
n bướm có đính vài hạt đá mà nó đã trông thấy lúc đi cùng hắn trong siêu thị. Nó bất ngờ cộng ngạc nhiên, vừa thích thú vui mừng, nó ngước nhìn hắn
-Sao anh biết tôi thích nó?
-Này, sao cứ thích xưng tôi thế nhỉ? Dù sao em cũng nhỏ tuổi hơn anh kia mà
-Nhưng quen rồi – Nó quay đi hướng khác
-Vậy thì sửa ngay bây giờ đi, gọi một tiếng anh và xưng bằng em xem nào – Hắn xoay người nó lại
-Tôi…
-Tôi?
-Ơ…e…em được chưa?
Nó đỏ mặt xoay người đi, hắn cười mảng nguyện, bước đến đối diện với nó, cầm lấy chiếc kẹp trong chiếc hộp cài lên tóc nó, nó đứng yên đó…cài xong hắn hôn lên mái tóc nó, nó không phản ứng nữa chỉ thấy một cảm giác hạnh phúc đang chạy khắp người nó
-Anh yêu em, Trúc Nhi!
Gì nữa vậy chứ? Mới cách đây vài hôm vừa bảo thích nó, giờ lại yêu nó…ôi ôi sao đầu óc nó chao đảo thế này kia chứ? Nó trân trân nhìn hắn như hắn là một người ngoài hành tinh xuất hiện
-Em đồng ý làm người yêu anh nhé!
-….
-Trúc Nhi!
-Em…em… - Nó bối rối
-Em sao? Em không yêu anh?
-Anh Thiên Du, chị Trúc Nhi hai người sao không vào trong với bọn em?
Bọn trẻ chạy ra ngoài, nó thở nhẹ nhõm vì bọn trẻ chạy ra kịp thời không thì trái tim nó nhảy ra khỏi lồng ngực mất, hắn thì nhăn nhó vì tụt mất một cơ hội nhưng nhanh chóng hắn lấy lại vẻ điềm tỉnh của mình.
-Uhm bọn chị vào ngay, các em ăn no chưa?
-Dạ chưa, vào ăn với bọn em đi
-Ừ ừ
Bọn trẻ kéo cả hai vào trong, nó và hắn có ăn gì chỉ nhìn bọn trẻ ăn cũng cảm thấy no. Ăn uống no nê, bọn trẻ đòi ăn kem thế là hắn phải lấy xe chạy một quãng đường khá xa để mua kem cho bọn chúng
-Kem về rồi, mấy chị em đang chơi gì vui thế?
-Anh Thiên Du, bọn em đang chơi bịt mắt bắt dê hihi, Cu Tí thua hoài à
-Tội Cu Tí vậy, tí nữa anh bắt phụ cho
-Dạ
-Mấy đứa lại ăn kem này
Hắn chia kem ra cho từng đứa, xong còn lại một cây hắn đưa cho nó
-Sao anh không ăn
-Lạnh lắm
Nghe hắn trả lời mà nó phì cười, ai mà không thích ăn kem chỉ có hắn là sợ lạnh. Nó cầm cây kem trên tay hắn, cắn một cái nó làm ra vẻ thật ngon để trêu hắn, hắn nhìn mà muốn…
-Hihi anh ăn không?
Nó giỡn chơi mà hắn làm thiệt, hắn cắn một cái ngay chỗ nó vừa cắn
-Anh không sợ mất vệ sinh hả?
-Không – Hắn lấy tay che miệng lại vì lạnh
-Hihi…đáng đời – Nó cắn vào chiếc kem trên tay
-Em đã tự nguyện hôn anh tức là đồng ý làm người yêu anh rồi nhé!
-Hôn lúc nào kia chứ?
-Đấy, vừa nãy anh hôn lên chiếc kem ngay đây…em cũng thế…cái này người ta gọi là hôn gián tiếp
Nó phì cười, nhìn hắn không ngờ cũng có lúc hắn cà rỡn thế này
-Uhm vậy khi nào em tự nguyện hôn anh trực tiếp thì lúc đó em sẽ đồng ý
Nó cũng giỡn theo nhưng hắn không cho là câu nói đùa
-Anh sẽ nhớ, em đã hứa rồi đấy nhé!
Nó không nói gì, miễm cười rồi cứ măm măm chiếc que kem trên tay.
25.Cả ba điều ước trở thành hiện thực
Buổi tối tại Smile
-Anh Quốc Lâm thế là sao? Sao mọi người nghỉ hết vậy?
-Uhm mọi người có việc nên xin nghỉ, à em ở đây trông quán giúp anh chút nhé
-Dạ
Quốc Lâm vừa định ra ngoài gọi điện cho hắn thì hắn vừa vào, miệng thở hổn hển
-Sao cậu trễ vậy? – Nhìn sang bên cạnh hắn – Cậu đi cái này tới hả?
-Uhm
-Cậu nói thiệt hay đùa thế?
-Đùa cái đầu cậu, Trúc Nhi đến chưa?
-Rồi
-Anh Duy tìm em hả? – Nó vừa đi ra
-À uhm – Hắn nhìn Quốc Lâm
-Mình có việc đi trước, lát nữa về trễ thì cậu khoá cửa giúp tớ nhá! – Quốc Lâm đưa chìa khoá cho hắn, thật ra thì đâu phải vậy đâu…
-Uhm – Hắn đến nói nhỏ với Quốc Lâm – Cậu nhớ về sớm không thì chết với tớ
-Hehe biết rồi…mà cậu về bằng cái này luôn hả, có cần tớ…
-Không cần
Quốc Lâm cứng họng, tay vò đầu đến rối bời, nó đứng giữa nghe cuộc trò chuyện của cả hai, hành động của Quốc Lâm, nó chẳng hiểu gì cả, thắc mắc hiện ngay trong đầu nó “Anh Duy đi xe đạp có vấn đề gì sao? Anh Lâm sao thế nhỉ? Hai người này khó hiểu quá đi!!!” nó thở dài…
-Vậy tớ đi đây, anh đi Trúc Nhi – Quốc Lâm nhìn lại chiếc xe lần nữa, lẩm bẩm – Hèn gì cậu đến muộn, chúc cậu gặp nhiều may mắn!!
Hôm nay mọi người nghỉ cả, quán cũng treo biển đóng cửa thế mà nó không được về nhà. Nó ngồi trong quán trò chuyện cùng hắn, nói chuyện trên trời dưới đất chẳng ăn nhập gì với nhau cả, một lúc sau thì cũng cảm thấy đói
-Em đói chưa? Anh vào làm gì ăn nha!
-Dạ
Hắn vào bếp, một lúc sau hắn mang ra một đĩa mì lớn trông thật hấp dẫn
-Woa trông ngon thật đó, anh Duy
-Em đợi chút nha!
Hắn vào trong và đèn chợt tắt, hắn mang một chiếc bánh kem nhỏ, với 21 cây nến lung linh được thắp sáng