Old school Swatch Watches
Tôi Muốn Gặp Lại Anh

Tôi Muốn Gặp Lại Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323155

Bình chọn: 8.5.00/10/315 lượt.

có gì muốn nói với Hân hả?

- Uhm…My…sẽ nói thẳng vậy!

- ………

- Thật ra lần này My về đây là để gặp lại Duy…và mong có thể quay lại
với Duy, My biết là My có lỗi với Duy lại còn mặt dày mà nói ra những
lời như thế…nhưng My vẫn còn rất yêu Duy…ngày ấy My ra đi vì có lý do
của mình…có lẽ Duy cũng sẽ không bao giờ biết được tại sao My lại làm
thế đâu!

- My đừng buồn nữa! Dù Hân không biết lý do tại sao My lại bỏ đi…nhưng rồi có một ngày Duy sẽ hiểu cho My thôi mà!

- Sau những ngày tiếp xúc với Duy…thì My mới nhận ra một điều là…Duy
không còn yêu My nữa…ban đầu My cứ nghĩ là do Duy còn giận My nên mới
lạnh lùng với My như thế…càng về sau My mới biết là Duy chỉ xem My như
một người bạn. Có lẽ… quá khứ vẫn chỉ là quá khứ thôi! Vì thế…bây giờ
Duy có biết lý do tại sao My lại quyết định bỏ đi thì cũng chẳng còn ích gì nữa đâu!

- Sao My lại nghĩ thế?

- Hân thích Duy đúng không?

- Uhm…

- My đã suy nghĩ rất nhiều… và…My quyết định…sẽ trở về Anh!

- Vậy còn Duy thì sao?

- My sẽ cố gắng để quên đi tình cảm này!…Chúc hai người sớm thành đôi!

- Nhưng Duy đâu có thích Hân! Hân đã từng bị Duy từ chối đấy! Và Hân đã từng nghĩ là sẽ bỏ cuộc đấy!

- Bây giờ Hân còn thích Duy đúng không?

- ……

- Vậy thì cố gắng lên! My nghĩ… bây giờ người mà Duy thích đó là Hân!

- Hân sao? Không thể nào đâu! Duy đã nói chỉ xem Hân như một người bạn thôi!

- Tin My đi! My rất hiểu Duy! Cố lên!

- Nhưng…

- Thôi My phải về rồi! Cứ tin vào My mà cố gắng lên! Sớm muộn gì thì Duy cũng sẽ chấp nhận Hân thôi!- My nói rồi đứng lên.

- My!…cám ơn!

- Không có gì đâu! My về trước nha!

- Ừh! Pi!

Trên suốt đoạn đường về nhà Hân không ngừng suy nghĩ. Liệu những gì My
nói có đúng không? Hân có chút hạnh phúc nhưng xen lẫn cả buồn rầu, buồn vì My không xấu như Hân nghĩ mà lại tốt bụng như thế, có thể nói hành
động của My rất cao cả, Hân có chút ngưỡng mộ My vì điều đó.

Khoảng 4h chiều nó cùng Long ra LENGH để chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay. Thật
ra thì khi đặt phòng cũng đã có sẵn dịch vụ trang trí rồi nhưng nó muốn
tự tay mình làm lấy, nó muốn Hân có một buổi sinh nhật đáng nhớ. Long
thì chuẩn bị phần bong bóng còn nó thì dán những thứ lặt vặt trên tường, Duy thì quan trọng hơn đó là tự tay làm lấy chiếc bánh kem cho Hân nên
đang ở nhà hì hụt với cái bếp. Một lúc sau đâu cũng vào đấy, nó và Long
về nhà chuẩn bị trau chuốt sắc đẹp cho mình rồi 6h30 lại ra và đợi nhân
vật chính tới nữa là xong.

Nó mệt mỏi lên phòng ngâm mình một lúc để thư giãn. Nó chuẩn bị xong thì Duy và Long cũng đã có mặt ở phòng khách. Lần đầu tiên thấy nó xỏa tóc
trông thật hút hồn người đối diện, Long đứng nhìn nó một lúc lâu.

(hình ảnh chỉ mang tính minh họa)

- Làm gì mà nhìn tôi dữ vậy? Chưa thấy con gái xỏa tóc bao giờ àh?- nó
thấy Long và Duy cứ nhìn nó chăm chăm không chớp mắt cũng có hơi ngại
nhưng giọng nói thì vẫn đanh đá như mọi ngày.

- Lạ! Lần đầu tiên thấy Pul nhà ta trông nữ tính vậy đó nha!- Duy nhìn nó thì không khỏi ngạc nhiên.

- Ừh! trông xinh hơn nhiều đấy!- Long khen nó mà mặt đỏ như trái gấc.

- Còn phải nói! Pul mà không xinh sao được???- nó được dịp “chảnh” một chút với Long và Duy.

- Mới khen xíu mà lên giọng rồi!

- Thôi! Ra lẹ đi để mắc công Hân tới trước là tiêu đó!

- Ừh.

Cả ba đều đã có mặt ở LENGH, chỉ còn đợi Hân tới nữa thôi! Bọn nó thấy
Hân từ xa thì tắt hết đèn. Hân từ từ bước vào thấy tối quá cũng hơi nghi nghi, vừa mở cửa ra thì có tiếng pháo bông bắn lên ánh nến sáng trưng,
một khung cảnh lãng mạn xuất hiện.

- Happy Birthday!

- Sao mọi người biết hôm nay sinh nhật Hân mà tổ chức vậy?- Hân nhìn mọi người hạnh phúc, đặc biệt là nó.

- Hi…Minh có một trí nhớ thật là đáng nể đúng không?!- nó cười thật tươi với Hân.

- Happy birthday to you! Happy birthday to you!…- Duy từ trong đi ra
với cái bánh sinh nhật trên tay và hát bài Happy Birthday mừng sinh nhật Hân.

- Thôi ngồi xuống đi!

- Cảm ơn mọi người nhiều nha!

- Cảm ơn gì! Bạn bè với nhau hết mà!

- Bánh kem Duy tự làm hả?- Hân nhìn vào cái bánh Duy cầm trên tay thì hạnh phúc vô cùng.

- Không biết có ăn được không nữa! Nhưng mà nên tin vào tài làm bánh
của Duy chứ nhỉ???!- nó luôn là người đặt ra những nghi ngờ về tài làm
bếp của Duy, nhưng nó cũng chính là người làm cho người khác an tâm hơn
về món ăn mình sắp thử với một ông đầu bếp như Duy.

- Hân ước đi rồi thổi nến!

- Ờ…

Hân rất xúc động. Hân tưởng sẽ không ai nhớ sinh nhật của mình chứ
nhưng nó lại làm Hân quá bất ngờ vì điều đó! Cũng 4 năm rồi mới được
cùng nó ăn sinh nhật như thế này.

- Hân mày có nhớ cái lần sinh nhật mày năm tụi mình 4 tuổi không?

- Uhm…nhưng sao?

- Cũng 14 năm rồi nhỉ?