Insane
Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi (Xuyên Không)

Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi (Xuyên Không)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323045

Bình chọn: 9.5.00/10/304 lượt.

không sao,không sao.

Bỗng nhiên lại có tiếng nói vang lên,một lần nữa tiểu phi xuất hiện,là hình phản chiếu khuôn mặt cô trên chậu nước:

- Mau đi nói đi,không thì đừng trách ta

Là...là thật sao? Thì ra không phải mơ,ả run sợ mang hết y phục vào rồi nhanh chóng chạy qua phòng vương gia,ả phải nói nếu không sẽ bị cô giết hoặc là nàng giết thôi..

*** Phòng vương gia***

- Cốc cốc - Tiếng gõ cửa của Thiên tuyết làm hắn giật mình,thực ra hắn chưa ngủ,đang suy nghĩ đến nàng,về tất cả những chuyện hắn đã biết,hắn muốn từ từ phân tích..

Vùng dậy khỏi chiếc giường kia,Vũ hạo rảo bước đi ra mở hé cửa,nhìn thấy ả thì ngạc nhiên vô cùng,mời ả vào trong,và kèm theo 1 câu hỏi:

- Sao khuya rồi nàng chưa ngủ lại đến đây?

- Vũ hạo,muội..muội đến đây để nói với huynh sự thật...- Thiên tuyết mặt trắng bệch,xanh xao nói khẽ...thực sự phải nói ra...đúng thế...

- Sự thật? Là gì? - Hắn khoái trá cười,hắn biết chắc ả sẽ nói về chuyện nàng với ả cho mà coi..

- Là....là...muội đã đẩy vương phi xuống nước,là muội tát vương phi,những lời mà vương phi nói điều là muốn chọc giận muội...không..không phải như huynh nghĩ đâu! - Ả nắm lấy bàn tay ấm áp của hắn,nhìn hắn một cách chân thành,và đầy thương mến,nói

-...Ta biết rồi,muội về phòng đi - Hắn hiểu những chuyện này Thiên tuyết đã sai,nhưng hắn cũng đang thử lòng nàng mà thôi,chuyện này lợi cả đôi đường mà? Nhưng hắn đâu biết hậu quả rất khó lường?

- Huynh không trách ta? - Thiên tuyết ngạc nhiên

- Ừ,về đi,muội hảo mộng - Rõ ràng hắn có cười đáp lại ,nhưng hình như cười khinh ả,hảo mộng ư? Ả vừa gặp ác mộng còn tâm trí nào mà mộng mị nữa?

- Thôi được ,muội thành thật xin lỗi .. - Nói xong,Thiên tuyết đi ra ngoài,khép nhẹ cánh cửa rồi bước đi,kể ra sự thật công nhận lòng rất bình yên và vui vẻ,ả cũng muốn thôi cái sự ghen tỵ ấy để sống hòa thuận với nàng rồi...

*** Sáng hôm sau ***

- Cốc cốc - Tiếng gõ cửa ở phòng nàng vang lên,nàng vội vùng dậy khỏi giường rồi bước ra ngoài,trước mặt nàng là một cô cung nữ nghiêm trang cúi đầu,sau đó cô ta cất tiếng ,làm nàng cảm thấy hơi tò mò? Cô ta đến đây làm gì nhỉ? Chắc có việc quan trọng ,giọng nói trong trẻo và nhanh nhảu ấy nói to:

'' Vương phi,hoàng thượng bảo người dự đại lễ mai táng Nhị hoàng tử ạ ''

- Ừ,lát ta sẽ đi,cô lui đi - Nàng gật đầu theo kiểu một vương phi thực sự,rồi đóng cửa phòng lại khi chưa kịp nhìn thấy cô cung nữ kia hành lễ cáo lui.Cô ta hơi khó chịu bỏ đi nhưng vẫn giữ vẻ mặt kính trọng ấy bước tiếp làm việc của mình là đi gọi những vị vương phi khác.Thật là hết chịu nổi,thà làm như một cô bé bình thường còn hơn...

Nàng vừa đóng cửa lại thì tự mình rửa mặt,soạn sửa y phục đẹp nhất và phù hợp với lễ tang ra mặc rồi đẩy khẽ cửa nhẹ nhanh chân bước đến đại sảnh ,vì tưởng là không có gì khó khăn trên đường đi nên nàng tự tìm đường, nên phải lâu sau mới đến được nơi cần đến...Nàng còn tưởng mình sẽ lạc đường nữa chứ !! Không có hắn thật khó khăn khi ở trong hoàng cung này đấy !

__ _______Đại sảnh ___ _________

- các khanh đã đến rồi,quốc sư..mau cho làm lễ đi - Hoàng thượng hài lòng nhìn về phía bước chân của hàng chục vị vương gia,hoàng tử,vương phi,quý phi...vv cao quý đang đến gần xếp hàng ngay ngắn, rồi quay sang truyền lệnh cho vị quốc sư anh minh chuyên quản các lễ tế thần và các lễ khác như mai táng,độ trì bình an...

- Vâng hoàng thượng thần sẽ khởi thi mệnh lệnh ngay -Nói xong,vị quốc sư ấy cúi đầu và đi lên phía đàn tế,cầm một nén nhang vừa thắp lên niệm vài câu thần chú ,tay làm vài động tác,khuôn mặt vô cảm không một nụ cười, rồi....lễ mai táng bắt đầu..!

**** Một lát sau ****

- Cảm ơn các vị đã đến,hoàn lễ... - Vừa làm xong lễ,tất cả mọi người thắp nhang thì vị quốc sư mới lên tiếng,khuôn mặt bây giờ đã giãn ra đôi chút,chắc là có gì đó sợ hãi nhưng bị kìm nén trong buổi lễ...

Các vị đại thần và vị quý tộc khác nhanh chân rời khỏi đại sảnh,vì họ còn phải nghỉ ngơi và làm nhiều việc khác,từ giờ sẽ kết thúc lễ mai táng nên chỉ cần thắp nhang ,còn lại các vị sứ thần từ các quốc khác,nếu ai muốn khi hết lễ đều có thể ở lại vài ngày tĩnh dưỡng và bàn bạc thêm việc kết giao làm gắn kết tình bằng hữu giữa các nước.

Nàng đang đi về phòng của mình thì bất chợt ngạc nhiên khi thấy ả đang đến gần mình,nàng ánh mắt đăm đăm nhìn ả,và trong lòng là sự đề phòng với con rắn độc luôn nghĩ kế hại người này...Nhưng lạ thay,Thiên tuyết cười hiền đi nhanh về phía nàng? Cô ta bị sao vậy? Còn nữa...Thiên tuyết đi cùng với hắn nữa? Chẳng phải là....

- Linh tỷ - Thiên Tuyết gọi nàng

- Hả? ...à...chào Tuyết muội - Nàng giả vờ cười mỉm rồi nhìn ả với ánh mắt vui vẻ nhất có thể? Đáng ra nàng không ưa gì cái cô công chúa đầy mưu mô xảo quyệt này đâu....

- Linh tỷ nè,hôm nay muội và Hạo ca đến đây rủ tỷ đi ra hoa viên cùng tam hợp các loại cầm kỳ ca.Tỷ muốn đi cùng không? - Thiên tuyết mỉm