XtGem Forum catalog
Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327254

Bình chọn: 7.00/10/725 lượt.

t mặt mũi người đó thế nào đâu – Em sẽ hỏi thăm thế nào cũng tìm được

-Thôi được rồi, chuyện này để anh lo, mình về thôi

Nó đành chịu, không muốn anh lo lắng, đành theo anh trở về nhà

Sau một tuần làm việc cùng Chính An, Thuý Anh đã phần nào hiểu rõ về vị chủ tịch trẻ này, cô thầm ngưỡng mộ, thầm yêu hắn và cô đang tìm cách để chinh phục trái tim băng giá ấy…

Cốc…cốc…cốc…

-Mời vào – Hắn vẫn chăm chú vào mớ tài liệu

-Chào chủ tịch – Chất giọng nhẹ nhàng vang lên

-Là Thuý Anh…sao giờ này cô vẫn chưa về?

-Chủ tịch vẫn còn làm việc sao? – Cô bước đến gần bàn làm việc của hắn

-Uhm. Cô tìm tôi có việc gì?

Chất giọng lạnh lùng vô cảm, đó là những gì cô cảm nhận được

-Anh có thấy đói không? Hay là chúng ta cùng đi ăn

-Cám ơn cô nhưng…tôi không thấy đói, tôi còn phải làm việc – Hắn lại chú tâm vào tài liệu bỏ mặc cô với gương mặt đông cứng

-Dạ, không sao…em đợi anh làm việc xong mình cùng đi ăn nhá

Hắn không nói gì cứ tiếp tục công việc của mình, cô bước đến bàn hắn gần hơn, một tấm ảnh nhỏ lọt vào mắt cô, là một cô gái với nụ cười thật tươi

-Đây hẳn phải lả người anh rất yêu

-Cô ấy là vợ tôi

Hắn cầm tấm hình vuốt ve khuôn mặt ấy làm cô phải ghen tị với người đã khuất

-Nhưng cô ấy đã…

Ánh mắt giận dữ của hắn nhìn cô trông thật đáng sợ

-Xin lỗi, tôi đang bận mời cô ra ngoài

Thuý Anh sợ hãi trước cái nhìn của hắn, cô vội vàng bước ra ngoài, run rẫy cô bá vào người Chính An

-Em không sao chứ?

-Dạ…không…sao, cám ơn anh

-Để anh đưa em về

Chính An nhìn thấy gương mặt biến sắc của cô lo lắng không yên tâm. Trên đường đưa Thuý Anh về nhà, Chính An cố bắt chuyện chọc cô cười để xua đi sự sợ hãi trong cô

-Anh Chính An

Chính Anh quay sang nhìn cô

-Chủ tịch…hẳn rất yêu vợ mình

Chính An dừng xe, nhìn cô, cậu nhớ lúc nãy cô từ trong phòng làm việc của hắn bước ra với gương mặt hoảng sợ thì cũng đoán được phần nào

-Uhm. Cô ấy chính là người vợ mà chủ tịch rất yêu, phải nói là yêu đến chết…không ai có thể thay thế được

-Nhưng cô ấy đã…chẳng lẽ anh ấy không tính đi bước nữa

Chính An nhìn cô miễm cười

-Có lẽ thế. Nếu là anh anh cũng sẽ làm như thế…vì con người chỉ có một trái tim thì làm sao có thể yêu hai người hả em

Câu nói này làm cô ngượng ngùng quay đi chỗ khác, tự dưng khuôn mặt cô trở nên đỏ ửng, trái tim cô cũng đập thật nhanh…chẳng lẽ….

Mấy ngày trôi qua mà vẫn không nghe anh nói gì về chuyện tìm người đó nói chuyện mà sáng nay trên uỷ ban đã cho người xuống chuẩn bị phá bỏ trường, nó phải làm dữ thì những người kia mới bỏ về…nó trở về nhà với gương mặt hầm hầm

-Anh Phúc Hưng…anh nói chuyện với người đó thế nào rồi?

Nhìn thấy vẻ mặt của nó, anh nghĩ nó không phải đang đùa, mấy ngày qua anh không làm gì cả vì anh không muốn gặp lại hắn

-Anh…

-Thật ra anh có tìm ông ta không?

-Có chuyện gì mà hai đứa làm um xùm thế?

-Dạ, con xin lỗi đã làm mẹ thức giấc – Nó

-Anh chị có chuyện gì thế?

-Không có gì đâu, em đưa mẹ vào nhà đi – Anh nhỏ nhẹ

-Ba Hưng, mẹ đi đâu vậy – Hai cô cậu giật lấy tay anh, anh cũng chẳng biết nó định đi đâu nữa, nó đang giận anh rồi, anh chạy đuổi theo

-Trúc Nhi! Em đi đâu thế?

-Em đi tìm ông ta

-Nhưng em biết tìm ở đâu?

-Em hỏi thăm thì được mà

-Nhưng mà…

-Thôi, anh đừng cản em, em phải đi

-Nhưng…

-Em nói là em phải tìm ông ta hỏi cho ra lẽ kia mà

-Được…được rồi, em đứng đây đợi anh. Anh vào lấy xe chở em đi

Nó gật đầu, nó hơi nặng giọng với anh nhưng vì nó đang rất muốn gặp người đó, rất muốn nói lý lẽ với người đó, tại sao lại chỉ nghĩ cho quyền lợi của mình…. 

@

Trong lúc đó, tại nhà hắn

-Chuyện dời trường học đến đâu rồi?

-Nghe Hàn Ba thông báo lại vì cô giáo ở đó không muốn học trò mình nghỉ ngang lúc này nên đã làm um lên do đó việc di dời tạm thời dừng lại

-Hãy mau tiến hành đi, dừng để chẫm tiến độ

-Vâng

-Cô gái ấy là ai thế? – Quốc Lâm thắc mắc, không hiểu vì sao cô gái đó lại làm thế, chuyện này đối với cô ta chẳng có lợi ích gì cả

-Nghe là một cô giáo trẻ, không có bằng cấp vì thương bọn trẻ nên đã đến nài nỉ được giảng dạy dù có hay không có thù lao cũng không sao….nhưng nói thật vốn kiến thức trong đầu cô ta không nhỏ chút nào

-Có người như thế kia à? - Hắn đang thảo luận nhưng ánh mắt vẫn không rời chiếc điện thoại

-Cậu đang xem gì mà chăm chú thế?

Quốc Lâm giật chiếc điện thoại trên tay hắn, hắn đang nhìn hình hai cô cậu nhóc còn có hình tự sướng của hắn nữa, Quốc Lâm phì cười

-Haha…không ngờ cậu cũng còn teen dữ vậy – Chính An cũng tò mò không kém