Polaroid
Tàn Bạo

Tàn Bạo

Tác giả: Phong Ngự Cửu Thu

Thể loại: Truyện trinh thám

Lượt xem: 327733

Bình chọn: 8.5.00/10/773 lượt.

m thì đột nhiên con khỉ con trên vai đạo cô kialiền quay đầu lại nhìn hắn rồi phát ra một tiếng kêu sắc nhọn.

Tả Đăng Phong không tự chủ được mà liền dừng lại, đứng tại chỗ nhìn vàocon khỉ kia, tiếng kêu của con khỉ này rất ton, hơn nữa răng nanh trongmiệng còn rất dài, đúng là một con khỉ đã trưởng thành rồi. Sở dĩ TảĐăng Phong cảm thấy ngạc nhiên không phải là vì tiếng kêu của con khỉkia, mà là trên cổ của con khỉ kia cũng có đeo một cái vòng vàng, mà cái vòng vàng này lại giống với cái vòng của 13 trước đây nhưng mà cái vòng trên cổ con khỉ này lại nhỏ hơn một chút.

Con khỉ kêu lên khiếncho 3 người liền dừng lại rồi quay đầu nhìn về phía Tả Đăng Phong. TảĐăng Phong thấy thế rất là khẩn trương cũng không biết phải làm sao.

- Cửu nhi, đừng kêu nữa.

Ngọc Phất đưa một quả màu vàng cho con khỉ này, nó liền cầm lấy quả kia rồi bắt đầu ăn, không hề nói gì nữa.

- Tôi…Tôi…

Tả Đăng Phong rất muốn mở miệng thỉnh cầu bọn họ thu mình làm đệ tử nhưng mà bởi vì khẩn trương nên hắn nói không ra lời.

Tả Đăng Phong nhìn 3 người thì 3 người cũng quan sát hắn, bất quá vẻ mặt 3 người lại khác nhau. Khuôn mặt của Ngân Quan thì kinh ngạc, Kim Châmthì tỏ ra tự phụ và bình tĩnh mà vẻ mặt của Ngọc Phất lại tỏ ra caongạo, bên trong còn mang theo một chút thương hại.

- Nhị vị đạo hữu, mời.

Ngân Quan Vương chân nhân liền xoay người nâng tay, ý bảo hai người tiếp tục xuống núi.

- Đợi một chút.

Kim Châm cười cười rồi lấy từ trong lòng ra một đồng tiền rồi đưa cho nam đồng bên cạnh:

- Thiên Lý, đem bao tiền này đưa cho vị đại ca ca kia.

Nam đồng kia cầm lấy đồng tiền rồi chạy về phía Tả Đăng Phong.

- Đỗ chân nhân rộng lòng giúp đỡ.

Ngọc Phất thấy thế thì bước lên kéo nam đồng kia lại rồi lấy ra một vật giống như hạt đậu có màu vàng thay cho đồng tiền kia.

- Không nghĩ tới Ngọc chân nhân lại từ bi như thế.

Kim Chân gật gật đầu, ý bảo nam đồng kia đưa vật kia cho Tả Đăng Phong.

Ngọc Phất lắc đầu thở dài, thấp giọng nói một câu cái gì, Tả Đăng Phong không có nghe được.

- Đại ca ca, cho ca.

Nam đồng kia chạy đến trước người đưa vật kia cho Tả Đăng Phong rồi xoayngười chạy về. Lúc này Tả Đăng Phong mới phát hiện đây là một Kim đậu (hạt đầu bằng vàng) lớn bằng móng tay.

- 3 vị chân nhân, tôi không cần tiền, tôi muốn bái sư.

Tả Đăng Phong đi tới trước mặt 3 người.

Tả Đăng Phong vừa nói xong thì Kim Châm cùng Ngọc Phất lập tức lắc đầu, mà Vương chân nhân thì không có lắc đầu, hắn nhíu mày nhìn chằm chằm vàoTả Đăng Phong.

