Polly po-cket
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324502

Bình chọn: 8.00/10/450 lượt.

nhớ tới lời Thiệu Thi Dung nói,”Nam nhân mua ngươi trở về, cùng lắm cho ngươi làm thị thiếp, ta mua ngươi cũng với ý tứ không khác biệt lắm”. Lúc ấy, nàng nghe không hiểu được, hiện tại nghe Tô Tử Mặc nói, mơ hồ nghĩ đến một chuyện, lại thấy không có khả năng, ý tưởng này thật vớ vẩn, nhưng nếu là sự thật thì sao?! Không hiểu sao nàng bất chợt đỏ mặt. CHƯƠNG 85“Cô nương có tâm tư?” Hàn Thu San không biết khi nào đã đứng ở sau lưng Thiệu Thi Dung, nhẹ giọng hỏi.Thiệu Thi Dung nhìn ánh đèn ngẩn người, thấy phía sau là Hàn Thu San, rầu rĩ “ừ” một tiếng.“Bởi vì Chung cô nương sao?” Hàn Thu San lại hỏi.Thiệu Thi Dung lập tức giống con mèo bị nắm đuôi, nhảy dựng lên, giật mình nhìn Hàn Thu San,”Ngươi làm sao biết?”Hàn Thu San buông điểm tâm trong tay, cười nhẹ nói:”Mặc dù ta mới đến mấy ngày, nhưng cũng nhìn được rõ ràng, cô nương cả ngày thở dài thở ngắn, chỉ có khi nhìn thấy Chung cô nương, thì ánh mắt mới sáng rỡ mà thôi”.Thiệu Thi Dung ngượng ngùng nói:”Ngươi thật biết quan sát, bất quá ta cùng Chung Minh……” Thiệu Thi Dung không biết hình dung quan hệ giữa nàng và Chung Minh như thế nào, đơn giản cái gì cũng chưa nói.Hàn Thu San để chén dĩa xuống bàn, lại đem chiếc đũa đặt trong tay Thiệu Thi Dung,”Cô nương không dùng cơm chiều, nói vậy chắc giờ đã đói bụng, đây là điểm tâm ta làm theo hương vị quê nhà, không biết có hợp khẩu vị ngươi không”.Thiệu Thi Dung không có khẩu vị, bất quá nghe nàng tự tay làm, thịnh tình không thể chối từ, gắp một khối đặt trong miệng, hương vị ngọt ngào thơm ngon, thật rất vừa miệng, gật đầu khen:”Tay nghề không tệ”.Hàn Thu San nói:”Vậy ngươi liền ăn nhiều một chút.” Nàng ngồi xuống đối diện Thiệu Thi Dung.Không ăn thì không sao, nhưng khi có chút đồ ăn vào bụng, thật đúng là cảm thấy đói bụng, Thiệu Thi Dung ăn sạch sẽ một mâm điểm tâm, Hàn Thu San vừa rót nước cho nàng, vừa khuyên nàng ăn chậm một chút, đâu có người nào ăn tranh với nàng.Hàn Thu San săn sóc tỉ mỉ, Thiệu Thi Dung đã nhiều ngày cảm giác sâu sắc sự quan tâm này, nếu Chung Minh có một nửa săn sóc này thôi, nàng liền cảm thấy mỹ mãn, Thiệu Thi Dung không khỏi lại thở dài thở ngắn.“Cô nương nếu cảm thấy tâm sự đặt ở trong lòng khó chịu thì đừng ngại nói ra, cho dù ta không giúp được cô nương cái gì thì giải sầu cũng tốt.”Thiệu Thi Dung từ chối cho ý kiến, nhìn Hàn Thu San, lòng của nàng, Chung Minh biết, Tô Tử Mặc biết, chẳng qua một người là người nàng thích, một người là tình địch, nàng không thể nói ra tâm tư buồn khổ cho bọn họ nghe, không ai đứng ở lập trường của nàng suy nghĩ thay nàng, không có một ai để nàng kể ra hết uỷ khuất, có thể nói cho Hàn Thu San được sao? Dù sao chuyện nữ nhân thích nữ nhân vốn trái đạo lý, nhưng ngẫm nghĩ lại, Chung Minh còn không sợ, nàng sợ cái gì, huống chi nàng thích Chung Minh căn bản là không có kết quả.Nhìn thẳng vào đôi mắt am hiểu lòng người của Hàn Thu San, Thiệu Thi Dung rốt cuộc đem buồn rầu trong lòng nói ra miệng, “Ta thích Chung Minh, đáng tiếc nàng không thích ta”.Trải qua ngày ấy được Tô Tử Mặc ám chỉ, Hàn Thu San sớm đoán được Thiệu Thi Dung có cảm tình bất thường với Chung Minh, một chút cũng không kinh ngạc, chỉ nói:”Chỉ có thể trách các ngươi không có duyên phận”.Ngược lại Thiệu Thi Dung trở nên buồn bực,”Ngươi không thấy kỳ quái sao?”Hàn Thu San thản nhiên nói:”Ngươi có từng gặp qua người nào giống như cha ta không?”Thiệu Thi Dung lắc đầu,”Cha ngươi thật nhẫn tâm, đừng nói là ngươi không phải do lão sinh ra?”Hàn Thu San cười khổ,”Nếu thật đúng như vậy, ta cũng tình nguyện”.Cho nên trên đời này có nhiều sự việc kì lạ lắm, chính là ngươi có gặp được hay không mà thôi, Thiệu Thi Dung im lặng, buồn rầu nói:”Ngươi nói ta nên làm cái gì bây giờ mới tốt?”“Nên quên nàng.” Hàn Thu San lời ít ý nhiều.Thiệu Thi Dung chống cằm,”Nói thì dễ, nếu làm cũng đơn giản như vậy, ta đâu cần phiền”.Hàn Thu San cười,”Kỳ thật ngươi đã cố gắng rồi, chẳng qua thời gian ngắn ngủi, chưa thấy hiệu quả thôi”.Thiệu Thi Dung nhìn vào mắt nàng, bên tai đỏ lên, nàng mua Hàn Thu San trở về, không phải vì mục đích này, tuy là nàng bỏ bạc mua Hàn Thu San nhưng mà ở trước mặt Hàn Thu San, nửa điểm cũng không có cảm giác mình chiếm ưu thế, Hàn Thu San ôn nhu hiểu chuyện, am hiểu lòng người, như là đại tỷ tỷ tri kỷ, làm cho nàng nhịn không được nói ra hết tâm sự trong lòng,”Kỳ thật từ nhỏ đến lớn, ta cùng Chung Minh đã không hợp tính tình, nàng không cho ta, ta cũng không làm cho nàng, cũng không biết vì cái gì ta vẫn cứ thích nàng”.Hàn Thu San ôn nhu cười cười,”Không vì cái gì khác , chỉ vì tính tình hai người các ngươi quá giống nhau thôi”.Thiệu Thi Dung mở to mắt nhìn nàng.“Bởi vì giống, cho nên các ngươi dễ dàng cuốn hút lẫn nhau, mà các ngươi lại đều là người cực kỳ ngạo mạn, ai cũng không nhường ai, ai cũng không phục ai, mọi chuyện đều muốn áp chế đối phương, cho nên tâm tư càng lúc càng cách xa, thậm chí có thể từ yêu thành thù”. Hàn Thu San dừng một chút, nói,”Ta đoán ngươi chưa bao giờ cùng nàng thổ lộ tâm ý phải không?”Thiệu Thi Dung vội nói:”Ta có nói !” Tiếp theo lại uể oải cúi đầu,”Bất quá