XtGem Forum catalog
Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325991

Bình chọn: 9.5.00/10/599 lượt.

g như Hoàng nhưng….từ khi hắn xuất hiện, từ khi Hoàng nhìn thấy ánh mắt thiết tha của nó dành cho hắn lúc ở công viên…thì Hoàng đã biết…nó và Hoàng mãi mãi cũng chỉ là đôi bạn thân mà thôi. Nhưng Hoàng vẫn muốn bày tỏ với nó một lần dù câu trả lời của nó như thế nào…và buổi chiều hôm nay, tất cả những gì Hoàng trông thấy có lẽ là câu trả lời của nó dành cho Hoàng. Hoàng ra tay đánh hắn vì ghen nhưng nhìn hành động của nó càng làm Hoàng tức điên lên, nó không có phản ứng gì khi hắn hôn nó tức là nó đã đồng ý…vậy Hoàng còn ghen để làm gì kia chứ? Suy nghĩ, Hoàng cảm thấy hắn cũng không hẳn là người xấu, nếu thật lòng hắn yêu nó và nó cũng yêu hắn thì cớ gì Hoàng lại chen vào giữa họ. Càng nghĩ Hoàng càng thấy hành động của mình thật không ra sao làm cả, giờ phải đối diện với nó như thế nào đây? Có thể trở lại với nhau như trước không? Và rồi Hoàng quyết định….

Quốc Lâm đưa Thiên Kỳ đến trước cổng thì đã thấy hắn khoanh tay đứng đó từ bao giờ. Thiên Kỳ từ từ bước đến gần

-Anh hai!

-Em to gan lắm, dám tự ý ra ngoài

-Cái cậu này, Thiên Kỳ lớn rồi chứ phải con nít đâu

-Đấy, có người bênh rồi đấy, anh hai này không còn chỗ đứng nữa rồi

-Anh hai này…

-Thôi được rồi, lớn rồi còn nhõng nhẽo, sau này có đi đâu nhớ báo cho anh biết nghe chưa?

-Dạ, em biết rồi

-Thôi cậu với Thiên Kỳ vào nhà đi tớ về đây

-Uhm cậu về. Mai gặp

-Uhm, à quên…có người dặn cậu nhớ uống thuốc với lăng trứng gà cho mặt mau lành đó

-Ai hả?

Quốc Lâm nhếch mép rồi vào xe chạy về nhà. Hắn nhìn theo chiếc xe khuất dạng, quay sang Thiên Kỳ, Thiên Kỳ cười rồi phán một câu

-Là chị dâu tương lai hihi – Nhỏ chạy vào trong để lại gương mặt nghệch ra còn đứng ở phía sau

Nó trở về nhà tâm trạng thật bất ổn, nằm lăn qua lăn lại nhưng vẫn không tài nào chợp mắt được. Hình ảnh của hắn sao cứ lẩn quẩn trong đầu nó

-“Tôi…thật sự đã thích em thật rồi!”….Anh ta thích mình sao?

Nó nhớ lại rồi nỡ một nụ cười, mặt thoáng ửng hồng

-Mình…sao vậy nè… - Nó vỗ nhẹ khuôn mặt cho tỉnh lại, cố gắng không nghĩ đến hắn nữa

Hắn cũng như nó nằm lăn qua lăn lại chẳng thể nào chợp mắt được, cầm chiếc điện thoại trên tay ngắm tấm hình mà hắn chụp được vào buổi chiều nay, hắn lại miễm cười

-Hoá ra thích một người là như thế này!

-Mình có nên nói cho Trúc Nhi biết mình chính là Khắc Duy không? Cô ấy có giận mình không? – Bây giờ hắn mới hối hận vì đã không nhận nó từ sớm





Tập đoàn Hoàng Vũ

-Quốc Lâm, tình hình dự án khách sạn Rose đi đến đâu rồi?

-Dự án đang có một chút vấn đề. Hiện giờ phần vốn chúng ta đang nằm khá nhiều trong khu vui chơi Timin chúng ta vẫn chưa lấy lại vốn hoàn toàn. Bây giờ dự án Rose chúng ta đang gặp trục trặc nên vẫn thiếu vốn để bù vào nhưng nếu như bây giờ chúng ta có thêm một đối tác nữa thì mọi chuyện sẽ thuận lợi rất nhiều

-Chuyện này để mình xem lại vì hiện giờ để tìm một đối tác có nguồn vốn lớn không phải dễ

-Theo mình biết công ty Trương Gia cũng kinh doanh về lĩnh vực này. Mình đã điều tra ông Trương trước đây cũng từng là đối tác lớn của tập đoàn chúng ta, vậy sao mình không thử mời ông ấy tham gia…

-Thôi được rồi, cậu cứ để bản thảo để mình xem qua. Còn phía lão Hàn và Jackshow thế nào rồi?

-Sao khi mọi chuyện vỡ lỡ lão Hàn đã được giao cho cơ quan pháp luật xử lý còn Jackshow nghe nói cũng bị tổn thất khá nghiêm trọng, Trương Thành hiện giờ đang tìm cách gây khó dễ công ty chúng ta

-Để xem ông ta sẽ làm gì? Cậu cho Chính An tiếp tục theo dõi tình hình bên ấy

-Uhm, mình không đợi cậu nhắc tớ đã bảo Chính An làm rồi

-Tốt. Haizzzzzzzzz – Hắn ngồi tựa đầu vào ghế, cuối cùng cũng nhẹ đi phần nào

-Này, giám đốc có gì thưởng cho tớ không nhỉ?

-Thưởng cái đầu cậu – Hắn cầm tập tài liệu đập vào người Quốc Lâm

-Này…có cần phải thế không hả? Mà mình nghe Thiên Kỳ nói mẹ cậu bảo cậu cưới vợ à?

-Con bé này sao cái gì cũng cho người ngoài biết là sao thế nhỉ?

-Vậy là đúng rồi, còn Trúc Nhi cậu tính sao?

-Tớ sẽ không cưới người tớ không yêu

-Vậy tức là cậu yêu Trúc Nhi

-Uhm

-Hả? Tớ nghe không rõ….cậu bảo sao?

-Cái cậu này, có muốn chết không hả? – Hắn cung nắm đấm lên cao

-Haha…tớ xin chừa

Cả ngày chủ nhật nó được tự do, hôm nay nó quyết định dậy sớm đi chợ làm vài món ngon cho mẹ. Bước ra khỏi nhà nó đã nhìn thấy Hoàng đã đứng đó chắc là lâu rồi thì phải

-Hoàng, cậu làm gì đứng ngoài đường vậy?

-Trúc Nhi hả…tớ… - Hoàng bôi rối, nó đi lại gần

-Cậu làm sao?

-Chuyện hôm qua, tớ….tớ xin lỗi

-Hi không có gì đâu mình quên rồi, à mình định ra chợ cậu đi không

-Uhm

Ra đến chợ, nó thì chọn chọn lực lựa, Hoàng thì xách xách mang mang. Nó dẫn Hoàng đi lòng vòng đến m