Polaroid
Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326750

Bình chọn: 8.5.00/10/675 lượt.

lớn rồi bỏ đi, bọn chúng tiếp tục dán miệng hai người họ lại. Đợi bọn chúng đi khỏi, anh cố gắng ưỡn người lấy con dao khi nãy tên Thành đã làm rơi, anh lê lết lại phía Quốc Lâm, cả hai nhìn nhau cố gắng…cố gắng…

Hôn lễ của hắn và Túc Linh được chuẩn bị rất hoành tráng, mọi người đã đến đông đúc chỉ chờ đến giờ lành thì hôn lễ sẽ chính thức bắt đầu. Túc Linh hôm nay thật lỗng lẫy trông bộ sare trắng, khuôn mặt được trang điểm kỹ lưỡng, cô thật hồi hộp…nhưng mà sao giờ này vẫn chưa thấy chú rễ đâu làm cô không khỏi lo lắng

Hắn cầm hồ sơ bệnh án đi thẳng đến phòng trang điểm, vừa thấy hắn cô vui mừng chạy đến

-Anh à, sao giờ này anh vẫn chưa thay trang phục…sắp đến giờ làm lễ rồi

Hắn cầm hồ sơ bệnh án đưa trước mặt cô

-Đây là gì vậy anh? – Cô giỡ ra xem thì khuôn mặt bỗng dưng biến sắc

-Cô còn điều gì để nói nữa không?

-Em…em…Thiên Du, em thật sự rất yêu anh – Cô níu kéo cánh tay của hắn

-Nhưng tôi không yêu cô, cho dù có cưới cô thì đó cũng là lòng thương hại cô hiểu không?

-Em mặc kệ, thương hại cũng được em chỉ cần được sống cùng anh thế là đủ rồi

-Hừ…tôi không đâu đôi co với cô. Hôn sự này sẽ bị huỷ ngay lập tức

-Anh…

Ring…Hắn có điện thoại

-Alo

-Tôi, Hoàng đây

Hắn không hiểu Hoàng gọi cho hắn làm gì?

-Uhm. Sao?

-Trúc Nhi có ở chỗ anh không?

Hắn cười nhạt, Trúc Nhi…tại sao lại hỏi…chẳng phải đang trong bệnh viện chăm sóc mẹ nó hay sao? Nhưng nụ cười gượng lại ngay tức khắc hiện diện trên khuôn mặt hắn là nỗi lo lắng

-Trúc Nhi! Cô ấy làm sao?

-Từ tối qua tôi không thấy cô ấy đâu cả…tôi cứ tưởng…

-Sao giờ này cậu mới báo cho tôi biết? Hiện giờ cậu đang ở đâu?

-….

Hắn vội vã đến chỗ Hoàng, bỏ lại Túc Linh với khuôn mặt đầy tức tối. 

@

Trốn chạy

Rán chút nữa, chút nữ thôi. Bật…sợi dây đã bị cắt đứt, Quốc Lâm vũng vẫy khỏi sợi dây, gỡ bỏ trói chân sau đó chuyển sang tháo dây cho Đan Mã. Cả hai tháo bỏ trói cho nó và Thiên Kỳ…tiếng bước chân bên ngoài đang đến gần làm cả bốn người đều xanh mặt

-Quốc Lâm, cậu dẫn hai người họ chạy trước đi, cứ theo lói mòn chạy thẳng là ra đường lộ

-Còn anh?

-Tôi sẽ đánh lạc hướng bọn chúng. Nhanh đi không còn kịp thời gian nữa đâu

-Anh hai…anh hai phải cưới cô ta sao?

-Không đâu, chúng ta sẽ về kịp

-Đi mau – Đan Mã

-Anh cẩn thận

-Uhm. Tôi giao Trúc Nhi lại cho cậu

-Anh Phúc Hưng bảo trọng

-Uhm. Mọi người đi nhanh đi

Quốc Lâm, Thiên Kỳ và nó vòng phía sau, do bọn chúng quá sơ xuất cứ nghĩ bọn họ bị trói chẳng làm gì được cả nên quá lơ đảng trong việc canh gát.

Tên Sang bên ngoài ra hiệu cho bọn đàn em mở cửa ra nhưng sao cánh cửa mở hoài mà không ra thế này, bọn họ dùng sức người đập mạnh cuối cùng cánh cửa bị đạp cho tan tành. Tên Sang bước vào nhìn quanh chẳng thấy ai, liền ra lệnh cho bọn đàn em đuổi theo, tên Sang tức giận đá cái bàn bên cạnh bay một khoảng khá xa.

-Đan Mã, mày giỏi lắm!

Quốc Lâm, Thiên Kỳ và nó chạy trước, sức lực của hai cô gái có phần không cầm cự nỗi sau khi chạy một quãng đường dài như thế…Thiên Kỳ còn bị thương, mệt và đói cô không cỏn sức để đi tiếp, chạy một đoạn lại ngã…Quốc Lâm vừa chạy vừa chú ý đến hai cô nàng cũng thật mất quá nhiều thời gian…mà bọn chúng thì đang đuổi phía sau

-Anh Quốc Lâm, anh chạy trước đi mặc kệ bọn em – Thiên Kỳ & nó

-Chạy thì cùng chạy, hai em cố lên, nắm tay anh

-Không được rồi….em không thể chạy tiếp nữa…anh mau chạy đi, chạy tìm người đến cứu bọn em – Thiên Kỳ

-Anh Quốc Lâm, anh mau chạy đi – Nó

Trước sự thúc ép, đằng sau là bọn thuộc hạ của tên Sang đang đuổi theo…Quốc Lâm cung tay nhìn hai người con gái trước mặt

-Bọn em phải can đảm lên, phải đợi anh tìm người đến cứu

-Uhm – Nó và Thiên Kỳ gật đầu chắc chắn

Quốc Lâm nhìn họ một lần nữa rồi chạy…chạy thật nhanh…

-Bọn chúng kìa mau bắt chúng lại – Bọn đàn em đã đuổi đến nơi

-Anh Quốc Lâm mau chạy đi mặc kệ bọn em…mau chạy đi…

Quốc Lâm cung tay, chạy chạy….cố gắng loại bỏ tất cả những âm thanh, hình ảnh phía sau…ra khỏi đầu mình

-Mau thả hai người họ ra nếu bọn mày còn muốn sống – Đan Mã cùng một số anh em chạy đến, phía bên này bọn chúng yếu thế đành thục lùi về phía sau, anh chạy đến ôm lấy nó

-Haha bọn mày khá lắm – Tên Sang & tên Thành đi đến, bọn đàn em phía sau rất đông

-Anh Phúc Hưng!

-Trúc Nhi, đừng sợ có anh ở đây, trong lúc hỗn loạn em cùng với Thiên Kỳ hai đứa chạy khỏi nơi này tìm chỗ nấp đợi Quốc Lâm đến cứu…nghe không? – Anh nói nhỏ, nó & Thiên Kỳ gật đầu. Anh quay sang nhìn bọn chúng, miệng nhếch một nụ cười – Ngày hôm nay tao sẽ cùng sống chết với bọn mày

-Được…được…haha…tao cũng rất vui được đón tiếp mà