Polly po-cket
Viên Mãn

Viên Mãn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327650

Bình chọn: 10.00/10/765 lượt.

c sự hoảng hốt trong lòng, ông kia ông còn không đứng lại cho tôi! ! Nhưng cảm thấy không thể phát tiết trước mặt con trai và cháu trai được, cũng không đi cùng theo.

Lục Hạo cười, “Mẹ, lần sau con cũng mua cho mẹ.”

“Mua cái đầu con ý! !” Một tiếng nổ tạch, “Lão nương bây giờ không dùng đến thứ này Lục Tiểu Hạo con nhanh chóng mất biến mất đi! !”

Sau đó, giống như không nhẫn nại, thực ra rất lo lắng, áp sát về phía đồng chí Lục Quang Vinh.

Cho nên nói, đại gia không phải là giả vờ ra, đây là sự thể hiện của mê lực và thực lực.

*******************************************

Để bố mẹ ra ngoài kiếm tiền mua đồ chơi cho Hạo Tử lời nói dối không có trình độ như thế này lại nói một lượt nữa, Lục Hạo xoa xoa đầu của con trai, “Ít ăn Mcdonal với bà nội của con đi, phải ngoan, bố yêu con.”

Lục Hạo cảm thấy, mẹ à mẹ điều tra sự việc của con trai mẹ ở khắp nơi lẽ nào con lại không biết cài gián điệp gì đó sao? Hơn nữa Ninh Tử ngọn cỏ đầu tường đó bây giờ vô cùng tức giận việc mẹ làm chủ đem gả phắt con bé đi sớm như vậy!

Đương nhiên, có bản lĩnh làm ngọn cỏ đầu tường thì phải xứng đáng với cái tên, một giờ đồng hồ sau khi Lục Hạo mua một đống băng vệ sinh ở siêu thị bị mẹ và con trai nhìn thấy, tin tức tốc độ truyền đến thành phố L, vào lúc này, tắt máy là cần thiết, Lục Hạo cảm thấy, anh không thể để cơ hội cho đám cầm thú kia gọi đến trêu chọc anh!

Đồng thời, Lục Hạo cũng cảm thấy, Lục Tiểu Ninh đêm động phòng của em cần phải đặc sắc! !

Mà ở một bên khác, Lương Ngữ Hinh ở trong phòng tìm kiếm một chiếc ghế gỗ nhỏ ngồi xuống, không dám cử động bừa bãi, lần này lượng đặc biệt lớn, ộc ộc ộc trào ra ngoài. Trong lòng nghĩ đến khuôn mặt của Lục Hạo lúc ra ngoài, thấy hơi buồn cười.

Mà khuôn mặt đó của Lục Hạo khi vào cửa càng phong phú hơn, hai tay hai túi đựng hàng rất lớn, nói một câu: “Lương Ngữ Hinh cuộc đời này anh chỉ từng làm loại chuyện này vì em.”

Lương Ngữ Hinh không nhịn được bật cười, hơi hơi lộ ra hàm răng.

Lục Hạo đột nhiên biết được bản thân mình vì sao lại yêu cô gái này như vậy rồi, nếu như em đến nói cũng không muốn nói, anh lại vẫn sẽ vì nụ cười của em mà động lòng, như thế này làm sao có thể không coi là tình yêu.

Trái tim, đập thình thịch thình thịch, chỉ vì lần đầu tiên em mỉm cười trong bao nhiêu ngày nay.

“Mau đi thay đi.” Lục Hạo che giấu sự kích động của mình, đem các gói đủ mọi chủng loại màu sắc đổ lên trên sofa cho em tùy ý lựa chọn.

Lương Ngữ Hinh liền cười không nổi nữa, mặt đỏ hồng nhìn các gói bọc dưới ánh nhìn chăm chú của Lục Hạo, chọn một gói dài nhất dày nhất cẩn thận di chuyển vào trong nhà tắm, mà Lục Hạo, nhìn thấy chấm đỏ trên quần của cô.

“Thay quần ra đi anh giặt cho em.”

Bóng dáng của Lương Ngữ Hinh cứng lại, tiếp đó hỏa tốc cuống cuồng bịt lấy mông chạy.

Lục Hạo đi vào bếp bật lửa đun nước, việc nấu nước đường đỏ này, không phải là lần đầu tiên nữa rồi, hơn nữa Lục Hạo cho rằng, Lương Ngữ Hinh anh muốn sống với em cả cuộc đời cho nên cả đời này anh đều sẽ đun nước đường đỏ cho em.

Bắt buộc phải nói đó là, anh là một người chồng tốt một người bố tốt!

Quần áo Lương Ngữ Hinh mặc mấy ngày nay đều là của Lục Hạo, chiếc áo phông dầy dài dài chiếc quần dài bằng bông có phần cạp khá rộng, trong tủ quần áo có một bộ váy ngủ màu hồng 6 năm trước cô để lại ở đây, mùa hè quá nóng, Lục Hạo có một hôm đưa cô về nhà đem váy ngủ mua về cầm ra nói: “Tiểu Ngữ trời nóng quá em đi tắm đi.”

Vào lúc đó không hiểu, bây giờ nghĩ ngẫm, Lục Hạo tất cả anh là có dự mưu kế hoạch hoàn chỉnh từ trước! !

Lục Hạo xoa xoa tóc của cô gái nằm trên giường, đem cốc nước dúi cho cô, “Uống hết đi, anh đi giặt quần áo.”

Lương Ngữ Hinh vốn dĩ là muốn tự mình giặt sạch sẽ, nhưng Lục Hạo lại mở cửa nhà tắm ra thò đầu vào rất nghiêm túc nói: “Lương Ngữ Hinh buông xuống cho anh!”

Vậy… thì cứ để anh giặt đi vậy. Lương Ngữ Hinh uống nước ngọt ngọt, nghe thấy tiếng nước chảy róc rách trong nhà tắm.

Trong phòng tắm có mùi vị của máu tanh, Lục Hạo vò đám bọt màu máu ở trong tay nghĩ trong lòng, Lương Ngữ Hinh lúc em sinh con trai có phải là cũng chảy rất nhiều máu không? Lúc Đồng Tiểu Điệp sinh con đã dọa cho mọi người sợ chết khiếp anh không ở cùng em, em vượt qua như thế nào vậy?

Lương Ngữ Hinh nhìn thấy đôi tay từ trước đến nay đều đem mỗi một thí nghiệm làm rất hoàn mỹ của Lục Hạo kia cầm chiếc quần cô thay ra mang đến ban công giăng lên, lúc ngẩng đầu lên nói với cô: “Lương Ngữ Hinh, có cảm thấy anh tốt nhất không?”

Vâng, anh tốt nhất, thật sự tốt nhất.

******************************************

Mà thời gian mà bà dì cả đến thăm hỏi lần này, Lục Hạo tổng cộng nấu 6 lần nước đường đỏ giặt ba chiếc quần ngủ, sau khi dì cả của Lương Ngữ Hinh đi rồi anh trêu đùa một câu: “Người lớn như thế này rồi vì sao còn tè ra quần!?”

Tưởng rằng, cô gái này sẽ xấu hổ