
thứ”.
<* thận trọng, khách sáo, cẩn thận>Tô Tử Mặc thản nhiên nói:”Di nương nói quá lời, mọi người đều là tỷ muội, không cần mấy quy củ này”.Chung Minh cười nói:”Vậy sao ngươi không đến thỉnh an ta, ta vào đây trước ngươi, so ra cũng lớn hơn ngươi”.Trịnh di nương nói:”Biểu tiểu thư là ân nhân cứu mạng của Nguyên Hương, Nguyên Hương vĩnh viễn nhớ kỹ trong lòng”.Chung Minh khoát tay nói:”Việc rất nhỏ, không cần nhắc đến, với cả ta còn muốn cảm tạ ngươi.” Nàng bất quá bỏ ra chút bạc, Trịnh di nương lại giúp các nàng giải quyết vấn đề khó khăn nhất trước mắt.Trịnh di nương kinh ngạc hỏi:”Biểu tiểu thư sao lại nói vậy?”Chung Minh tất nhiên không thể nào nói rõ ràng cho nàng biết, chỉ nói:”Thỉnh an cũng thỉnh rồi, không có việc gì thì lui ra đi”.Trịnh di nương đứng dậy kính cẩn, đáp:”Vâng” Tiếp theo lại nói,”Thiếp có một chuyện xin phu nhân chỉ thị”.Tô Tử Mặc nói:”Ngươi cứ việc nói.”“Gia nói đêm nay ở lại chỗ thiếp, thiếp không dám làm chủ, đặc biệt đến xin chỉ thị của phu nhân.”Không ngờ Chung Minh nghe được liền cười ha ha, nói:”Ngươi cứ việc giữ, mỗi ngày đều giữ lại hắn mới tốt.”Tô Tử Mặc liếc nhìn Trịnh di nương một cái, sau đó nói:”Ta đã biết, tướng công ở chỗ ngươi, ngươi cứ hầu hạ cho tốt đi”.Trịnh di nương lại đáp ứng một tiếng, lúc này mới rời đi.Chung Minh nhìn ra cửa nói:”Ta đã biết nàng ấy là người thức thời, có nàng ấy ở đây, biểu ca sẽ không đến phiền chúng ta”.“Muội mà cũng biết?” Tô Tử Mặc lắc đầu, lại cầm lên kim thêu bắt đầu việc thêu thùa của mình.Chung Minh nhìn ra lời Tô Tử Mặc không thích hợp, liền truy vấn:”Như thế nào? ta nói không đúng sao? Trịnh di nương biết quy củ, biết lớn nhỏ, còn không kêu là thức thời a?”Tô Tử Mặc vốn không nghĩ để ý tới nàng, bị nàng hỏi đến phiền, đành phải nói:”Được, muội đã muốn nghe ta liền nói cho muội nghe.” Buông kim chỉ trong tay, hỏi,”Ta hỏi muội, mới vừa rồi Trịnh di nương ăn mặc như thế nào?”Chung Minh nghĩ nghĩ nói:”Trên người áo sam được buộc chặt, rất sạch sẽ nghiêm chỉnh, không có gì không ổn.”“Trên đầu thì sao?”Chung Minh thật ra không chú ý đầu tóc Nguyên Hương, lắc lắc đầu.Tô Tử Mặc nói: “Mặc dù nàng ấy ăn mặc không phải là tơ lụa thượng hạng gì, nhưng cũng sạch sẽ, thuyết minh nàng là người chú trọng dáng vẻ, vậy vì sao tóc tai lại rối loạn?”Chung Minh được Tô Tử Mặc nhắc mới tỉnh trí, nghĩ lại, khó trách nàng cảm thấy trên người Trịnh di nương có chút kỳ quái, lại không biết là quái lạ chỗ nào, nguyên lai khuyết điểm là ở đầu tóc, búi tóc cũng không trơn mượt, hỏi:”Vậy thì sao?”Tô Tử Mặc hơi cáu, dùng ngón tay đẩy đẩy trán nàng một chút,”Minh nhi, muội là thật sự không hiểu, hay là giả ngu với ta, nàng là muốn nói cho chúng ta biết, biểu ca muội đang ở trong phòng nàng, bọn họ còn vừa mới……”.Chung Minh lúc này mới nghe hiểu, bừng tỉnh nói:”Hoá ra nàng không phải đến thỉnh an, mà thật ra là đến thị uy*, nàng còn nói cái gì mà buổi tối biểu ca ở lại phòng nàng, chẳng phải làm chuyện dư thừa sao”.
<*ra oai, chứng tỏ sức mạnh, quyền lực>“Không phải là thị uy, nàng còn không có can đảm này đâu, cũng không ngốc như vậy, nàng là muốn nói cho ta biết, nàng thân bất do kỷ*, nếu ta không đáp ứng, đêm nay nàng cũng sẽ không đáp ứng cho biểu ca muội lưu lại trong phòng”.
<*ngoài ý muốn>“Vậy ý nàng ta là gì?” Chung Minh lại không hiểu .“Nàng là tới quy phục” Tô Tử Mặc thấy Chung Minh vẫn mang vẻ mặt mơ hồ, nói tiếp,”Nàng không che giấu chuyện gì với ta, chính là hy vọng ta cũng có thể coi nàng là người một nhà.”Chung Minh khinh thường nói:”Đúng là mơ đi!”Tô Tử Mặc cười:”Muội không cần quan tâm nàng ấy nghĩ hay muốn cái gì, ta chỉ khuyên muội nên đề phòng nàng ấy một ít.” Chung Minh muốn nói đâu có chuyện gì liên quan tới ta, đột nhiên suy nghĩ, chẳng lẽ mình lại nhìn sai điểm mấu chốt nữa rồi?! CHƯƠNG 61 – GIA YẾN<*Gia yến~ bữa tiệc/cơm gia đình>Lão phu nhân phái người đến truyền gọi dùng cơm, cả nhà lớn nhỏ ngồi chung một chỗ, lão phu nhân nhìn một vòng, thở dài, rốt cuộc cái gì cũng không nói, những người khác lại càng không dám lên tiếng, chỉ còn thanh âm mấy đôi đũa va chạm vào chén bát.Mã Nguyệt Nga vốn là người không nhịn nói được, ả vẫn luôn tức khí Tô Tử Mặc, hiện tại tốt rồi, Tống Tuấn Kiệt không nạp thiếp thì thôi, mà nạp một cái liền hai người, giúp ả có cơ hội trút giận, sao kiềm chế được việc muốn thể hiện uy phong trước mặt Tô Tử Mặc, gắp miếng sườn, dừng giữa không trung vòng vo phương hướng một hồi rồi bỏ vào trong chén Trịnh di nương, còn mang vẻ mặt ôn hoà hỏi:”Đồ ăn ngon miệng chứ?”Trịnh di nương thụ sủng nhược kinh nói:”Tạ…tạ ơn phu nhân.”Mã Nguyệt Nga cười nói:”Cái gì phu nhân, đừng gọi khách khí như vậy, ngươi là lão bà của Tuấn Kiệt, liền kêu ta là bà bà, theo Tuấn Kiệt gọi là nương cũng được”.Lời này hiển nhiên là nói cho Tô Tử Mặc nghe, Trịnh di nương chẳng qua chỉ là một tiểu thiếp, đặt ở nhà người ta có khi còn không cho ngồi vào cùng bàn, này cũng là do được hưởng lợi từ Chung Minh, Chung Minh tuy cũng là thiếp, nhưng còn là biểu tiểu thư, không thể không cho Chung Minh ngồi cùng, Mã Nguyệt Nga cùng Trịnh di nương trước mặt m