
Đệ lễ phép cự tuyệt yêu cầu xin phương thức liên lạc với Tiểu Trí của đối phương.
“Ừ ~~ được được, có điều xin nhất định phải mau chóng cho tôi câu trả lời thuyết phục, được không? Mấy công ty đại diện này đều thật sự rất tốt, nếu không tin ngài có thể lên mạng thăm dò tư liệu liên quan đến bọn họ.”
Sau khi chép xong phương thức liên lạc của đối phương và tên mấy công ty đại diện Chiêu Đệ mới cúp điện thoại. Vừa mới cúi đầu liền nhìn thấy Tiểu Trí chớp hai mắt liên tục nhìn cô chằm chằm, còn thường xuyên liếc về phía ngực cô.
Chiêu Đệ theo ánh mắt Tiểu Trí nhìn xuống, vừa xem liền bị dọa, lập tức từ trên người Tiểu Trí lật qua, động tác nhanh chóng kéo chăn che đến cổ. Hóa ra vừa rồi cô vậy mà cả người trần trụi lướt qua Tiểu Trí tiếp điện thoại, mà hai điểm đỏ sậm trước ngực cô lại từng phát từng phát đụng chạm vào lồng ngực cũng trần trụi của anh. Bởi vì lúc nói chuyện điện thoại quá mức chuyên tâm, cô nhưng lại một chút cũng chưa phát hiện ra.
“Tiểu Trí, anh đừng nhìn em, mau rời giường, trời sáng rồi.” Chiêu Đệ vừa tiếp xúc với ánh mắt rõ ràng chưa thỏa mãn dục vọng của Tiểu Trí, cuống quít buông mắt xuống, không dám tiếp xúc với đôi mắt có hồn của anh, chỉ sợ không chống cự được khẩn cầu trong mắt anh.
“Chiêu Đệ, rèm cửa chưa kéo, còn không biết bên ngoài là đen hay là sáng đâu, Tiểu Trí cảm thấy, là đen.” Tiểu Trí nhìn chỗ thân dưới hơi hơi đội chăn lên, vô cùng nghiêm túc nói ra cảm giác của bản thân, làm giãy dụa cuối cùng. Chiêu Đệ nói trời sáng liền không thể làm chuyện này, vậy nếu trời đen thì sao?
“Không được, trời đã sáng, không tin anh đi vén mành cửa sổ. Tiểu Trí nói phải giữ lời, anh đã quên lúc trước hứa với Chiêu Đệ thế nào à?” Chiêu Đệ nhìn thoáng qua ánh mắt có chút né tránh của Tiểu Trí, người này thế nhưng sẽ giở trò nhỏ nhen.
“Được rồi, được rồi, trời đã sáng.” Khi nói lời này, Tiểu Trí còn tự mình lén thở dài, lập tức ngẩng đầu mở to đôi mắt bồ câu nhìn chằm chằm Chiêu Đệ. “Vậy khi nào đen Chiêu Đệ phải theo anh, Tiểu Trí nói đi vào bao nhiêu lần liền bấy nhiêu lần, Tiểu Trí cam đoan không làm đau Chiêu Đệ, sẽ làm Chiêu Đệ thật thoải mái.” Tiểu Trí thấy Chiêu Đệ sau khi nghe được mình nói đi vào bao nhiêu lần đều theo hắn liền nhắm mắt lại, có chút sốt ruột vội vàng bổ sung sẽ không làm đau cô.
Nhìn thấy Chiêu Đệ vẫn cúi đầu không nói chuyện, Tiểu Trí có chút gấp, “Tiểu Trí nói thật, thật sự không làm đau Chiêu Đệ, thật sự sẽ làm Chiêu Đệ thoải mái, thật sự.” Vừa nói, anh vừa vươn tay muốn nâng đầu Chiêu Đệ. Đến khi Chiêu Đệ rốt cuộc ngẩng đầu lên, Tiểu Trí mới phát hiện, mặt Chiêu Đệ bỏ bừng. Vừa nhìn thấy cảnh này, anh liền nhếch miệng cười, “Chiêu Đệ đỏ mặt, chính là thẹn thùng, thẹn thùng chính là đồng ý. Tiểu Trí đi tắm rửa, Chiêu Đệ thẹn thùng, Tiểu Trí biết phải tránh đi.”
Chiêu Đệ vẻ mặt kinh ngạc nhìn bóng dáng Tiểu Trí trần truồng biến mất sau cánh cửa phòng tắm, miệng đều há to đến mức có thể nhét vừa một quả trứng gà. Sao cô lại cảm thấy dạo này Tiểu Trí xuất hiện rất nhiều suy nghĩ trước đây chưa từng có, anh đây là học từ đâu?
“Chiêu Đệ, em thẹn thùng xong rồi nhớ phải đi vào phòng tắm tìm anh, chờ em vào đây, chúng ta lại cùng nhau tắm.” Chiêu Đệ còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân bị Tiểu Trí đột nhiên ngó đầu ra ngoài làm phát hoảng, không đợi cô trả lời, cái đầu ướt sũng đó lại biến mất sau cánh cửa.
Cuối cùng Chiêu Đệ không lay chuyển được Tiểu Trí kiên trì, vẫn là vào phòng tắm cùng anh tắm, bằng không thằng nhóc này lại ở bên trong không đi ra. Vì phòng ngừa ba mẹ sinh ra ý nghĩ ái muội, cô chỉ có thể thỏa hiệp. Lúc đi ra phòng tắm, cô lườm thân dưới của Tiểu Trí một cái, lại ngẩng đầu nhìn gò má thẹn thùng của anh, lắc lắc đầu, trong lòng thầm than, “Người này lại làm gì đây?”
Lúc ăn sáng, Chiêu Đệ đem chuyện biên tập của trang web gọi điện thoại cho mình nói cho Hạ Cầm và Trần Chung nghe, hai người nghe xong cũng vô cùng kinh ngạc. Bọn họ cũng giống Chiêu Đệ, ngày đầu tiên đăng video lên liền chưa từng nghĩ đến kết quả như vậy, vẫn cho rằng nhiều nhất chính là mọi người bình luận, ca ngợi thiên phú âm nhạc của Tiểu Trí mà thôi. Không nghĩ tới, bây giờ sức mạnh của internet lại lớn như vậy, chuyện một đêm thành danh thế nhưng sẽ xảy ra trên người Tiểu Trí.
Nhưng theo kinh hỉ ngoài ý muốn đến này cũng không chỉ có vui, còn có lo lắng. Nếu Tiểu Trí là một người bình thường, có lẽ bọn họ sẽ không chút do dự đáp ứng lời mời này. Cho dù trở thành nhân vật của công chúng đối với một người bình thường mà nói cũng là một chuyện khó, nhưng luôn có thể từ từ làm quen. Nhưng Tiểu Trí không phải người thường, anh là một đứa bé mẫn cảm có chứng tự bế, chỉ một chút nhỏ đả kích đối với anh mà nói đều có thể là trí mạng, bọn họ thật sự không thể tin tưởng Tiểu Trí có thể đối mặt với tất cả những chuyện phát sinh sau này.
Sau khi người một nhà yên lặng ăn xong bữa cơm sáng, Trần Chung liếc mắt nhìn Hạ Cầm một cái sau đó mới mở miệng: “Chiêu Đệ à, dạo này Tiểu Trí trở nên sáng sủa hơn trước rất nhiều, cũng nguyện ý nói nhiều, đây đều là công lao của con,