
ông đang đi ngược lại với họ, ba người đi trước và hai người đi sau, hắn cảm thấy có chuyện gì đó bất an
-Trúc Nhi, em lên xe đạp về trước đi
-Sao vậy anh?
-Nhanh… nghe anh! – Hắn lớn tiếng làm nó giật mình, sao trông điệu bộ này quen thế nhỉ?
-Dạ - Nó vừa lên xe thì ba người kia bước đến chặn ngay đầu xe
-Đi đâu mà vội vậy cưng?
Bọn chúng làm chiếc xe ngã, nó cũng ngã theo, hắn quăng luôn chiếc xe về bọn chúng chạy đến kéo nó bỏ chạy
-Hey, định đi đâu thế?
Tên Sang ra mặt, hắn nhéo mắt nhìn vì trời khá tối chỉ có chiếc bóng đèn đường chập chờn mờ ảo không thể nhìn rõ được
-Các ngươi muốn gì? – Hắn đang nắm chặt tay nó, kéo nó về phía sau mình
-Mày quên tao rồi à? Nhìn cho rõ xem tao là ai? – Tên đó bước đến gần hơn
-Hắn ta chính là người đã gây rối ở Smile mấy hôm trước
Tên đó nhìn nó cười vẻ thích thú
-Cô em có trí nhớ tốt đấy, ta thích cô em rồi đấy. Nào đi cùng ta, ta sẽ cho cô em được sung sướng ha ha – Tên Sang bước lại gần hơn hắn liền cho một cú đạp, tên đó té nhào
-Anh Sang có sao không?
-Oắc con, mày khá lắm – Tên thuộc hạ đỡ tên Sang đứng dậy – Tụi bây đập nó cho tao
Ba tên phía trên nhào vô đánh hắn, một tay hắn đang giữa lấy tay nó, một tay đang cố chống trả ba tên kia…do vậy, dù sức lực hắn có khoẻ thế nào thì cũng làm sao chống cự được lâu, cánh tay trái đang nắm lấy tay nó cũng bị tuột ra, hắn cố đi đến bên nó để bảo vệ nó nhưng bị ba tên kia cản lại, tên Sang đang thích thú từ từ bước đến gần nó, túm lấy nó
-Anh Di!!!
-Trúc Nhi!! Tên kia, mau thả cô ấy ra – Hắn hét lên, cố vùng vẫy nhưng bị hai tên kẹp chặc không thể chống cự được nữa
-Haha…ôi tao sợ quá – Tên Sang vừa dứt lời bọn đàn em cười phá lên – Để xem cái chân nào vừa nãy đá tao thế nhỉ? Cho nó không còn đi được nữa
Vừa dứt lời tên thứ ba cầm một khúc gỗ lớn từ từ bước đến gần hắn, nó khóc la lên, hắn thì đang nhìn nó muốn giải thoát cho nó khỏi bàn tay của tên Sang kia
-Không…xin đừng, các ngươi không được làm thế!!! – Nó nói trong tiếng nấc – Mau thả anh Di ra
-Haha…haha…
-MAU DỪNG TAY LẠI!!! – Âm thanh phát ra từ phía sau làm tên đang cầm khúc củi run rẩy nên lực đánh đã nhẹ hơn
-KHÔNG!!! –Nó sợ quá ngất đi
-Bọn bây đang làm trò gì thế hả?
-Dạ…anh…Mã… - Tên Sang run sợ
Vừa lúc này nghe tiếng còi của cảnh sát khu vực, làm bọn chúng rối lên
-Anh Mã…cảnh sát đến rồi
-Còn không mau đi – Anh nhìn nó một lần nữa muốn mang nó theo nhưng không thể còn hắn bị một tên đàn em đánh ngất đi
@
Bại lộ
Tại bệnh viện, trong phòng chăm sóc đặc biệt
-Anh hai, anh tỉnh lại rồi à – Thiên Kỳ vui mừng, hắn từ từ hé mắt rồi như nhớ ra chuyện gì
-Trúc Nhi, Trúc Nhi đâu?
-Chị Trúc Nhi nằm ở phòng bên cạnh, anh thấy trong người sao rồi
-Giúp anh sang phòng Trúc Nhi
-Kìa con vừa tỉnh vẫn chưa khỏi mau nằm xuống – Ba mẹ hắn vừa vào, bên cạnh còn có…
-Anh Thiên Du, anh thấy trong người thế nào rồi? – Cô gái nhẹ nhàng đỡ hắn ngồi xuống
-Cám ơn em, anh không sao
-Bác sĩ bảo chân nó không sao, cũng còn may mắn nhiều con ạ - Mẹ hắn
-Nhưng sao con lại ở đây? – Hắn nhìn xung quanh đây chính là bệnh viện chẳng lẽ bọn chúng dễ dàng tha cho hắn như thế sao?
-Một người đi đường đã thông báo cho cảnh sát nhưng tiếc là không bắt được bọn chúng. Mà con sao lại gây thù chuốc oán với mấy tên giang hồ thế kia? – Ba hắn trách
-Những tên đó đã từng đến Smile gây rối, con nghĩ bọn chúng muốn trả thù chuyện hôm trước
-Tất cả cũng do con
Cả nhà nhìn về phía Thiên Kỳ, ba mẹ hoàn toàn không biết gì cả…cần một lời giải thích. Hắn kể lại sự việc cho ba mẹ nghe
-Chuyện là thế, con nghe tên cầm đầu tự xưng là Mã…để con cho người điều tra về bọn chúng
-Thôi con, mọi chuyện đã không sao rồi, đừng gây thêm thù làm gì – Mẹ hắn
-Bác nói phải đó anh – Túc Linh
-Uhm…À…Túc Linh, em vừa về chắc mệt lắm – Hắn nhìn sang Thiên Kỳ - Thiên Kỳ em đưa ba mẹ với Túc Linh về nghỉ ngơi đi, anh không sao rồi
-Em không mệt, em ở lại với anh được mà
-Uhm vậy con ở lại chăm sóc Thiên Du hộ bác, Thiên Kỳ chúng ta về trước thôi con
-Dạ
Phòng bên cạnh nó cũng vừa tỉnh lại
-Con/ cậu thấy sao rồi?
-Mẹ, Hoàng…sao con lại ở đây?
-Cậu không nhớ gì sao? Hôm qua tớ nghe tin cậu nằm đây làm tớ một phen hoản hồn
-Tớ nhớ là tớ đi về cùng anh Duy thì bị những tên gây rối hôm trước ở Smile chặn đường…phải rồi, anh Duy đâu? Anh Duy sao rồi? Bọn chúng đánh anh Duy nhiều lắm – Nó nức nỡ, mẹ nó ôm nó trấn an
-Duy nó không sao rồi, bác sĩ bảo thế, con yên tâm
-Anh ấy nằm ở phòng bên cạnh
-Mình sang thăm anh ấy một chút – Nó định ngồi dậy t