Pair of Vintage Old School Fru
Tôi Thề Tôi Phải Bắt Anh Mỉm Cười Và Nói Yêu Tôi! Lí Nhất Nam, Hãy Nhớ Câu Nói Đó

Tôi Thề Tôi Phải Bắt Anh Mỉm Cười Và Nói Yêu Tôi! Lí Nhất Nam, Hãy Nhớ Câu Nói Đó

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322920

Bình chọn: 8.5.00/10/292 lượt.

i mà nhìn hắn và nó một cách nham hiểm , anh cũng vậy . Nó nghe câu hỏi này bỗng giật mình . Nó nghĩ :

- “ Mình cũng ko biết mình ghét ai nữa ! Nhưng mình thấy hồi đầu mình ghét hắn ta lắm mà , sao bây giờ cảm giác ấy lại biến mất ? ” – nó gãi đầu suy nghĩ về người mình ghét . Còn hắn , hắn cũng đang “ đấu tranh ” với suy nghĩ . Sau một hồi suy nghĩ hắn và nó đồng thanh lạnh lùng đáp tập 7 :

- Ko biết

- Các bạn đã trả lời các câu hỏi của đề 2 rất nhanh , gọn , lẹ . Tỉ số bây giờ là 2-1 . Tiếp theo là đề 3 – anh nói bằng giọng lạnh lùng pha lẫn ấm áp . Có phải vì người con gái đứng cạnh anh chăng ?

- Nội dung đề 3 là 2 bạn sẽ chửi nhau cho tới khi đối thủ ko còn từ ngữ nào để chửi – Ái nói giọng vui vui

- Đồ khùng – nó mở màn

- Điên – hắn ngắn gọn 1 câu

- Biến thái – nó lạnh lùng

- Less – hắn lạnh gấp đôi nó

- Gay – nó liếc hắn bằng ánh mắt tức giận

- Heo – hắn chả đề tâm

- Nhiễm máu não – nó chả thèm nhìn chửi hắn

- Nhiễm sắc thể - hắn đáp tỉnh bơ

- Đột biến gen

- Gen vượt hơn gen trội

- Anh …anh - nó hết từ , trừng mắt nhìn hắn

- Cô bị cà lăm ? – hắn nhếch môi hỏi

- Hừ , tôi quyết tâm ko thua anh – nó bực mình nói

- Phần 1 kết thúc người chiến thắng là chủ nhân tổ chức VampireBlack Lí Nhất Nam – anh nói giọng ấm áp . Còn nó thì tức ko chịu nổi . Từ trước tới giờ nó đấu võ mồm chưa thua ai , vậy mà hôm nay lại thua một người đáng ghét như vậy . Nó bực mình leo lên xe với nhỏ phóng về bản doanh của tổ chức . Tới phòng nó leo lên giường ngủ khò khò vì một lí do : Ngủ để có sức thắng tên đáng ghét đó .

Nó nói là ngủ với lí do : Ngủ để có sức thắng tên đáng ghét đó nhưng nó nằm mắt cứ mở thao láo suy nghĩ về hắn . Những hình ảnh lạnh lùng của hắn cứ hiện lên trong tâm trí nó . Nó bật dậy , lắc đầu :

