thời điểm xảy ra hội nghị kín giữa đại ca phe tấn công duy nhất còn sót lại sau 5 ngày chinh chiến và 2 con tin có máu mặt, thì ở ngoài kia trên chiến trường thây chất thây ngủ li bì ko biết trời đất là gì, cái
xác ướp ko rõ nguồn gốc và bộ áo giáp chiến binh thời nữ hoàng Êlizabeth vẫn còn là đề tài nóng hổi cho hầu hết anh em lớn nhỏ của phe tấn công
còm men và trảm phong lia lịa

-Mày ơi, tao thấy cái xác kia quả là ko bình thường nha_Một tên đưa ánh
nhìn xoi mói lên cái xác trắng toát đang xoay vòng vòng mà ko rõ mục
đích nó làm thế để làm gì

-Sao ko bình thường?_Tên kia hỏi nhỏ, ngắm kĩ con đường di chuyển của
đối tượng đến nỗi mắt xoay mòng mọc như chong chóng gặp gió

-Nó ko phải là một cái xác bình thường..._Tên ban nãy "sàm sỡ" cái cằm
mình, mặt nghiêm lên cực hình sự khiến mấy tên xung quanh hắn cũng phải
hồi hộp chờ đợi câu tiếp theo của hắn_...mà nó là...

-Là gì?_Mấy tên kia bực bội khi căng tai nãy giờ mà chả biết được thêm chút thông tin gì, chúng liên tục réo lên "đòi nợ"

-Là..._Tên kia lại làm bộ bí ẩn_...một cái xác biết đi

Ngay sau khi nói xong câu di chúc cuối cùng ấy, cái tên ngu ngốc mà giả
vờ nguy hiểm đã bị đồng đội tập kích hội đồng tại chỗ, ko nhân nhượng
cho hắn gửi xác nơi chiến trường tàn khốc vì tội làm cho mọi người mất
công đau tim

-Này, tôi chịu hết nổi rồi nha, ngứa ngáy bức bối muốn chết đây nè_Thở
phì phò qua hai lỗ mũi duy nhất ko bị băng trắng trám lại, Khải Phong
xém chút nữa bỏ nhào xuống đất vì lỡ dẫm phải chân kia của mình, cũng
may vớ được bộ giáp Kì Thiên bên cạnh nên kết cục ko thảm thương mấy

-Ráng đi cưng, khi nào lết đến doanh trại tên tướng lĩnh rồi muốn làm gì thì làm_Cũng chẳng an nhàn gì, Kì Thiên cố gắng lắm mới lết được thêm
một quãng đường 20 cm trong bộ áo giáp cứng