Old school Swatch Watches
When I'm Seventeen …

When I'm Seventeen …

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324370

Bình chọn: 7.5.00/10/437 lượt.

(khổ cho kẻ gian). Lý do tớ mang theo Gim vì cậu là osin của tớ, phải đi với tớ trong những trường hợp như thế này. Còn anh, dù là bất đắc dĩ, nhưng bây giờ anh đảm nhiệm trọng trách bảo vệ tụi em (Jin vốn lớn hơn nó 1 tuổi), và luôn tiên phong trong những tình huống nguy cấp. Đã rõ chưa

Jin phủi phủi tay tỏ vẻ khinh thường. Gim ngoan ngoãn gật đầu

Thuyên lấy đà, phóng qua tường. Jin và Gim…mở cừa bước vào

- Cửa mở không đi

Nó mặc kệ lời của Jin. Lôi trong túi 2 cây đèn pin ra, rồi bước vào trường

- Đi tìm chìa khóa mà anh tưởng em đi giết người đấy. Mặc đồ như con hâm!!!

Chả là Thuyên mặc nguyên bộ đồ bó màu đen như trong mấy phim hành động mà nó xem, nó vẫn khao khát một ngày nào đó sẽ được mặc giống vậy, nên hoàn toàn chẳng quan tâm đến lời chế giễu của Jin

Hành lang trường vừa đen vừa dài. Tụi nó có cảm giác đi mãi không hết. Khắp nơi chỉ vang vọng tiếng bước chân nhè nhẹ. Khung cảnh này thật khiến người ta hãi

- Nghe nói trường M nổi tiếng có nhiều ma

Jin đột nhiên nói

- Nhiều học sinh vào trường ban đêm đã gặp nhiều chuyện kì quái…

Jin vẫn thao thao

- ….nghe kể có vài người còn bị mất tích một cách bí ẩn…

Giọng của Jin tự nhiên cứ đều đều, ngang phè, nghe thật rợn. Thuyên đang xăm xăm dẫn đầu, nghe Jin nói thì…teo dần. Riết rồi đi giữa 2 người kia khi nào không hay

- Nghe nói số 3 không tốt, người ở giữa thường gặp nạn lắm….

Thuyên run hết cả người. Trên đời này nó sợ nhất là ma, đêm khuya vào trường là nó đã hạ quyết tâm ghê lắm rồi, vậy mà xui xẻo thế nào lại vô tình dính tên lắm mồm này

- Anh im đi

Nó bấu vào tay Jin. Cậu im. Hành lang lại tiếp tục vọng lại tiếng bước chân nhỏ nhẹ, đều đều



Bỗng Jin dừng lại, khuôn mặt nghiêm túc

- Này..nghe xem, có tiếng bước chân khác

2 đứa con gái gần teo hết rồi. Im lặng dỏng tai lên nghe

- Làm gì có tiếng gì

Nó bực bội đánh Jin một phát, rọi rọi đèn pin về phía hành lang đen ngòm đó

- Rõ ràng có mà..đó đó, nghe đi nghe đi

Lại dỏng tai lên nghe



Có….tiếng khóc. Của một người con gái. Lông trong người Thuyên gần như dựng ngược hết lên. Gim ôm chặt tay nó, mắt đã đỏ hoe



Tiếng khóc ngày một to, và…gần hơn

Gim cũng gần như bật khóc theo. Thuyên đột nhiên như người mất hồn, đơ ra, rồi nó từ từ quay sang Jin, đưa tay lên….bóp cổ cậu

- Này thì giỡn

Nó bóp cổ Jin, lắc qua lắc lại dữ dội, Jin thở khò khè, mắt trợn ngược lên

- Anh thua, anh thuaaaa

Vừa hét Jin vừa bỏ tay vô túi lôi chiếc điện thoại ra nhấn nút Stop. Tiếng khóc im bặt ==’

Thuyên bỏ tay xuống, liếc Jin đến cháy mắt. Rồi lại xăm xăm đi trước

Đến một ngã tư, nó lia đèn hết bên này đến bên kia. Mặt đăm chiêu suy nghĩ

- Này Gim, đi đường nào ??

Gim nhìn láo liên, rồi run run chỉ về bên trái

Thế là chúng nó quẹo trái. Lại 1 hành lang dài đằng đẵng khác. Đang bước đi trong im lặng, thì đột nhiên trong một phòng học phía trước văng ra 1 trái bóng



Tiếng bóng đập đều đều xuống sàn nghe rợn cả gáy. Thuyên lập tức khựng lại. Liếc sang Jin, thấy cậu cũng bất ngờ, nó biết không phải cậu bày trò rồi

- Đi thôi

Thuyên nói chắc nịch, rồi…quay người đi ngược lại (tưởng gan lắm ==)

- Chỉ…có đường này là dẫn đến đó thôi..

Gim khe khẽ nói. Nó dừng lại, miệng nói bậy bạ gì đó. Rồi bất chợt đi nhanh về phía phòng học đó. Còn cách 10 mấy bước chân nữa. Thuyên đứng lại, cả người bất động, chỉ có miệng là hoạt động

- Jin, Jin, đến đây

- Sao? Không đến

- Gì? Anh phải bảo vệ tụi em mà. Đã thề rồi

- Thề? Hồi nào

- Đừng nói nhiều nữa, mau đến cứu em đi

Thuyên nói mà chẳng dám quay mặt lại. Trong phim ma hay có mấy tình tiết nhân vật quay mặt lại hay đụng mặt ma mà, nên nó sợ.

Jin đút tay vào túi quần, thong thả bước đến bên cạnh nó

- Lúc nãy sung lắm mà

- Teo

Nó đáp gọn lọn, rồi nấp sau lưng Jin, đẩy đẩy cậu bước về phía trước. Gim từ lúc nào cũng chạy nhanh lại, nấp sau lưng nó

Jin tuy bình thản là thế nhưng thật ra cậu cũng sợ chết đi được (chú này là chúa giả điên mà). Jin nhích từng bước nhỏ xíu, chậm chạp

- Nhanh đi

Nó cứ liên tục thúc người cậu. Đến rồi, đến chỗ trái bóng rồi. Tụi nó chẳng ai dám đụng vào, đi vòng qua, lúc đi ngang cửa lớp học đó, cũng chẳng dám nhìn vào

- Vào đây chơi. Vào đây chơiiiiii

Một tiếng trẻ con lanh lảnh vang lên. Chân tụi nó bỗng nặng trịch, người đơ ra cứng ngắc. Mồ hôi chảy đầm đìa. Gim bấu Thuyên. Nó bấu Jin. Cậu đau quá, gắt khẽ

- Đau, bỏ tay ra coi

- Nhưng teo quá

- Tiếng em bị gì vậy?

- Đang nín thở

Jin đảo mắt, hét lên

- Bị điên àh, có phải cương thi đâu mà n