
cười lạnh nói:”Biểu ca nếu nói được thì nên làm được, ta mới bội phục ngươi.”Tống Tuấn Kiệt chẳng qua nhất thời giận quá mới nói vậy, chứ hắn nào thật sự dám ly hôn Tô Tử Mặc, chưa nói tới tiền đồ bị mất hết, dù gì hắn cũng luyến tiếc lão bà như hoa như ngọc này, chẳng qua hắn nghẹn một bụng tức giận, không phát tiết ra thì thật sự uất ức, hắn vốn nhận định là do Tô Tử Mặc bày kế hại hắn.“Họ Tô, ta hỏi ngươi, chuyện ngày hôm qua có phải là ngươi làm ra hay không?”Tô Tử Mặc không chút thay đổi sắc mặt, thản nhiên nói:”Bắt trộm thì có tang vật, bắt gian thì bắt được cả đôi, tướng công sao lại nói ra lời này?”Tống Tuấn Kiệt nói:”Không phải ngươi thì còn có thể là ai, như thế nào lại có chuyện trùng hợp như vậy, ta căn bản là không biết nữ nhân kia, sao nàng ấy lại nằm trên giường ta, còn bị phụ thân ngươi bắt gian tại trận, làm cho ta có miệng cũng không giải thích được.”Tô Tử Mặc cười lạnh nói:”Không phải ngươi luôn miệng nói ngươi bên ngoài nạp tiểu thiếp à, sao đổ lên đầu ta được, có chính thất nào lại đưa nữ nhân khác lên giường tướng công chứ?”Tống Tuấn Kiệt không phản đối, cái gọi là tiểu thiếp chẳng qua là Chung Minh giúp hắn ra kế sách đối phó với địch để tránh thoát sự trách phạt của Tô Hầu gia, hắn chỉ có thể nhìn qua Chung Minh, muốn để Chung Minh giúp hắn nói chuyện.Chung Minh cười hoà giải nói:”Biểu ca, chuyện này đã qua rồi sao lại còn truy cứu, ngươi có phúc trong hoạ, cưới được một người xinh như hoa, cần gì phải làm cho nhà cửa không yên ổn nữa”.Tống Tuấn Kiệt tức giận:”Ta là nuốt không trôi chuyện oan ức này”.Chung Minh nói:”Lợi ích gì ngươi cũng chiếm được rồi, cho dù là bị oan uổng, cũng đáng, huống chi chuyện này không có chứng cứ, không nên lung tung chỉ trích, nếu để lão phu nhân biết, cẩn thận ngươi lại bị bắt giam vào phòng chứa củi”.Lúc này Tống Tuấn Kiệt hoàn toàn không phản đối, hiện tại lão phu nhân đều hướng về phía người ngoài, làm sao còn để ý đến thân tôn* là hắn.
<*cháu đích tôn>Chung Minh lại nói:”Trịnh di nương vừa mới vào phủ, hết thảy chưa hiểu biết rõ nơi này, biểu ca còn không mau đi bồi nàng”.Tống Tuấn Kiệt còn chưa thôi, buông lời hung hãn nói,”Tô Tử Mặc, nếu còn có lần tới, coi ta làm thế nào thu thập ngươi!”Chợt nghe Tô Tử Mặc lạnh lùng nói:”Ta nói rồi không được ta cho phép thì ngươi không thể bước vào cửa phòng ta nửa bước, truyền lời ta, nói cho phòng thu chi biết tháng này không được đưa thiếu gia dù chỉ một lượng bạc”.Lại còn dám không cho hắn bạc, Tống Tuấn Kiệt làm sao chịu được, nổi nóng quát:”Tô Tử Mặc, ngươi dám!”Tô Tử Mặc không nhanh không chậm nói:”Hai tháng”.Tống Tuấn Kiệt giận điên lên, chó nóng nảy còn nhảy tường, hét lên:”Ngươi hù dọa ai, ta có quan hướng*, ai cần bạc của ngươi”.
<*tiền lương của quan lại>Tô Tử Mặc vẫn bình thản như cũ,”Bốn tháng”.Tống Tuấn Kiệt hoàn toàn trợn tròn mắt. Chung Minh thì ở một bên vui sướng khi người gặp họa, thầm nghĩ “đáng đời ngươi!” CHƯƠNG 60 – LY GIÁN“Chờ coi lão tử, lão tử sớm muộn gì cũng từ ngươi!” Tống Tuấn Kiệt hùng hổ đi vào phòng Trịnh di nương.
<* lão tử ~ bố mày>Trịnh di nương đi tới giúp hắn cởi bỏ áo khoác, lại châm cho hắn chén trà, mềm giọng nói:”Gia* là đang tức giận với ai đây?”
<*Gia ~tiếng tôn xưng bậc trên hoặc chủ nhân~lão gia>Tống Tuấn Kiệt vừa quát to một trận, thở phì phì nói:”Còn ai nữa, ỷ có lão phu nhân là chỗ dựa, dám cắt tiền tháng của ta, ả đúng là vô pháp vô thiên*!”
<*coi trời bằng vung, ngang ngược làm càn>Trịnh di nương giúp hắn xoa bả vai, tiếp tục nhỏ nhẹ nói:”Gia trước hết xin bớt giận, có chuyện gì từ từ nói, chọc tức thân thể không đáng giá, có lẽ là đại nãi nãi* cũng chỉ nhất thời tức giận mà thôi”.
<* chỉ vợ lớn là Tô Tử Mặc>Tống Tuấn Kiệt khẩu khí không tốt nói:”Ngay cả nàng cũng nói giúp ả?”Trịnh di nương nói:”Thiếp là người của gia, tất nhiên là hướng về ngài, chẳng qua hảo hán không suy tính thiệt thòi trước mắt, phải trái gì đại nãi nãi đều là dâu Tống gia, ngài mới là người đứng đầu, hiện tại lão phu nhân hướng về nàng, còn không phải e ngại mặt mũi Hầu gia hay sao, chờ chuyện này trôi qua, lão phu nhân khẳng định vẫn là đứng về phía ngài”.“Lời này nói phải, ta thích nghe.” Vừa rồi một bụng lửa giận, nghe Nguyên Hương nói như vậy, cơn tức nhất thời giảm không ít, từ sau khi Tô Tử Mặc vào nhà, Tống Tuấn Kiệt vẫn luôn thấy quá uất ức, tưởng sau khi Chung Minh đến đây sẽ tốt đẹp hơn, không nghĩ rằng hai nàng đều có cùng ý tưởng đen tối, hiện tại cuối cùng cũng có người thuận theo ý hắn, mặc dù bộ dáng không xinh như hai nàng kia, nhưng biết vâng lời hắn, quan trọng hơn là, chẳng những không né tránh hắn, mà công phu trên giường tựa hồ còn rất cao tay, đem hắn hầu hạ đến dục tiên dục tử*, chuyện này đương nhiên là do trước kia nàng từng hầu hạ qua người khác, nhưng vậy thì có sao, coi như lão tử phiêu cô nương* không cần tốn bạc! Tống Tuấn Kiệt càng nghĩ càng vừa lòng, tuy còn ban ngày ban mặt nhưng hắn liền đóng cửa lại để làm “chuyện tốt”, xong chuyện rồi, Tống Tuấn Kiệt ôm Trịnh di nương, kêu nàng giúp hắn ra chủ ý, làm thế nào để lật lại thế chủ động.
<* dục tiên