Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326015

Bình chọn: 10.00/10/601 lượt.

ỏi chân mà Hoàng cũng không than một lời vì chỉ nhìn thấy nụ cười của nó thì bao nhiêu muộn phiền cũng qua đi. Cuối cùng cũng mua xong, nó cùng Hoàng trở về nhà

-Cháu chào bác!

-Uhm Hoàng mới qua hả con?

-Dạ

-Hoàng ngồi chơi, mình nấu nhanh thôi

-Mình làm phụ cậu

-Uhm hihi

Ngôi biệt thự nhà họ Hoàng bên ngoài vẫn như mọi ngày chẳng có gì thay đổi cả nhưng bên trong thì….

-Ủa chị Sam, nhà mình có chiếc xe đạp này bao giờ thế?

-Dạ, cô chủ là của cậu chủ…cậu vừa chạy được một lúc

-Sao ạ?

-Sao trăng gì, tránh ra cho anh đẩy xe

Thiên Kỳ nhìn hắn như nhìn một sinh vật lạ, từ trước đến giờ hắn rất sợ đi xe đạp vì cứ mỗi lần đi là bị té…mà giờ hắn đang tập…à không hắn đã chạy được chập chững rồi

-Alo, Thiên Kỳ gọi anh có việc gì không?

-Anh…anh….anh qua nhà em ngay bây giờ nha!

-Có việc gì gấp không em?

-Nhanh nha anh

-Uhm anh biết rồi

Ba mẹ hắn và cô em gái đang há hốc mồm nhìn hắn “đi xe đạp”. Cánh cổng biệt thự được mở ra….Quốc Lâm vừa bước vào với tâm trạng lo lắng không biết chuyện gì đang xảy ra mà Thiên Kỳ có vẻ gấp….

-Quốc Lâm, cậu đến rồi à?

Quốc Lâm quay sang nhìn hắn. Ầm….

-Anh hai/ Cậu/ Con có sao không? – Mọi người chạy lại

-Không sao, mọi người làm gì thế?

-Câu này phải hỏi cậu mới đúng

-Tớ làm sao, đang tập đi xe đạp mà. Đây là cách tốt nhất để bảo vệ môi trường…này cậu làm cái gì thế hả? – Hắn gạt tay Quốc Lâm ra

-Không nóng…bình thường mà

-Nóng cái đầu cậu…mau tránh ra

-Thôi kệ nó đi, Quốc Lâm con vào nhà chơi! – Mẹ hắn nói, mọi người cũng thôi kệ hắn muốn làm gì thì làm

Sau khi dùng xong bữa cơm, nó và Hoàng xin phép mẹ ra ngoài. Hoàng với nó đạp xe lòng vòng quanh công viên gần đó kế bên là một dòng sông nhỏ, xung quanh là những tán cây to, không khí nơi đây quả thật rất trong lành, dễ chịu…

-Đẹp thật, mình sống ở đây mà không biết có nơi đẹp như vậy

-Uhm, mình ra ghế đá đằng kia đi

-Uhm

Ngồi trên chiếc ghế đá cạnh mé sông, một làn gió nhẹ thoảng qua làm tóc nó bay bay, Hoàng lấy tay vuốt lại mái tóc của nó làm nó ngại ngùng né sang một bên.

-Nhi này!

-….

-Cậu có thể cho tớ biết câu trả lời được không?

-Tớ…

-Cậu có thích tớ không?

-Uhm. Tớ thích cậu nhưng…chỉ trên tình bạn một chút và chưa phải là tình yêu

-Cám ơn cậu

-??? – Nó nhìn Hoàng khó hiểu

-Mình chỉ cần thế thôi

-Tớ xin lỗi, rồi cậu sẽ tìm được người thích hợp hơn tớ nhiều

-Uhm. Có lẽ thế

Hoàng cười nhạt, cả hai không nói gì cứ nhìn ra biển. Hồi lâu sau, nó cất lời

-Thôi cũng trễ rồi mình về thôi! – Nó vừa đứng dậy Hoàng liền đứng dậy nắm lấy tay nó kéo vào lòng

-Chỉ một chút thôi, một chút thôi Trúc Nhi!

Nó không kháng cự, cứ đứng để Hoàng ôm nó…đằng xa, một người đã xoay lưng bỏ đi. Hoàng buông nó ra

-Cám ơn cậu. Mình về thôi!

-Cậu có chuyện gì thế?

-Không đâu!

Đưa nó về đến nhà Hoàng cũng trở về nhà của mình. Nó bước vào nhà với vẻ mặt tươi cười

-Thưa mẹ con mới về

-Uhm, lúc nãy cậu Thiên Du có đến tìm con, mẹ bảo cậu ấy ra công viên tìm con có gặp cậu ấy chưa?

-Dạ??

Nó nào hay biết gì, nó vào trong cầm điện thoại trên tay muốn gọi hỏi hắn tìm nó có việc gì không nhưng sao không thể nhấn nút gọi được, nó đành nhắn tin cho hắn

-Lúc nãy nghe mẹ nói anh đến tìm tôi? Có việc gì không?

-Đi chơi vui không? Chắc là vui nhỉ…còn ôm nhau thế kia mà!

Nhìn thấy tin nhắn mà nó giận run người, hắn là gì mà nói những lời như thế với nó

-Vâng, đúng là rất vui. Vậy nếu anh không có việc gì để nói thì chào anh!

Hắn không trả lời, tắt điện thoại thở dài

-Mình bị sao vậy chứ?

Nó cũng bực mình không kém

-Anh ta nghĩ anh ta là ai mà nói mình thế hả? Đồ đáng ghét!





Ngày chủ nhật Smile rất đông khách nên thường mở cửa sớm hơn mọi ngày. Hắn đến sớm để hoàn tất khâu hoá trang kèm theo phải che đi vết thương ở cánh tay vì mới mấy ngày nên vẫn chưa lành hẳn.

-Trúc Nhi đến rồi à, mau mau phụ anh mang tất cả vào trong bếp

-Dạ

Quốc Lâm thì mang rượu, nước dùng pha chế, nó thì mang trứng một số nguyên liệu khác làm bánh. Vừa bước vào nhà bếp trông thấy hắn nó nỡ một nụ cười thật tươi

-Anh Duy, hai ngày rồi mới gặp anh

-Uhm – Hắn quay vào trong chuẩn bị nguyên liệu làm bánh, nó nhìn hắn lắc đầu rồi đi ra

-Cần mình phụ không? – Hoàng đi lại mang hộ nó

-Uhm hihi cậu mang giúp mình vào bếp đi, mình ra mua thêm một ít nữa anh Quốc Lâm bảo cần gấp

-Hay để mình đi mua

-Thôi, cậu không biết...à cậu mang giúp tớ vào bếp đi, có anh Duy trong ấy á


XtGem Forum catalog