Polaroid
Yêu Em Xa Mấy Anh Cũng Tìm

Yêu Em Xa Mấy Anh Cũng Tìm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323393

Bình chọn: 10.00/10/339 lượt.

có việc gì muốn nhờ đến tớ đúng không ?

- Sao cậu biết ? – Hàn Văn ngẩn lên nhìn Tú Uyên

- Một đứa trẻ ngoan như cậu không bao giờ dám rời khỏi hòn đảo, mà nếu
có rời khỏi đó thì chắc chắn là sẽ có việc rất quan trọng. Nói đi, cậu
đến đây để làm gì ? – Tú Uyên gãi cằm tỏ vẻ như rất hiểu chuyện

- Tớ muốn trở thành ca sĩ. Cậu giúp tớ có được không ?

Hàn Văn ngại ngùng nói rồi vội cúi đầu che giấu vẻ bối rối. Lúc ấy suýt
chút nữa Tú Uyên đã bị sặc nước, cũng may cậu ấy vẫn kiềm chế được. Tú
Uyên quay sang nhìn Hàn Văn, ánh mắt trở nên quái gở như nhìn thấy một
sinh vật lạ.

- Hả ? Tại sao cậu lại muốn trở thành ca sĩ ?

- Tớ … tớ … ừm… đó là ước mơ của tớ… – cậu ấp úng đáp

Tú Uyên nheo mắt nhìn Hàn Văn, cậu biết rõ Hàn Văn nói dối rất tệ và mỗi lần như thế cậu ấy đều cúi mặt, đỏ mặt ánh mắt lại do dự. Những biểu
hiện lúc này có thể chắc chắn rằng Hàn Văn đang nói dối. Tú Uyên nghiêng đầu, hai tay giữ chặt vai Hàn Văn và nhìn thẳng vào đôi mắt có chút
hoảng loạn của cậu ấy.

- Cậu nói dối ! Mau khai thật đi vì sao cậu lại rời hòn đảo và muốn trở thành ca sĩ.

Hàn Văn hốt hoảng tránh né ánh mắt dự tợn của Tú Uyên nhưng không được.
Cuối cùng đành thở dài, thấp giọng kể toàn bộ câu chuyện. Ánh mắt Hàn
Văn rất buồn bã, nét mặt thoáng vẻ bi ai. Nghe xong câu chuyện, Tú Uyên
ngây người nhìn Hàn Văn, đôi mắt ngập tràn vẻ kinh ngạc, gương mặt thì
sững sờ như đối diện với một điều gì đó rất điên rồ. Một lúc sau, cậu
mới lấy lại bình tĩnh và nói

- Cậu điên rồi ! Chỉ vì một cô gái mà cậu lại chấp nhận rời bỏ vỏ bọc an toàn của mình sao ? Cậu thật sự đã bị tình yêu làm cho mờ mắt.

- Không phải tớ mù quáng, tớ chỉ muốn gặp lại cô ấy và …

- Thôi tạm thời bỏ qua chuyện đó, nhưng nói cho tớ biết cô ca sĩ mà cậu yêu là ai ?

- Trần Ngọc Trân …

- Hả ?

Lần này Tú Uyên hoàn toàn bị kinh ngạc đến độ đơ người, mắt chữ O mồm chữ A. Hàn Văn nhìn thấy Tú Uyên như thế thì trề môi

- Làm gì mà cậu ngạc nhiên dữ vậy bộ có gì sai sao ?

Tú Uyên cười đơ, vẻ mặt trông rất quái lạ, kiểu như đang chọc tức cậu, điều đó càng khiến cho Hàn Văn thấy tức giận.

- Ha ha cậu có biết Trần Ngọc Trân là ai không hả? Là một ngôi sao hàng
đầu, một idol nổi tiếng nhất trong showbiz. Cả cái nước Việt Nam này ai
ai cũng mơ ước được yêu cô ấy, đồ ngốc ?

- Yah … có cậu mới ngốc ấy. Cậu có biết tớ và Ngọc Trân từng là một cặp
không hả? Còn nữa bọn tớ còn có vật đính ước với nhau đấy nhé

Hàn Văn tức giận chỉ chiếc vòng sáng lấp lánh trên cổ cho Tú Uyên xem,
sau đó có vênh mặt cảnh cáo Tú Uyên. Cô gái tóc ngắn khẽ lắc đầu, thở
dài, vẻ mặt vờ như đau khổ

- Cậu điên thật rồi Hàn Văn à, thật đáng thương mà. Không ngờ cậu lại là Fan cuồng của Ngọc Trân, đến độ còn muốn làm người yêu của cô ấy.

- Cậu thôi đi, những gì tớ nói đều là thật đó. Đừng có trêu chọc tớ

- Có lẽ đi đường xa nên cậu mệt rồi hoang tưởng như thế. Thôi để tớ đưa cậu đi nghỉ, đi nào, đi nào

- Yah… tớ không bị điên, tớ nói thật đó. Ngọc Trân từng là người yêu của tớ …

Mặc kệ Hàn Văn lèm bèm đủ chuyện, Tú Uyên vẫn ngó lơ và kéo cậu bạn thân vào phòng.

Ngồi một mình trong phòng Hàn Văn thật sự vẫn chưa hết tức giận vì việc
Tú Uyên không hề tin cậu, lại còn mắng cậu là đồ điên. Hàn Văn ức lắm
chứ nhưng không thể nào chứng minh được những điều cậu nói là sự thật.

Kể ra cũng đúng, làm sao tin được một ngôi sao hàng đầu như Ngọc Trân
lại có quan hệ với một kẻ bình thường như Hàn Văn. Bất giác Hàn Văn cảm
thấy những lời Tú Uyên nói là đúng. Cậu khẽ nhếch môi cười, nụ cười xót
xa.

Ngọc Trân vốn là một ngôi sao lấp lánh trên trời cao, một tên ngốc như cậu thì làm sao có thể chạm đến được … ?

Nhưng …

Bằng mọi nỗ lực Hàn Văn sẽ gặp lại cô ấy … cậu tin là như thế

Buổi tối, khi nhìn thấy Ngọc Trân trên tivi Hàn Văn vui mừng không thể tả được, giống như đó là lần đầu tiên cậu nhìn thấy cô.

Ngọc Trân mà cậu nhìn thấy là một cô ca sĩ xinh đẹp đến rung động lòng
người, sở hữu eyes-smile quyến rũ, mái tóc đen quen thuộc giờ đây bị
thay đổi thành màu đỏ nổi bật. Nhưng dù có thay đổi màu tóc đi nữa Ngọc
Trân của cậu vẫn rất xinh đẹp.

Nhưng …

Hàn Văn chợt nhận ra, đôi mắt ấy không còn lấp lánh, trong sáng như ngày đó nữa, thay vào đó là đôi mắt hờ hững, phảng phất một nét lạnh lùng,
vô tâm.

Ánh mắt Ngọc Trân sâu thăm thẳm.

Nụ cười phảng phất một nỗi buồn.

Hai mắt của Hàn Văn ánh lên một chút tiếc nuối. Nét mặt trở nên đau khổ
khi nhìn thấy Ngọc Trân lại trở nên như thế. Không còn nét cười rạng rỡ, tinh nghịch mà chỉ còn lại một vẻ lạnh lùng, hờ hững.

Thế giới của cô ấy là như thế sao … ?

Bên ngoài gió nhè nhẹ thổi mang theo cái giá lạnh của mùa đông.

Mùa thu đã trôi qua và đông đã về.

Cái giá lạnh như tràn vào căn phòng bao quanh lấy cậu, càng lúc lòng cậu lại càng