The Soda Pop
Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210621

Bình chọn: 8.00/10/1062 lượt.

chân
thêm một cước phóng về phía người hắn, nhưng chưa kịp chạm đích đã bị
hắn túm chặt lại, lơ lửng giữa ko trung

"Hắn ta dám túm chân thiếu nữ!"_Tiểu tinh linh đang ngồi trên vai tôi
lên tiếng báo động, hội đồng bô lão trong người vừa nhận được mật báo đã um tùm cả lên, tự động ngả mũ bán nước

"Ngón tay hắn đẹp quá, vừa thanh vừa mảnh"

"Khoảng cách này quá gần, phiêu ghê"

"Mở tiệc đê"

Tôi tự hội, bọn chúng là tinh linh của tôi hay của người nào nhâp vào xác tôi thế ko biết

-Hôm qua 2cú, giờ thêm 1, cậu muốn giết người à?_Hắn cười như ko cười, hỏi tôi, khoảng cách nhích lên lúc này vẫn là zero

-Hôm qua?_Tôi tròn mắt ngây thơ, thánh thiện như thể mình hoàn toàn vô tội

-Ko nhớ à? Nhờ cậu mà giờ tôi phải ngồi đây xoa cao, vừa mới tìm được
người thích hợp thì lại bị cậu dọa cho chạy mất, chẳng nhẽ muốn phủi hết trách nhiệm

-Xoa cao? Ko phải chứ? Chỉ có 2 cú vào bụng thôi mà, đừng phóng đại_Tôi
thốt lên chê bai, ko ngờ người bề ngoài thì khỏe mà lại là kẻ nhát cáy
sợ đau

-Ờ, nhẹ thật đấy, nhưng thêm cú vừa nãy của cậu nữa là tôi có thể lên thiên với tổ tông rồi đấy

-Xí! Ai bảo cậu nói ko rõ nghĩa

-Ko phải ko rõ nghĩa mà do đầu óc cậu quá đen tôi, toàn thứ tầm bậy

-Cậu?...

-Nếu ko muốn bôi cao thì ra ngoài dùm đi, mặt cậu giờ đỏ hơn *** khỉ rồi đấy_Hắn trả lại tự do cho chân tôi, thôi ghé sát mà tiến lại giường
bệnh, khoát tay đuổi tôi

-Cái đồ đáng chết! Bôi cao cho nhiều vào, lần sau ko phải 2 mà là 3
đấy_Tôi giận dữ, đe dọa nạn nhân trước khi phóng như bay về lớp, có chút gì đó hơi hơi thất vọng, nhưng mà quá đủ cho ngày hôm nay rồi...Người ta nói "thiên tài thường hay làm nhiều chuyện ngu ngốc", lúc đầu tôi cũng chẳng mấy tin
cho lắm vì nghĩ rằng đó là suy nghĩ của những người bình thường ghen
ghét nên áp đặt thế thôi, nhưng giờ thì tôi hoàn toàn gật đầu ủng hộ cái chính kiến đó rồi. Điển hình là hội đồng thiên tài lớp 10C8 tôi đây,
nhân lúc thầy cô cho nghỉ một tiết tự học, bọn chúng đã ko ngần ngài tổ
chức ngay đại hội ORO toàn lớp làm thú tiêu khiển đốt thời gian. Thể lệ
cuộc thi thật chẳng công bằng tẹo nào, thí sinh tham gia phải được kiểm
nghiệm chính xác về giới tính, đàn ông 100%, qua các vòng đấu loại trực
tiếp 1 chọi 1 chưa kể có người ngoài ngứa ngay ra tay giúp đỡ để tìm ra
người thắng cuộc cuối cùng, phần thưởng là một hộp kem lạnh to đùng ở
căngteen do các thành viên thua cuộc còn lại chung tiền mua và một phần
quà đặc biệt cực bí mật chút nữa sẽ bật mí. Đại hội Oro vừa mới phát
động đã có hàng loạt cánh tay của các nam nhân 100% trong lớp đăng kí dự thi. Với tôi mà nói, điều này chính là sự sỉ nhục của các chị em phụ
nữ, xã hội hiện đại ko phân biệt đàn ông, đàn bà, vậy mà trong cái lớp
nữ nhiều hơn nam này, quy củ đó vẫn được đề cao. Tức mình nhưng chẳng
thể làm gì, tôi tài năng có hạn nhưng thủ đoạn thì vô biên, mở đôi mắt
to tròn liếc nhìn tấm bảng ghi danh sách người thi, cố tìm ra tên nào có thể đổ trước vẻ đẹp khuynh thành của tôi, rủ rê hòng chiếm đoạt hộp kem lạnh lôi cuốn kia. Nhưng nói thật, chả có tên nào xứng đáng để tôi nhọc công dùng mĩ nam kế cả, toàn một lũ xí trai mà kiêu ngất trời, chỉ còn
mỗi một người duy nhất đáng để tôi làm điều đó thì lại là oan gia thứ 3, Lăng Tử Thần, cái trên dù có động đất hay núi lửa phun trào vẫn thản
nhiên đọc sách tỉnh bơ.

-Này!_Tôi nhỏ nhẹ khều khều hắn, đành phải thử một lần mới được, ko vào
hang cọp làm sao bắt được cọp con,vì đại nghiệp được thưởng thức hương
vị mê li của hộp kem tôi đã nhỏ dãi thèm từ lâu, liều cũng chẳng chết ai

-Chuyện gì?_Hắn lần này ko để tôi đợi lâu nữa, lạnh lùng hỏi mà mắt cứ
dán vào mấy trang sách đang ghét kia, làm tôi thiếu tí nữa xé tám đời tổ tông nhà họ sách rồi

-Chơi đi_Tôi hí hửng, nói lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ hắn, ko quên nháy
mắt đưa tình_Trò này vui mà, vừa nâng cao trí tụê nè, lại vừa có phần
thưởng cực hấp dẫn nữa chứ, cậu là đàn ông 100%, ko tham gia người ngoài nghi ngờ thì phiền lắm á

-Vậy cậu là người trong?_Hắn rời mắt khỏi trang sách, nhìn tôi hồ nghi,
nụ cười cực đểu hoàn hảo trên môi hắn y như chất độc ko mùi ko màu ko vị thâm nhập vào tứ chi lục giác của tôi, đờ người toàn tập.

-...

-Đừng nhìn tôi kiểu đó, nếu ko tôi sẽ hiểu nhầm cậu mê tôi đấy

-Mơ đi_Tôi-có thể nói là người có phản xạ cực kì nhanh nhạy trong những
trường hợp bị nói trúng tim đen-ko biết từ lúc nào, tay đã lăm le cuốn
vở nháp nặng trịch, lí trí chưa kịp ngăn cản thì đã thuận theo trời đất
lấy vũ khí đập cái bốp lên khuôn mắt đẹp zai rực rỡ trong nắng trưa của
Lăng Tử Thần, vầng hào quang trong quanh hắn cũng từ đó mà tắt ngấm, u
muội ko còn nhưng cảm giác sợ hãi và hối hận một lúc ùa về khiến tôi đau đớn. Thế đấy, giờ thì kể cả cái vỏ hộp kem cũng đừng mong hắn rộng
lượng cho tôi huống hồ là cả hộp kem.="=

-Lăng Tử Thần_Tiếng lớp trưởng-kẻ dẫn đầu một lũ thiên tài bất bình
thường- lên tiếng, như vị cứu tinh từ phương xa đến g