- Vương chân nhân cũng biết tiểu thuật sao?

2 người Kim Châm cùng Ngọc Phất thấy thế thì hỏi.

- Đâu có, đâu có, bần đạo chỉ biết nhân chi thuật ( thuật nhìn người) mà thôi, làm gì phân rõ Âm Dương như 2 vị.

Ngân Quan mở miệng.

- Xin Vương chân nhân hãy thu tôi.

Tả Đăng Phong nghe vậy cho là có hi vọng, vội vàng muốn quỳ xuống.

- Vạn lần không được.

Ngân Quan liền lấy tay đỡ lấy Tả Đăng Phong rồi nói về đạo nhân trung niên ở phía trước:

- Ngọc Chính, mau đi lấy 10 đồng, đưa cho vị huynh đệ này.

- Chân nhân, tôi không cần tiền, tôi muốn bái sư.

Tả Đăng Phong ngạc nhiên mở miệng. 10 đồng là một khoản tiền rất lớn, hắnkhông nghĩ tại sao Ngân Quan lại cho hắn nhiều như vậy.

Ngân Quan nghe vậy trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng lắc đầu thở dài.

- Chân nhân, tôi có thù lớn chưa trả, xin chân nhân từ bi.

Tả Đăng Phong cầu khẩn.

- Rừng thưa không giữ nổi Mãnh Hổ, đầm nhỏ không ẩn được Giao Long, hômnay tiểu hữu nhập đạo tại đây cũng không có quan hệ gì với bọn ta. - Đa tạ chân nhân chỉ điểm.

Tả Đăng Phong nghe vậy vội vàng hướngNgân Quan cảm ơn. Tuy rằng hắn không biết tiếp theo mình sẽ gặp chuyệngì nhưng hắn tin Ngân Quan sẽ không lừa hắn.

3 người Ngân Quan không lên tienesng, xoay người đi xuống chân núi, Tả Đăng Phong nhìn theo.

- Tiểu huynh đệ, đi thôi, tiền của cậu đây.

Đạo sĩ trung niên kéo kéo Tả Đăng Phong.

- Cảm ơn đạo trưởng, tôi không cần tiền.

Đăng Phong lắc đầu mở miệng, nói đến chỗ này đột nhiên phát hiện trong taycòn nắm Kim Đậu mà Ngọc Phất tặng, hắn vội vàng đuổi theo 3 người.

- Đa tạ chân nhân đã tặng, vô công bất thụ lộc, thỉnh chân nhân thu trở về đi.

Tả Đăng Phong đuổi kịp 3 người rồi đưa Kim Đậu cho Ngọc Phất.

- Hy vọng cậu có thể báo thù cho vợ của mình, viên Kim Đậu này coi như là tặng cho cậu.

Ngọc Phất quay đầu nhìn, bình tĩnh mở miệng.

Lời nói của Ngọc Phất khiến cho Tả Đăng Phong cảm thấy ngạc nhiên, hắn chỉmới cùng nói chuyện với đạo sĩ trung niên, làm sao Ngọc Phất biết đượcvợ của hắn đã mất?

Tả Đăng Phong đứng sững sờ, 3 người xoay người rời đi, Tả Đăng Phong cũng không có đuổi theo mà trở lại bên ngoài đạiđiện rồi ngồi xuống. Ngân Quan nói rằng hôm nay hắn có thể nhập đạo, cái này tỏ rõ hôm nay chính mình sẽ gặp được sư phụ, điều này làm cho TảĐăng Phong rất kích động, cho thê thân thể không tự chủ được mà run lên.

Đợi từ giữa trưa cho đến lú mặt trời lặn, Tả Đăng Phong cũng không thấy gì. Sau khi xuống núi thì Ngân Quan cũng không có trở lại.

Không cóhy vọng thì cũng thôi đi, sợ nhất chính là sau khi có hy vọng rồi lạimất đi nó. Màn đêm dần dần buông xuống,