XtGem Forum catalog
Tiểu Bảo Bối Băng Giá Của Tôi

Tiểu Bảo Bối Băng Giá Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322015

Bình chọn: 9.5.00/10/201 lượt.

nhau ra sân bay tiễn nó, jen và jun ôm nó khóc nức nở

“bà đi rồi, tụi tui buồn lắm, bà đừng đi được không,hixhix”-jen ôm nó khóc

“thôi, nín, tui đi có 5 năm chứ mấy”-nói xong nó đẩy jen ra, lau nước mắt chon jen. Rồi quay qua ran

“em đi nha, anh giữ gìn sức khỏe, đừng có làm việc quá sức đó”-nó lo lắng sau khi nó đi hắn sẽ buồn và hắn sẽ tìm đến công việc để khỏi nhớ nó.

“uhm, anh biết rồi, mà baba e ác quá, không cho a qua thăm e”-hắn bực mình phàn nàn baba nó

“xì…. Thôi tui phải lên máy bay đây, m.n ở lại giữ gìn sức khỏe nha, ah, rin, ông dám làm jun khóc, mà tui biết được là……ông hiểu rồi chứ”-nó nói xong quay qua cảnh cáo rin. Làm rin ta nuốt nước bọt ực ực

“tôi biết rồi, thôi đi nhanh đi”-rin xua đuổi nó, kết quả chàng ta ăn 5 cái cốc đầu.

Thế là nó lên máy bay, còn hắn thì dõi theo chiếc máy bay đó. Thời gian năm năm đối với hắn rất dài. Mặc dù nó khuyên hắn không nên lao vào công việc quá. Nhưng hắn biết làm gì để vơi bớt nỗi nhớ nó chứ. Hắn nhường chất bang chủ lại cho người khác trong bang luôn. Giờ hắn thật sự rất rãnh rỗi. nên hắn mặc kệ lời khuyên của nó cứ thế ngày ngày công việc, tháng tháng cũng là công việc.



Sau 5 năm du học, nó đậu hai bằng đại học danh tiếng ở pháp. Giờ nó đang là chủ tịch tập đoàn E.R(ema và ran) . Tập đoàn E.R là tập đoàn kinh doanh về đá quý, sau tập đoàn của baba nó, do nó thành lập. Tại sân bay tân sân nhất. một cô gái với mái tóc dài, dáng như người mẫu, khuôn mặt bị che bởi chiếc kính mát. Nhưng mọi người ở sân bay ai cũng có thể hiểu rằng đó là một cô gái đẹp mang một vẻ lạnh lùng Ra khỏi sân bay, nó đón taxi về công ty của hắn. nó rất mong gặp hắn “5 năm rồi không biết anh ấy như thế nào nữa, có ốm không nữa…..” đó là suy nghĩ của nó. Tại công ty hắn. “cho tôi gặp chủ tịch của mấy người”_nó bước tới chỗ tiếp tân hỏi với giọng lạnh (5 năm rồi cũng không thay đổi). “cô có hẹn với chủ tịch không”-cô tiếp tân nhìn nó khinh bỉ “xí, xấu mà đòi gặp chủ tịch ah, đúng là hạng gái tầm thường”đó là suy nghĩ của cô tiếp tân. “cứ nói có vk gặp”-nó lạnh lùng làm cô ta rung sợ. ai cũng bất ngờ rằng nó nói là vk chủ tịch. Lúc này có ba cô gái theo nó nghĩ là nhân viên của công ty hắn bước tới chỗ nó “cô tưởng cô là ai mà nói là vk của chủ tịch, chủ tịch rất lạnh lùng trước giờ chưa bao giờ quan tâm một cô gái nào, mà giờ cô lại tới đây nhận là vk, tức cười”-NV1 “đúng”-hai NV còn lại gật đầu tán thành “………”-nó không nói gì chỉ im lặng, cười nhếch mép. thấy nó không phản ứng gì, ba cô gái kia càng tức trước thái độ dửng dưng của nó. “mày cười gì hả con kia”-nv3 tức giận trước nụ cười của nó “tầm thường”-nó “mày…..”cô nv 2 định nói gì nhưng có tiếng nói, mọi người quay lại nhìn. Thì ra là hắn “có chuyện gì mà đứng trước cửa công ty mà lớn tiếng”-hắn lạnh lùng nói “chủ tịch, là cô ta (chỉ vào nó) tới làm loạn cty của mình ak”-cô nv 1 hả hê nhìn nó cười gian, vì ai cũng biết hắn ghét nhất là ai tới quậy phá công ty hắn. “sao cô tới làm loạn công ty tôi hả, cô muốn chết, gọi…..”-hắn chưa nói hết, nó tháo mắt kính ra, hắn đơ người, m.n ở cty cũng lâm vào tình trạng như hắn. “anh muốn giết ai, hả ck ui”-nó nói với âm vực cực lạnh, làm m.n rùng mình, hắn cũng thế. Giờ hắn mới hối hận. thấy tình hình không ổn, hắn vứt cái hình tượng của hắn để xuống nước năn nỉ nó “hihi, vk ui ah, tại e đeo kính nên anh không nhận ra, với em nói cuối tháng này mới về”-hắn cười trừ. M.n lại được dịp hóa đá lần hai. “trời, có phải chủ tịch không vậy”-suy nghĩ của m.n ở công ty. Còn ba cô nv kia biết mình đã đụng tới người không được đụng. Nó đi về phía hắn, nó bước một bước, hắn lùi một bước. nó càng tức “đứng im, nếu không muốn ế”-nó nói cảnh cáo. Tức nhiên hắn đâu dám cãi lệnh vk ui. Nó nắm tai hắn lôi đi, hắn thì la hét cầu xin nó tha, trước khi đi nó quay lại nói “đuổi việc ba cô ta (chỉ qua ba nv gây sự với nó) và cô ta (cô tiếp tân) ngay lập tức”-nó Tên thư kí hắn nhìn qua hắn thấy hắn gật đầu nên làm theo lời nó. Tại phòng chủ tịch “vk ui ah tha cho anh nha, anh không dám nữa đâu mà hix, hix”-hắn giả vờ khóc năn nỉ nó “uhm, tha”-nó đáp “sao e không thay đổi tính lạnh lùng đó vậy, anh hết lạnh lùng rồi nè”-hắn hí hửng nói “không thích”-nó nói ngắn gọn “thui, anh bó tay với e lun”-nó xong hắn tới ôm nó vào lòng. Đã 5 năm rồi hắn không nhìn thấy khuôn mặt nó. hắn rất nhớ nó. hai người đang ôm nhau thắm thiết thì thư kí hắn bước vào. Nó và hắn buôn nhau ra, nó đỏ mặt quay ra chỗ khác còn hắn thì đằng đằng sát khí nhìn thư kí của mình nói giọng đầy tức giận“có chuyện gì”. Tên thư kí nuốt nước bọt nói “đã đến giờ họp với bên công ty E.R rồi thưa chủ tịch. “Uhm, cậu ra trước đi”-hắn hạ hỏa nói “vâng”- thư kí Hắn quay sang nó “anh đi họp lát quay lại”. nó gật đầu. Xong nó hắn đi khoảng 10’ thì nó cũng đi ra. Tại phòng họp công ty hắn. “sao giờ này đại diện bên E.R chưa đến nửa. hắn thì mặt đanh lại, chưa ai dám để hắn chờ như vậy. m.n trong phòng họp thì hồi hộp. bỗng cửa phòng họp mở ra, nó bước vào. Ai cũng ngạc nhiên không phải