- Tại sao lại nghĩ tới tên đáng ghét đó chứ ? - nó lẩm bẩm . Vậy biết ngủ ko được nó dắt xe đạp chạy quanh công viên hóng mát . Chạy xe đạp mà đầu óc nó cứ nghĩ về hắn . Nó lấy tay xoa đầu , dựng xe bên bờ sông Queensland nó chống tay ra sau ngẩng mặt lên trời để mình hòa vào thiên nhiên . Mỗi khi buồn nó đều ra đây để gió cuốn trôi đi những chuyện buồn phiền của nó . Còn hắn ? Hắn sau khi thi với nó xong thì hắn cũng trở về bản doanh của tổ chức uống trà . Nhưng đầu óc hắn cứ nghĩ đến nó , những hình ảnh đáng yêu của nó cứ hiện lên trong tâm trí hắn . Hắn đi bộ ra chỗ hắn hay tới – chỗ mà hắn cho là thoải mái nhất , nơi đó có thể làm hắn thấy nhẹ lòng hơn . Đi trên đường ai cũng nhìn hắn ( đẹp trai quá mà ) hắn thì cứ lạnh lùng bước đi , hắn chẳng để tâm mấy chuyện đó . Từ trước tới giờ hắn vốn ghét con gái , vậy sao hắn lại nhớ tới nó ? Ko lẽ nó đã dần chiếm vị trí trong tim hắn , một chỗ rất quan trọng trong tim hắn ? Hắn đi nãy giờ cũng tới nơi cần tới rồi , quét mắt một cái sơ qua bờ sông , hắn tiến tới chỗ mà hắn hay ngồi , tới nơi hắn đã thấy có người ngồi chỗ hắn . Đây là lần đầu tiên có người ngồi chỗ hắn , chắc người này ăn gan trời . Hắn đứng sau lưng nó mà nó ko biết , hắn cứ im lặng đứng , còn nó vẫn ngồi hát bài hát nó thích tới khi hắn lên tiếng nó mới nhận ra có người đứng đằng sau mình :

- Hát đủ chưa ? – hắn hỏi giọng đủ lạnh và nhỏ để nó nghe thấy

Nó ngẩng mặt ra đằng sau , nhìn thấy hắn nó nở một nụ cười tỏa nắng khiến bao chàng trai quanh đó ngây ngất :

- Tôi hát xong rồi – nó dịu dàng trả lời

Qủa thật hắn chưa bao giờ thấy nó dịu dàng như thế , một tia ngạc nhiên lóe lên ở mắt hắn , rồi lập tức thu lại ngay

- Chỗ tôi , cô đang ngồi – hắn nói ngắn gọn

- Có ghi tên anh ? – nó cũng ngắn gọn theo nhưng nó vẫn ấm áp hỏi

- Cô đứng dậy , tôi sẽ chỉ - hắn nói , rồi lôi nó đứng dậy , nó nhìn xuống chỗ mình vừa ngồi có chữ màu đen VampireBlack to đùng , vậy mà hồi đầu nó ngồi xuống nó ko thấy . Thấy có tên tổ chức của hắn được sơn ở đây nó nói :

- Vậy anh ngồi đi , tôi đang mệt nên ko muốn giành – nó nói giọng dịu dàng pha lẫn chút mệt mỏi , rồi xích qua một bên cho hắn ngổi . Hắn ngồi xuống , tay cũng chống ra sau . Nó thấy tình hình căng thẳng nên lên tiếng :

- Anh hay thật , từ bé tới giờ đây là lần đầu tiên tôi đấu võ mồm thua người khác đấy – nó nói giọng ấm áp pha lẫn chút khâm phục

- Cô là người đầu tiên dám ngồi chỗ của tôi – hắn nói lạnh lùng

- Này sao anh lạnh lùng thế ? Tôi chỉ lạnh lùng khi cần thiết thôi , nhưng nếu tôi lạnh lùng cũng chưa bằng anh nhỉ ? – máu hiếu kì của nó lại nổi lên

- Việc này liên quan đến cô ? – hắn nhíu mày , hỏi giọng lạnh lùng

- Tôi chỉ muốn biết thôi – nó nói giọng tủi thân – Mà anh ăn tối chưa ? – nó hỏi , vì cái bụng nó đang biểu tình dữ dội

- Chưa – hắn trả lời ngắn gọn

- Vậy đi ăn tối với tôi đi đi đi nha ? – nó làm mặt ngây thơ

- Ko – hắn nhẫn tâm làm tinh thần của nó suy sụp . Nó xịu mặt xuống lủi thủi ra về . Hắn thấy vậy liền kéo tay nó lên xe