XtGem Forum catalog
Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210661

Bình chọn: 8.00/10/1066 lượt.

đẹp đôi quá nha!_Hùng "tếu" lớn tiếng khẳng định, khùng khùng tự vỗ tay bôm bốp mà ca thán

-Phải đấy, một cặp trời sinh, haha_Cái bọn siêng ăn nhác làm kia hưởng
ứng theo, hết lời khen ngợi khiến tôi cũng phải ngượng thay cho 2 người
đó.

"Trời sinh ư? có mà trời diệt ấy! Đẹp đôi chỗ nào chứ, giống đôi đũa
lệch hơn, một bên là mĩ nữ khuynh thành nước đổ, một bên lại là sói đội
lốt cừu, càng nhìn tôi càng thấy mắt bọn bạn mình đang dần có vấn đề,
thần kinh cũng càng ngày càng giảm sút trầm trọng theo năm tháng

-Được rồi!_Lớp trưởng ra oai trấn an dân tình, nhìn Lăng Tử Thần và Đặng Chiêu Anh một lượt rồi nở nụ cười hắc ám_Giải thưởng đặc biệt dành cho
quán quân hôm nay là...được cùng khui hộp kem với hoa khôi lớp ta và tất nhiên, phần ăn chung là ko thể thiếu, haha.

-Bốp! bốp!_Bọn lớp tôi chỉ đợi có thế vỗ tay vang dội như sóng dậy, hò
hét chờ xem kịch hay sắp diễn ra mà ko thèm nghĩ đến cảm giác của tôi
lúc này: suy sụp hoàn toàn.

"Đấy, đấy, người có công giúp Lăng Tử Thần thắng lợi giật giải là tôi
đây, là cái người đang nằm rũ rượi như hổ mất cánh đây nè, đáng nhẽ
người khui đầu tiên, ăn đầu tiên phải là tôi mới đúng, vậy mà, Đặng
Chiêu Anh, sức ko góp mà công cũng chẳng có, cớ sao lại được cơ chứ?
Càng nghĩ càng thấy vô lí hết sức, thà rằng chỉ mỗi Lăng Tử Thần tự khui tự ăn còn được, đằng này...chẳng nhẽ nhan sắc của tôi ko bằng nó, ấm ức quá."

Ném ánh mắt ăn tươi nuốt sống chiếu tướng lên Lăng Tử Thần, tôi hận mình ko thể làm nứt mảng trần nhà phía trên đầu đôi trai tài gái sắc kia, để nó rớt xuống đè bẹp bọn chúng đi cho hết ăn với uống, mất công tôi ngồi khóc hao tổn biết bao nhiêu là nước.

Dường như biết tôi đang nhìn, Lăng Tử Thần cũng quay đầu lại nhìn tôi,
khóe môi nhẹ cong chất chứa sự gian tà. Hắn đang cười nhạo tôi kìa, chắc hắn vui lắm khi thấy tôi toàn thân chấn động thế này mà. Lửa giận trong tôi lại phun lên ngùn ngụt như nham thạch trong lòng núi lửa, lòng dạ
cồn cào như thiêu như đốt, tôi lẩm bẩm nguyền rủa. "Lăng Tử Thần, ngươi
thử ăn xem, ta thề ta sẽ lấy kéo xớp nguyên cái lưỡi của ngươi, về ngâm
rượu uống cho bõ tức, có giỏi thì cứ ăn đi, đến lúc đó đừng trách ta vô
tình"

-Nào, hai người, khui đi!!_Lớp trưởng đưa hộp kem dúi vào tay Đặng Chiêu Anh kèm theo cái nháy mắt tinh nghịch.

Trong tiếng reo hò như sấm dội của dân tình 10C8 và tiếng oán thán nhỏ
nhoi ko có trọng lực của tôi, Lăng Tử Thần và Đặng Chiêu Anh, cặp đôi
hoàn hảo, cùng nhau vai kề vai bóc vỏ khui hộp kem hết sức tình cảm, lại còn dám liếc mắt đưa tình với nhau khiến tinh thần tôi bị đả kích mạnh, tim đập thình thịch, mặt mũi nóng lên như cơm nguội bị hâm ấy.

Phần gay cấn đã đến, Đặng Chiêu Anh, lấy hai cái thìa nhựa chia một để
lại cho mình, một đưa về phía Lăng Tử Thần rồi e lệ đưa hộp kem cho hắn
giữ. Trong lúc tôi đang sửa soạn đồ nghề chuẩn bị làm rượu ngâm lưỡi thì hộp kem từ trên bàn tay Lăng Tử Thần vô ý rơi xuống đất, đổ hết phần
kem ngon béo ngậy bên trong ra sàn nhà.

Lớp tôi im bặt trong mấy phút, chả ai bảo ai chỉ biết liếc nhìn đôi trai tài gái sắc rồi đến hộp kem vô tội dưới đất, thâm tâm đều phảng phất
chút tiếc nuối, một phần tiếc cho Đặng Chiêu Anh phần còn lại tiếc cho
hộp kem chưa kịp ăn đã về với tổ tông. Còn tôi, tất nhiên là...điên đứt
cả ruột: điên vì chưa có cơ hội nếm thử xem mùi vị có giống thiên đường
ko, điên vì số tiền phải chi trả cho hộp kem đó ra đi vô ích nhưng tôi
cũng rất vui, cuối cùng, ông trời cũng có mắt, tôi ko được ăn thì đâu
đến lượt Lăng Tử Thần và hoa khôi 10C8 ăn chứ

Cười khẩy một cái nhìn Lăng Tử Thần mặt vẫn tỉnh bơ như ruồi, tôi ra vẻ
tiếc nuốt thay cho hắn, ánh mắt khiêu khích "tội nghiệp chưa kìa" ko
ngần ngại truyền thẳng vào ko trung cho hắn nắm bắt. Có lẽ vì vậy, hắn
cũng nhếch khóe môi nhìn tôi đáp trả, vẻ đẹp cùng sự tự tin song hành ẩn hiện trong đôi mắt đen sâu thẳm kia làm tôi xuýt chút nữa nghi ngờ việc vừa rồi hoàn toàn là chủ ý của hắn. Mặc kệ, dù gì kế hoạch của tôi cũng được coi như thành công phân nửa, chăng cần gì phải tiếc nữa cả, giờ
thì tôi có thể yên tâm mang bộ truyện đầu tiết Kì Như đưa cho nghiền
ngẫm rồi

***

Theo lịch của nhà trường, club bóng rổ của chúng tôi được phép hoạt động vào các ngày thứ 2, 4, 6, do đó, hôm nay là thứ 5 nên tôi ko phải làm
việc, tranh thủ về sớm đống cửa đi tây thiên thỉnh kinh (nói khoa trương nhưng thực ra là mở lò ngâm cứu truyện). Khi tiếng trống đầu tiên vừa
cất lên, tôi đã phi thân như bay phóng ra khỏi trường chạy một mạch như
bị ma đòi đến trạm đợi xe buýt gần nhất chờ xe đến. Thở hồng hộc ngồi
phịch xuống ghế, tôi lơ đãng đưa mắt nhìn dòng người vội vã qua lại, mới 2 giờ mà người trên đường đã tấp nập hắn, nhưng so với giờ cao điểm thì vẫn là hạng tôm tép. Đang ngắm xem có anh trai nào đẹp giai đi qua ko,
chợt tôi thấy một bóng dáng quen quen đang đến gần chỗ minh. Lăng Tử
Thần với cái mũ đen bụi che gần hết khuôn mặt, hai tai đeo earphone cùng chiếc ba lô đen viên đỏ lắt lẻo một bên v