Snack's 1967
Tình Yêu Của Gió

Tình Yêu Của Gió

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325661

Bình chọn: 7.00/10/566 lượt.

kìa, Annie đang ghen đấy

- Cũng phải thôi, cô ấy và anh Jin đang quen nhau mà

- Nhưng anh Jin có vẻ lại thích con nhỏ mới rồi

- Cứ tưởng cô ta bị đuổi học rồi chứ, sao lại mò về đây rồi

- Chắc nghe tin anh Jin với Annie đang quen lại nên về đây
cướp lại hoàng tử đây mà

- Q@$@#%

- #^%^$’

Trong thời gian Kris biến mất tăm, Jin và Annie đã quen lại
nhau, tình cảm rất tốt, cả 2 suốt ngày quấn quýt bên nhau, nhưng tình hình bây
giờ có vẻ không được sáng sủa mấy

- Vậy chúng ta chia tay

Jin thản nhiên nói, Annie bàng hoàng, đám đông hiếu kì lại
có dịp sôi nổi bàn tán

- Anh…

Annie nói không nên lời, mặt đỏ rần vì nhục nhã và tức giận,
cô ta liếc nhìn Kris, rồi bước thẳng ra ngoài. Kris thì khỏi nói, nhưng Jin lại
hoàn toàn chẳng quan tâm, cậu lại vui vẻ quay sang Kris. Rồi lớp cũng giải tán
dần khi giáo sư bước vào

Môn Triết học vốn rất khô khan và khó hiểu, rất hiếm khi tạo
hứng thú cho sinh viên. Trong lớp mỗi người một việc riêng, hoàn toàn không chú
ý đến bài giảng. Kris lơ đễnh nghe nhạc, Jin thì ngắm nó một cách lộ liễu



Có tiếng gỗ cửa lớp, tiếng gõ nhẹ tênh nhưng hầu như toàn bộ
sinh viên đều im bặt, đồng loạt nhìn về phía ấy, vì ông thầy giám thị khó tính
vẫn hay thường xuyên đi tuần tra xem các sinh viên học tập thế nào. Nhưng hôm
nay, ông thầy giám thị với khuôn mặt luôn cau có đã được thay bằng một chàng
trai trẻ, dáng người dong dỏng cao đang tựa người vào cửa, tay đút vào túi quần
với khuôn mặt hoàn mĩ. Lũ con gái trong lớp đồng loạt chết ngất vì vẻ đẹp nam
tính và đôi mắt đầy cuốn hút

- Đó chẳng phải là anh Dương Thiên Phong của E.K hay
sao?????

- Trời ơi nhìn ngoài đời còn đẹp hơn trong hình chụp lén nhiều

- Sao anh ấy lại đến đây nhỉ???

- Có khi nào anh ấy kết ai trong lớp mình không?

- Aaaa không phải chứ, có khi nào là tao không???

- Lấy gương tự soi lại đi, nói mà không biết ngượng

- @!$$#%@#

- !#!$

Lớp học lại ồn ào lên. Kris chống cằm nhìn Phong, hắn
nghiêng đầu nhìn lại. Nó mỉm cười, xách balo đứng lên, bước ra cửa

- Sao lại đến đây???

- Đến cứu công chúa

Kris bật cười, nắm lấy tay Phong

- Đúng lúc lắm, hoàng tử

- Ơ, họ đang quen nhau à???

- Trời ạ không tin được, con đó mà quen được với anh Thiên
Phong

- Chắc lại dùng bùa ngải gì để mê hoặc ảnh rồi

- Vậy là anh Jin bị cho ra rìa àh???

- @#$#

Jin nghe những lời bàn tán mà sôi máu

- Đừng-chạm-vào-tôi

…..

- Hãy để tôi thay thế người đó, được không?

- Không

…..

- Không thể thay thế. Cũng không muốn thay thế

…..

- Muốn thay thế người ấy? Đùa. Không-đời-nào

….

- Vậy là anh Jin bị cho ra rìa àh???

Jin nhìn bóng hai người dưới sân với đôi mắt giận dữ: “Dương
Thiên Phong? Mày có gì hơn tao chứ? Muốn giành với tao à, đừng hòng”



Cây viết chì gỗ gãy làm đôi

Đứng trước một khu biệt thự, Kris khẽ nhíu mày, Phong gạt chống
xuống, thong thả bước vào

- Đến đây làm gì?

Phong không trả lời, đều đều chân bước tiếp, Kris đi theo
sau, được một lúc, Phong dừng lại trước một căn biệt thự to nhất, được xây theo
kiến trúc phương Tây, hắn nhếch miệng, nói nhẹ tênh

- Trả nợ

Kris nhìn lướt qua căn nhà, rồi cũng chợt mỉm cười khi nhìn
thấy tấm bảng

“Lưu Gia”




Trước mặt Phong và Kris là một cánh cổng cao cài then kín
mít. Được khoảng 5 giây thì một tấm bảng điện tử hạ xuống. Phong đút tay vào
túi quần, lãnh đạm

- Rei

Những đường sóng tần số nhấp nhô, rồi một giọng nói máy móc
vang lên

- Welcome home Rei

Và ngay lập tức cánh cổng mở ra.

Bãi cỏ xanh rì được cắt tỉa cẩn thận mọc ngay ngắn 2 bên tạo
thành một đường đi thẳng tắp. Phía cuối đó là một ngôi nhà to lớn màu kem nhạt
sang trọng. Phía trước nhà đã đậu sẵn rất nhiều chiếc xe hơi đen bóng xếp thành
hàng dài tựa như đang có một bữa tiệc diễn ra, nhưng tuyệt nhiên không thấy một
bóng người nào

4 năm trước, Phong đã tỉnh dậy trong căn nhà này với một kí ức
hoàn toàn mới, một cuộc đời mới, những người sống trong ngôi nhà đó chẳng bao
giờ tệ bạc với Phong, và hắn dửng dưng để mặc mọi chuyện không quan tâm người
khác vẽ gì vào cuộc đời của mình, nhưng ngay từ giây phút nhớ lại, Phong đã chắc
chắn hắn sẽ trở về đây, để thanh toán món nợ. Bọn người kia chắc chắn luôn theo
dõi nhất cử nhất động của Phong, nhất là từ khi hắn có nguy cơ hồi phục lại trí
nhớ. Nếu Phong chết, chúng sẽ hao tổn một nhân tài, nhưng nếu Phong sống và nhớ
lại, với cá tính của hắn, thì chúng sẽ chẳng bao giờ toàn mạng, đó là lý do vì
sao Lưu Mẫn Nhi không xuất hiện khi Phong tỉnh lại, nhưng cánh cổng vẫn lưu giữ
giọng nói và cho phép “Rei” vào, cho thấy sắp sửa diễn ra một cuộc thanh trừng

2người dừng b