
ử Mặc thất vọng lắc đầu, nghe thêm cũng vô ích, đứng dậy đi ra ngoài.Chung Minh mặc dù cùng Hác công tử nói chuyện nhưng tâm tư đều đặt trên người Tô Tử Mặc, thấy Tô Tử Mặc đứng dậy vội theo sau hỏi:”Ngươi đi đâu?”Hác công tử cũng đứng lên theo.Tô Tử Mặc không dừng cước bộ, lạnh lùng nói:”Ai cũng không được phép đi theo ta!” Rồi đi ra khỏi trà lâu.Chung Minh vẫn là lần đầu nghe Tô Tử Mặc dùng ngữ khí lạnh như băng nói chuyện với mình, biết nàng thật sự nổi giận, muốn đuổi theo lại không dám, chỉ đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm thân ảnh Tô Tử Mặc, lúc này nàng cực kỳ ảo não, đúng ra nàng không nên ghen tuông vớ vẩn rồi hồ ngôn loạn ngữ*.
<*nói năng lung tung xằng bậy>Hác công tử lại càng không dám, chỉ hỏi Chung Minh:”Đang êm đẹp, vì sao Tô cô nương lại mất hứng?”Chung Minh thật sầu lo, đang lúc cơn giận không có chỗ trút, lập tức hung tợn nói:”Nàng là giận ngươi cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, về sau cách xa nàng một chút, đừng để cho cô nãi nãi nhìn thấy, nếu không thì coi chừng đó, hừ!” Nói lời ác ý xong nhìn lại đã không thấy bóng dáng Tô Tử Mặc đâu, không tiếp tục ở lại, vội vàng đuổi theo phương hướng Tô Tử Mặc mới vừa đi.Hác công tử có hai cái đầu cũng không nghĩ ra được, nữ nhân này sao có thể như tiết trời tháng sáu, thay đổi thật bất thường a.Trịnh di nương ở cách xa bên kia, cái gì cũng không nghe được, chỉ dựa theo biểu tình bọn họ mà đoán xem chuyện gì xảy ra, thấy Chung Minh đuổi theo Tô Tử Mặc, nghĩ nghĩ cũng liền theo đuôi.Chung Minh cuối cùng cũng đuổi kịp Tô Tử Mặc, bảo bọn nha hoàn đều tránh đi, nàng muốn nói chuyện riêng tư cùng Tô Tử Mặc.Thanh Nhi lo lắng cho chủ không muốn rời Tô Tử Mặc nhưng vẫn bị Tri Thư, Tri Họa mỗi người một bên kéo đi mất.Chung Minh mở hai tay ra, ngăn chặn không cho Tô Tử Mặc đi tiếp, Tô Tử Mặc nhìn Chung Minh, trên mặt lạnh lùng, Chung Minh không khỏi rùng mình một cái, có hơi lùi bước, tuy rằng nàng vẫn biết Tô Tử Mặc không phải người dễ trêu chọc nhưng đây là lần đầu tiên cảm nhận được một Tô Tử Mặc sắc bén quyết liệt đến thế.Chung Minh liếm liếm môi, thật cẩn thận nói:”Mấy lời vừa rồi cũng không phải là lời ta nói thật lòng”.Tô Tử Mặc thản nhiên nói:”Thật cũng được giả cũng được, đều là chuyện của muội, ta không nhất thiết phải biết”.“Làm sao không nhất thiết được!” Chung Minh nóng nảy,”Ta chính là bởi vì ngươi mới nói mấy câu sai lầm như vậy, đó là ta ghen tị, là…… Ghen!”Tô Tử Mặc vốn là một bụng tức giận, nghe nàng nói như vậy, đúng là bị công phá rồi, nở nụ cười, thanh âm dễ nghe, nói:”Vậy muội cũng không nên nói ta như vậy!”Chung Minh thấy nàng cười mới thở phào một hơi, tiếp theo vẻ mặt đầy ủy khuất nói:”Ai kêu ngươi đối với hắn tốt hơn ta nhiều”.Tô Tử Mặc chọt chọt đầu nàng một chút,”Thật không có lương tâm, ngẫm kỹ lại coi, ta có đưa cho Hác công tử khăn tay ta tự thêu sao? Ta có đưa cho Hác công tử vòng tay mà nương lưu lại cho ta sao? Ta có theo Hác công tử rời nhà trốn đi sao? Ta có để cho Hác công tử….hết hôn rồi tới ôm ta sao? Ta có…..”Chung Minh ôm cổ nàng, cười cắt ngang lời nàng:”Không có, không có, đều không có, ngươi đối với ta tốt nhất”.Tô Tử Mặc hừ nói:”Còn muội ngược lại trong lòng vẫn nhớ mãi không quên Thiệu cô nương, vậy muội cứ đi tìm nàng ấy đi, cần gì phải đến trêu chọc ta”.“Tâm tư của ta ngươi còn không hiểu hay sao? Ta gả cho biểu ca vốn là vì ngươi”.“Ai biết muội có nói thật tình hay không, có phải hay không có mục đích gì, có phải hay không……”“Mặc tỷ tỷ.”“Huh?…..A..”Trịnh di nương vẫn trốn ở góc tường nghe lén các nàng nói chuyện, nhìn đến trước mắt một màn, suýt nữa sợ hãi kêu ra tiếng, vội vàng lấy tay che miệng lại. CHƯƠNG 65“Tiểu Cúc, ngươi vừa chứng kiến cái gì?” Tiểu Cúc là nha đầu Trịnh di nương mang vào từ bên ngoài, chỉ mới mười tuổi, cũng chẳng qua mới đi theo Trịnh di nương vài ngày.Tiểu Cúc đoán không ra ý tứ trong lời Trịnh di nương, sợ nói sai, chỉ nói:”Ta vẫn tránh ở phía sau di nương, cái gì cũng không thấy được”.“Ngươi cứ yên tâm mạnh dạn nói, ta sẽ không trách ngươi.” Trịnh di nương muốn chứng minh bản thân mình vừa rồi là không có hoa mắt nhìn nhầm.Tiểu Cúc nghe vậy mới lắp bắp nói:”Ta dường như nhìn thấy thiếu nãi nãi cùng biểu tiểu thư đang…đang hôn môi.”Quả nhiên nàng không nhìn nhầm, chính thất cùng tiểu thiếp tư thông*, này coi là chuyện gì a! Sau khi khiếp sợ, Trịnh di nương tỉnh táo lại, dù sao nàng cũng gặp qua nhiều việc đời, những chuyện khó tin không tưởng cũng đều chứng kiến qua, hai nữ nhân giảo hợp** cùng một chỗ, dưới cách nhìn của nàng, mặc dù không hợp với lẽ thường nhưng không đến mức bị khiếp sợ quá độ, khó trách mỗi lần nhìn thấy Tô Tử Mặc và Chung Minh bên nhau, luôn cảm thấy có chút gì đó không thích hợp, cho nên nàng mới vụng trộm đi theo muốn tìm hiểu đến tột cùng, giờ thì hoàn toàn giải thích được rồi, không nghĩ tới lời Tống Tuấn Kiệt nói khi tức giận vậy mà lại trở thành sự thật, Chung Minh gả làm thiếp cho hắn kì thực là muốn gả làm thiếp cho Tô Tử Mặc.
<*thông đồng quan hệ lén lút
** trộn lẫn ~ quan hệ cùng nhau>Trịnh di nương phá vỡ được bí mật của các nàng, nhất thời chưa nghĩ r