XtGem Forum catalog
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323291

Bình chọn: 8.00/10/329 lượt.

không muộn, nhân tiện nói: ” cả nhà cô cô ngươi khó có lúc đến đây, ngươi nhất định phải đảm đương vai trò chủ nhà cho tốt, nhất là với biểu muội ngươi, vẫn là lần đầu vào kinh, ngươi mang nàng đi du ngoạn một phen.”Tống Tuấn Kiệt lập tức đáp ứng.Chung Minh lại nói:”Biểu ca sắp thành hôn cùng Tô tiểu thư, mang theo Minh nhi xuất môn chỉ sợ có nhiều bất tiện, nếu có chút nhàn ngôn toái ngữ* rơi vào tai Tô tiểu thư, vậy lại càng không tốt lắm, chỉ cần tìm hai tên hạ nhân mang con đi dạo chung quanh là có thể.”

< * lời thêu dệt linh tinh ko căn cứ >Lão phu nhân cũng đồng ý:”Vẫn là Minh nhi suy nghĩ chu đáo, Minh nhi cũng là một cô nương chưa lấy chồng, xác thực không quá thuận tiện, như vậy đi, ta đem bốn nha đầu xuân hạ thu đông cho con sai bảo, cần cái gì con cứ việc cùng các nàng nói.”Chung Minh nói:”Đa tạ ngoại tổ mẫu.”Tống Tuấn Kiệt thất vọng ra mặt, Tống Văn Thục tuy có chút khó hiểu, nhưng nữ nhi biết nam nữ khác biệt hiển nhiên là chuyện tốt.Dùng xong bữa trưa, buổi chiều Chung Minh liền mang theo bọn nha hoàn ra cửa, chẳng qua mới vừa đi ra đường cái, Chung Minh tìm lý do đuổi hết nha hoàn Tống phủ, chỉ dẫn theo Tri Thư, Tri Họa bên người.Tri Họa hỏi nàng:”Tiểu thư, chúng ta đi đâu?”Chung Minh ngựa quen đường cũ, tiêu sái trên đường cái ở kinh thành,”Đi, đi gặp Tô tiểu thư.”=====================

Hầu gia là chức vụ, mình viết hoa chữ Hầu chứ không phải cha Tô Tử Mặc tên Tô Hầu nha (⌒_⌒;), với có một số từ không ảnh hưởng nhiều thì mình chuyển luôn cho dễ hiểu để khỏi giải thích, ví dụ như ngọ thiện mình thay bằng bữa trưa luôn. CHƯƠNG 6 – TÔ TIỂU THƯTrên đường đi Tô phủ có ngang qua Vân Yến lâu, Chung Minh đi vào chọn mấy thứ điểm tâm, đều là Tô Tử Mặc thích ăn, Tri Thư, Tri Hoạ ngạc nhiên nhìn, hỏi nàng làm sao biết món Tô tiểu thư yêu thích, tất nhiên Chung Minh sẽ không nói cho các nàng nguyên nhân chân chính, chỉ nói là do nàng đoán lung tung.Chung Minh muốn gặp Tô Tử Mặc, hạ nhân trong Tô phủ hỏi người tới là ai, Chung Minh không giấu thân phận, nói thẳng: “Ta là biểu muội Tống Tuấn Kiệt”. Quả nhiên Tô Tử Mặc đáp ứng gặp nàng.Lại nói tiếp Tống Văn Thục cũng là tiểu thư khuê các tinh thông cầm kỳ thư hoạ, đáng tiếc nữ nhi duy nhất của nàng nửa điểm không có học được, tường phòng tiếp khách có treo mấy bức tranh chữ, Chung Minh chỉ nhận biết chữ, chứ không thưởng thức hiểu được, cố tình chữ trên tranh còn viết rất cuồng loạn, nhận thức nửa ngày cũng không nhận thức hết, đành phải lắc đầu buông tha.“Chung cô nương lắc đầu, hay là cảm thấy chữ này viết không tốt?”Phía sau truyền đến một thanh âm dịu dàng, Chung Minh không cần quay đầu cũng biết là Tô Tử Mặc, vừa định nói nàng là vì không nhìn được hết mặt chữ mới lắc đầu, lại liếc mắt nhìn thấy phía dưới tranh chữ có con dấu hồng, nguyên lai chữ là Tô Tử Mặc viết, lập tức thay đổi chủ ý, chậm rãi nói: “Chữ viết rất tốt, chỉ đáng tiếc…”“Đáng tiếc cái gì?” Tô Tử Mặc hỏi.Chung Minh xoay người lại, hai người đồng thời sửng sốt, Chung Minh sững sờ, là vì kiếp trước vẫn đem Tô Tử Mặc làm tình địch, cho nên trong lòng không ngừng xấu xí hóa nàng, tuy biết bộ dạng nàng không tệ, cũng bất quá hơn người bình thường một chút thôi. Nhưng thật ra lại đoan trang tú nhã như vậy, khí chất xuất chúng, khó trách mấy tiểu thiếp của Tống Tuấn Kiệt nói nàng không bằng Tô Tử Mặc, nàng trừ bỏ mẫu thân cho nàng vẻ bề ngoài, cùng phụ thân cho nàng tiền tài để tiêu xài, tựa hồ vẻ đẹp bên trong cái gì cũng không có……Tô Tử Mặc thì không khỏi thán sợ không ngờ lại có tiểu mỹ nhân như vậy, bất quá ý niệm này chỉ chợt loé qua trong đầu, nói:”Thỉnh Chung cô nương chỉ ra chữ này không tốt chỗ nào.”Chung Minh làm sao biết tranh chữ thế nào, chẳng qua vẫn là cố làm ra vẻ, sau mới nói:” Chữ này tuy cứng cáp có lực, nhưng lại xuất ra từ tay nữ tử.”Tô Tử Mặc âm thầm gật đầu, chỉ bằng điểm này Chung Minh đã giỏi hơn những văn nhân mặc khách kia, nhà nàng thường xuyên có đệ tử của phụ thân về làm khách, nhưng mà mỗi khi nhìn đến tranh chữ này, lại đều nói là nam nhân viết, chẳng lẽ nữ nhân thì không viết ra được chữ có khí lực?Chung Minh lại nói:”Nhìn ra được chữ này hẳn là cô nương kia rất tâm đắc”. Nếu không cũng sẽ không đặt tại đại sảnh để khách nhân thưởng thức.Tô Tử Mặc lại gật gật đầu, nàng xác thực rất vừa lòng cuồng thảo* này.

< * Chữ thảo (thảo thư) là thư thể được viết nhanh nhất, bút pháp phóng khoáng. Có chữ Hán khi viết bình thường theo lối chữ khải thì phải viết rất nhiều nét nhưng với thảo thư thì có thể viết bằng một nét. Nhiều chữ có thể viết liên miên nối tiếp nhau chỉ bằng một nét, thí dụ như cuồng thảo (狂草) (chữ thảo viết điên cuồng) của Hoài Tố (hình cover chương này) >Chung Minh rung đùi đắc ý nói:”Chỉ tiếc vẽ hổ bất thành, lại thành vẽ chó, đặt tại nơi này chính là để người chê cười”.Chữ tâm đắc bị hạ thấp như thế, cho dù là Tô Tử Mặc tính tình có tu dưỡng, vẫn là cau mày, có chút không vui nói: “Nguyện nghe cho rõ”.Chung Minh mục đích chính là chọc giận nàng, thật sự đâu biết thế nào, tiếp tục bịa chuyện nói: “Chữ này đặt bút có lực, đáng tiếc viết chậm nên không