
ngồi xuống ghế, khoanh tay nhìn Thiên Kỳ với nụ cười ma mảnh
-Hihi anh hai, tối nay em nghe nói Smile không làm viêc
-Ừ thế thì sao?
-Em đi với anh Quốc Lâm ra ngoài một chút nha
-Không được
-Đi mà anh hai
-Không là không
-Được thôi, vậy em đi nói cho chị Trúc Nhi nghe
-Đi nhớ về sớm
-Hihi cám ơn anh hai
Đúng 1h Hoàng đã có mặt ở nhà nó. Cả hai ra ngoài công viên, công viên vào giờ này khá vắng người nhưng như vậy mà đỡ ồn ào hơn. Nó và Hoàng đi tản bộ trong công viên đi đến đoạn trông thấy một số người đang câu cá, nó thích thú chạy lại xem, Hoàng thuê hai cái cần câu đi lại nó
-Cậu câu không?
-Thôi tớ không biết đâu, cậu câu cá đi tớ xem
Hoàng thả cần xuống được một lúc sao thì cá đã cắn câu, Hoàng giật mạnh…nhìn thấy con cá nó nhảy cẩn lên…Hoàng đúng lá một tay sát cá, câu được một lúc mà cá đã gần đầy chiếc giỏ, vì mải mê với những con cá mà nó đã quên bén đi khi nhìn lại đồng hồ thì đã gần 3h, nó rối rít
-Hoàng…mình có việc phải về ngay
-Có chuyện gì sao cậu gấp thế?
-Mình…
-Uhm thì mình về, để tớ trả cần cho người ta đã
-Uhm…nhanh nhanh nha Hoàng
Đưa nó đến nhà, chào tạm biệt Hoàng nó vội chạy vào nhà leo lên chiếc xe yêu quý của nó phóng như bay đến nhà của hắn. Ketttttttttt…..vừa thắng xe, cánh cổng nhà hắn cũng vừa mở ra, chiếc xe của hắn dừng lại ngay trước nó, hắn bước ra…cho hai tay vào túi quần chậm rãi bước đến gần nó…điệu bộ này nó thật ghét mà sao nó lại bị hút hồn bởi điệu bộ này thế nhỉ?
-Em đến trễ!
-Tôi…à tôi…
-Anh Minh mang chiếc xe này vào trong
-Vâng, thưa cậu chủ
-Này…anh mang xe tôi vào trong làm gì thế hả?
Hắn không nói gì kéo nó vào trong xe
-Anh đưa tôi đi đâu thế?
-Yên nào! – Hắn thắc dây an toàn cho nó, nó thì đang nín thở vì sự tiếp xúc quá gần này, hắn cười nhẹ rồi lái xe đi
Đưa nó đến một vùng ngoại ô cách thành phố không xa, hắn dừng xe lại trước một ngôi nhà được trang trí bằng tre, vừa hiện đại vừa cổ kính trông thật đẹp. Nó bước xuống xe với một cảm xúc thật khó tả, mọi thứ dường như tĩnh lặng, bên ngoài ngôi nhà được bao bọc bởi hàng cây to và một số loài hoa dại được trồng xung quanh. Nó chưa kịp điều chỉnh lại cảm xúc của mình thì cánh cửa ngôi nhà được mở ra, bọn trẻ ùa chạy ra, đứa lớn nhất đi cuối cùng đẩy chiếc xe ra trên xe là một chiếc bánh lớn
“Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday
Happy birthday to you”
Bọn trẻ hát xong liền vỗ tay, nó cũng vỗ tay theo, thật là bất ngờ nó xúc động đến rơi nước mắt không thể nói lên lời nào
-Chị Trúc Nhi thổi nến đi
-Chị Trúc Nhi
-Em thổi nến đi
Nó nhìn hắn, nhìn mọi người rồi thổi nến. Chiếc bánh được để sang một bên, nó đón nhận quà từ những đứa trẻ, miệng nở nụ cười hạnh phúc thật hạnh phúc…lâu rồi nó không có cảm giác hạnh phúc lớn thế này.
-Anh Thiên Du tới lược anh tặng quà cho chị Trúc Nhi kìa! – Cu Tí
Hắn miễn cười, tay gãi đầu
-Anh…quên mất rồi
Có một chút thất vọng….
@
-Vậy thì anh hôn chị Trúc Nhi xem như quà tặng đi, sơ cũng hay làm thế với em – bé Bo nói to làm nó đỏ mặt, hai tay quơ quơ ý bảo không cần
-Uhm, anh sẽ làm
-Này, anh đừng có mà làm bậy nha!
-Anh nói anh làm bậy bao giờ?
Hắn đi đến gần nó vừa nói dứt câu, nhanh như cắt đôi mô hắn đã phớ nhẹ qua đôi môi của nó, chỉ nhẹ thôi nhưng hiệu ứng khá mạnh…cả bọn trẻ thì ồ lên vội lấy tay che mắt lại, nó thì đứng chết trân…
-Anh đã tặng quà cho chị Trúc Nhi xong rồi nha mấy đứa
-Đâu phải hôn ở chỗ đó đâu anh Thiên Du, hôn trên má kia mà – Bé Bo chỉ vào má của mình, hắn ngượng, nó thì phì cười
Bọn trẻ được sắp xếp vào chỗ ngồi, được người làm trong nhà phục vụ ăn uống no say. Còn hắn đưa nó ra sau vườn, nó bước đi trước vì bị thu hút bởi vườn hoa nơi này, đủ các loại hoa và màu sắc trong cứ như đang ở một vùng nơi tiên cảnh.
Nhìn thấy nó đang thả hồn theo hoa làm hắn phải ghen tị “Phải chi nó cũng chú ý đến hắn như thế!”.
-Em làm anh ghen tị với bọn chúng quá
-?? – Nó nhìn hắn khó hiểu
-Nếu em chịu nhìn anh như nhìn chúng thì hay biết mấy
-Sao anh biết không… – Nó lỡ lời vội lấy tay che miệng
-Em vừa nói sao? – Hắn vui mừng muốn nghe lần nữa
-Không…không có gì – Nó làm bộ không chú ý mà tiếp tục ngắm hoa
Hắn miễm cười bước đến gần nó hơn, cầm bàn tay nó lên làm nó giật mình, hắn đặt chiếc hộp nhỏ vào tay nó
-Tặng em, sinh nhật vui vẻ
-….
-Em mở ra đi, quà của em đấy
Nó tò mò không biết hắn tặng nó cái gì? Nhưng cũng ngại không dám mở ra, hắn đành mở hộ nó. Chiếc hộp nhỏ được mở ra, nằm trong đó là chiếc kẹp tóc hình co