
Ác Quỷ Bên Em Phần 2 – Thiên Sứ Bên Anh
* Casting (giới thiệu nhân vật):
Kim thiên Thiên: nữ chính
Đinh Hạo Nhiên: Nam chính
CHƯƠNG 1: DUYÊN PHẬN
Chương 1 : DUYÊN PHẬN
Hạo Nhiên. Con đứng lại đó cho ta.
Quỷ giới vừa đón ánh mặt trời đầu tiên đã vội vã hứng chịu thêm một trận gào thét chói loà. Hạo Nhiên, hoàng tử Quỷ giới mặt méo xệch, vẻ kinh hãi còn hiện rõ trên nét mặt, thế nhưng chân vẫn thoăn thoắt.
-Mẹ à. Con chỉ đi một hai hôm gì đấy thôi.
-Đứng lại- Vy vy thi triển hết phép thuật của mình, hòng tóm lại được tên nhóc con kia. Ba của cô rốt cuộc là nghĩ cái gì vậy chứ? Lại đi truyền dạy cho tên nhóc Hạo Nhiên này những thưs pháp thuật cao siêu mà đến cả cô cũng đỡ không nổi, báo hại cô giờ đây muốn dạy dỗ đứa con nhỏ này một chút cũng không xong.
…………..
-Phew!…
Vy Vy buông mình xuống chiếc ghế bành rộng rãi, dựa dựa vào người Ken.
-Sao thế? Lại để nó chạy mất rồi?
Vy Vy vừa xẹp xuống được một chút, ngay lập tức xù lông nhím lên. Không nói thì thôi. Đã nói thì phải nói cho ra nhẽ.
-Anh còn cười? Không chịu giúp em một tay. Quản tên nhóc này đúng thật là khiến em lão hoá sớm mất thôi. Còn cả ba em nữa. nó còn chưa đến tuổi trưởng thành, dạy cho nó những pháp thuật cao siêu đó làm gì cơ chứ? Báo hại em giờ đây không tài nào bắt nó lại được…
-Vy Vy- Ken buông cuốn sách trị Thuỷ xuống, vừa cười giả lả vừa dỗ dành vợ.-Nó chỉ đi một hai ngày thôi mà.
-Một hai ngày? Quỷ Vương kính mến. Ngài còn lạ gì con trai ngài nữa?Nó đi 1 2 ngày, nhưng hậu quả nó để lại phải dọn dẹp đến mấy ngày đấy.
Ken nuốt nước bọt, quyết định im lặng, trời đang giận, không nên chọc vào làm gì. Tốt nhất cứ để cho cô ấy xả hết đi đã.
……………………
Hạo Nhiên đứng khựng lại giữa không trung, ngó nghiêng tứ phía, sau đó hí hửng đáp xuống đất. Lần nào cũng rượt hắn đến hụt hơi. Quỷ Mẫu nương nương rốt cuộc là lấy đâu ra lắm sức khoẻ đến thế chứ? Còn nhớ những lúc bất cẩn, khiến cho mẹ cậu bắt được, Hạo Nhiên không đừng được nổi hết cả da gà. Ác mộng. Địa Ngục.Tất cả đều không diễn tả được hết hình phạt mà mẹ cậu dành cho cậu.
Bất quá, dù sao cũng thoát rồi. Hạo Nhiên vươn vai hít lấy hít để khí trời. 1 tháng nay bị huấn luyện dữ quá, thành ra vẫn chưa lên được dương gian.
Bước ra khỏi khu rừng âm u nối liền Quỷ giới với dương Gian, Hạo Nhiên búng tay một cái, thay đổi y phục. ở Quỷ giới, không khí ẩm ướt, nếu không sử dụng loại y phục dày cộm thì rất dễ mắc bệnh. Nhưng ở dương gian giờ này còn đang là mùa hè. Không thể ăn mặc như một cục bông thế được. Cần thay đổi y phục một chút.
Hạo Nhiên rảo bước đến một Vũ trường trong thành phố, hoà mình vào dòng người tấp nập. Mặc dù ở Quỷ giới bây giờ là rạng sáng, mặt trời nhân tạo do mẹ cậu chế nên giờ này mới mọc, thế nhưng ở dương gian giờ này đã là ban đêm. Hạo Nhiên dừng không được, đút tay vào túi, miệng huýt sáo vui vẻ. Xem ra hôm nay không tồi đâu.
Gọi cho mình một ly twin, Hạo Nhiên nhâm nhi chút chất lỏng cay nồng đó, đảo mắt ngó nghiêng xung quanh. Không để cậu chờ lâu, một cô em ăn mặc bốc lửa, mặt mũi trang điểm dày cộm tươi cười ngồi lên đùi cậu,giật lấy ly twin trên tay cậu. ngửa đầu uống sạch.
-Hạo Nhiên. Dạo này vắng bóng anh quá. Anh đi đâu mất tiêu vậy? báo hại em nhớ anh muốn chết.
-hì! Anh có chút công chuyện. Cưng nhớ anh hả? Vậy tối nay…
-Thôi đi ông tướng. Chỉ được có thế là giỏi.
Cô gái kia lên giọng mắng Hạo nhiên, thế nhưng cử chỉ lại không hề giống trách mắng chút nào. Cô ả bíu lấy cổ Hạo Nhiên, ưỡn ẹo trên người cậu.
-Đợi em chút nhé cưng. Em vào nhà vệ sinh một chút. Rồi chúng mình đến nhà em.
Nói rồi cô ả trượt xuống khỏi người Hạo Nhiên, lắc lắc cái mông đẫy đà, sau đó xiên vẹo bước vào nhà vệ sinh.
Khuôn mặt Hạo Nhiên ánh lên chút tia nham hiểm. ely là cô nàng hiểu chuyện. Cô ta làm cái nghề dâu trăm họ, thế nhưng lại rất hiểu ý khách. Có lẽ vì điểm này mà cô ta kiếm được khá bộn chăng?
Đảo mắt ra xung quanh quan sát , Hạo Nhiên chợt dừng mắt ở một chiếc bàn nhỏ trong góc vũ trường.
Một cô bé, có vẻ như say khướt, đang một mình uống rượu. Nói là uống cho nó lịch sự thế thôi. Chứ bộ dạng của cô nhóc chẳng khác gì đang nốc rượu tự tử hết. Xem ra cô ta có vẻ đã uống rất nhiều, uống nữa thì chết chắc.
Chậc lưỡi, Ken rời chiếc ghế của mình, tiến về phía cô bé kia.
-Còn uống nữa sẽ chết đấy nhóc.
-Hửm… liên quan gì đến anh?
Con nhóc ngước mắt lên nhìn cậu, ánh mắt như kẻ say không hơn không kém.Vũ trường tối om, chút ánh sáng le lói xập xình không đủ để cậu nhìn rõ mặt nó.
-Thực ra cũng không có gì, chẳng qua…
Rầm!
Chưa đợi Hạo Nhiên nói hết câu, con nhóc kia đã vôi đổ ập xuống bàn một cách vô thức. Trước khi bất tỉnh còn kịp thốt lên một tiếng vô thức.
-********.
Khốn… ********? Hạo Nhiên thân ảnh cứng đờ, nói không nên lời. Nó bảo cậu ********? Nhưng cậu đã làm gì nó đâu cơ chứ?
-Này nhóc. Nhóc không thể nói thế được. Anh đã làm gì nhóc chứ? Này… này!
Hành động của Hạo Nhiên lúc này hoàn toàn có thể coi là vô ích rồi. Cô nhóc kia hoàn toàn bất động, mạch đang yếu dần đi, mặc dù trước đó cũng