
Tàn Bạo
Tác giả: Phong Ngự Cửu Thu
Thể loại: Truyện trinh thám
Lượt xem: 327323
Bình chọn: 8.00/10/732 lượt.
của 13 lại khác so với con đường nó đi lúc nãy.
13rất lợi hại, cũng rất nguy hiểm nhưng mà Tả Đăng Phong cũng không lolắng nó gây họa, nó có thể bắt giữ con mồi điều đó nói lên nó có thểsinh tồn độc lập, dưới tình huống này mà nó còn mang theo con mồi trở về thì đủ nói nó có cảm tình với mình và Vu Tâm Ngữ, lúc trước hắn và VuTâm Ngữ đã cứu nó nên Tả Đăng Phong tin tưởng 13 sẽ không lấy oán trảơn.
Mùa đông nên mặt trời lặn sớm, rất nhanh bóng đêm đã phủxuống, Tả Đăng Phong dần dàn không còn thấy dấu chân của 13 nữa, đi đếnhơn 8h tối thì Tả Đăng Phong xác định mình đã lạc đường rồi.
Saukhi không còn tìm được phương hướng thì Tả Đăng Phong liền cảm thấy rốilnọa, hắn cảm thấy là mình đi về một hướng nhưng mà đi tới đi lui cũngkhông thể nào thấy được bóng dáng của Thanh Thủy quan.
Trời tốirồi mà mình còn chưa về, nhất định Vu Tâm Ngữ sẽ lo lắng, nghĩ đến đâythì Tả Đăng Phong càng sốt ruột, hắn càng bước nhanh hơn nhưng cho dù là hắn đi thế nào cũng không thể đi về được.
Lại đi một lát, TảĐăng Phong lại dừng lại, phía bên phải của hắn từng có một cây cổ thụ,nơi này hắn đã từng đi qua. Cúi đầu nhìn xuống thì chỉ thấy ở dưới códấu chân, điều này chứng tỏ hắn đã đến đây, nói cách khác là nãy giờ hắn đã đi lòng vòng.
Đêm khuya tối thui, một mình ở thâm sơm hoangdã, chung quanh yên tĩnh như chết, điều này làm cho Tả Đăng Phong sợhãi, hắn càng đi nhanh hơn về phía Tây.
Qua một hồi lâu, Tả ĐăngPhong lại thấy cây cổ thụ kia, điều này làm cho hắn tê cả da đầu, hắn đã thay đổi phương hướng nhưng làm sao lại trở về đây?
- Quỷ dẫn đường.
Trong đầu Tả Đăng Phong liền hiện ra một ý niệm kinh khủng. Tuy rằng hắn chưa bao giờ thấy qua chuyện này nhưng mà hắn đã nghe được những người giàtrong thôn kể lại.
Ý nghĩ này vừa hiện thì Tả Đăng Phong liền cảm thấy da gà cả người nổi lên, phía sau lưng liền trở nên lạnh tanh.
Quá khẩn trương nên Tả Đăng Phong không khỏi rùng mình, hắn liền bóp còsúng, một tiếng nổ vang lên, sau đó họng súng truyền đến ảnh lửa làm cho Tả Đăng Phong có thể nhìn thấy được cảnh vật xung quanh. Lúc này TảĐăng Phong mới phát hiện bên cạnh cây cổ thụ kia có một ngôi mộ nhỏ.
Ánh lửa chợt tắt, cảnh vật lại tối đen, Tả Đăng Phong liền hoảng sợ, vội vàng xoay người nhét hỏa dược vào súng.
Ngay tại khi Tả Đăng Phong đang nhét hỏa dược, thì hắn phát hiện ở trongđống tuyết phía xa xa có một đạo hắc ảnh, đạo hắc ảnh này đang đi vềphía hắn.
- Xong rồi, xong rồi, quỷ trước mặt, sói sau lưng, đúng là họa vô đơn chí mà.
Tả Đăng Phong âm thầm kêu khổ, rồi bỏ nhanh hỏa dược vào, tuy rằng hắnkhông thấy được con vật trước mắt nhưng mà theo bản năng hắn nghĩ rằngphía trước là một con sói.
Nhưng mà lúc này con vật phía trước mặt lại kêu lên mấy tiếng “ Meo Meo”
- 13, là mày sao?
Tả Đăng Phong run run nói.
“Meo Meo”
13 nghe vậy thì lại kêu lên, Tả Đăng Phong nghe vậy thì xác định đó là 13, tuy rằng 13 chỉ là một con mèo nhưng mà hiện giờ Tả Đăng Phong cảm thấy như là gặp được cứu tinh vậy.
- 13, chúng ta trở về thôi.
Tả Đăng Phong vội vàng cầm súng lên, chuẩn bị cất bước.
Nhưng mà lúc này, tiếng kêu của 13 đột nhiên trở nên bén nhọn, nó từ từ đi về phía trước, giờ phút này thân thể của Tả Đăng Phong lại run run.
Nguyen nhân có 2, thứ nhất là ánh mắt của 13 bình thường là màu lam nhạt nhưng mà bây giờ đột nhiên lại biến thành màu vàng. Thứ 2 là dựa vào ánh mắtcủa 13 thì Tả Đăng Phong cảm thấy 13 không nhìn vào hắn, mà là nhìn vàomột đối tượng nào đó phía sau lưng của hắn.
Ngay tại khi Tả Đăng Phong toát mồ hôi đầm đìa thì đột nhiên 13 liềnnhảy về phía trước, Tả Đăng Phong vội vàng quay đầu lại, trong bóng đêmhắn cũng không thấy rõ, hắn chỉ nhìn thấy 13 cắn, cào đống tuyết củangôi mộ ở phía trước.
Một màn này khiến cho Tả Đăng Phong vô cùng kinh sợ, bởi vì hắn chỉ thấy có 13, vẫn chưa thấy 13 đang đánh nhau với cái gì.
Tả Đăng Phong hoảng sợ muốn chạy trốn, bất quá hắn liền bỏ qua suy nghĩnày, 13 đến đây bảo vệ hắn, nếu hắn bỏ đi thì cũng không trượng nghĩa.
Ngay tại khi Tả Đăng Phong đang do dự thì 13 ngừng lại cùng lúc đó cảm giácmông lung trong đầu của Tả Đăng Phong đã trở thành hư không, cảm giácmất phương hương bị mất cũng đã trở lại.
Sau đó, Tả Đăng Phongphát hiện 13 đang đang kéo một con động vật trắng như tuyết về phíamình, dựa vào động tác của 13, xem ra thân thể của con động vật này cũng không nhỏ.
Tả Đăng Phong vội vàng bật lửa lên thì thấy con vậtnày trông giống như sói nhưng mà nhỏ hơn sói một chút, toàn thân trắngnhư tuyết, ở cổ đang chảy đầy máu tươi.
Tuy rằng Tả Đăng Phongchưa thấy qua con vật này nhưng mà hắn đã nghe người già nói ra, cho nên hắn biết đây chính là con Da, trông giống như sói và chó nhưng mà lạinhỏ hơn chút một ít.
Da là một loại động vật thần bí, nghe nói nó sẽ quấy rối và khống chế tâm thần con người, cho nên Tả Đăng Phong mớibị nó dẫn dụ đi vào trong này.
- 13, về thôi.
Tả Đăng Phong ném que diêm sắp tắt xuống, tuy rằng 13 đã giết con Da này rồi nhưng mà Tả Đăng Phong vẫn cảm thấy rất kinh khủng.
Làm cho Tả Đăng Phong cảm thấy ngoài ý muốn chính là 13 cũng không