XtGem Forum catalog
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324141

Bình chọn: 7.00/10/414 lượt.

m ngủ, nửa đêm bị đánh thức nên khá bực mình, nhưng nhìn thấy Tô Tử Mặc, hắn nhất thời vui sướng không thôi. Tô Tử Mặc không kịp giải thích nhiều, nàng chỉ kêu Mạnh Trầm Xuân hãy cố sức cứu Trần lão bản.Trần lão bản bị thương không nhẹ, nếu không phải nể tình Tô Tử Mặc, Mạnh Trầm Xuân quả quyết sẽ không nhận, nếu y quán có người chết thì không tốt cho thanh danh y quán chút nào. Hắn lên tiếng với Tô Tử Mặc:”Ta chỉ có thể cố hết sức thử một lần xem sao”.Tô Tử Mặc thành khẩn nói:”Kính nhờ ngươi”.Chịu đựng suốt một đêm, rồi lại thêm nửa ngày, Mạnh Trầm Xuân mới từ phòng trong đi ra, nhìn qua rất mỏi mệt.Tô Tử Mặc luôn luôn chờ ở bên ngoài, Mạnh Trầm Xuân vừa ra tới, Tô Tử Mặc liền kéo tay hắn, hỏi:”Thế nào rồi?”Mạnh Trầm Xuân có vẻ không được tự nhiên, nói:”Mặc dù vô cùng nguy hiểm nhưng cuối cùng cũng cứu sống được, hơn nữa một đao ngay ngực kia, may mắn trật nửa tấc*, nếu không cho dù là Đại La thần tiên** hạ phàm cũng khó cứu.”.

<*5 phân

**Thần tiên ở tầng trời Đại La, tầng cao nhất trong ba sáu nơi trên cõi trời>Trái tim Tô Tử Mặc vẫn treo lơ lửng thẳng đến giờ phút này mới buông lỏng được, thể lực chống đỡ hết nổi, té ngã xuống, Mạnh Trầm Xuân vội vàng nâng nàng dậy.Chung Minh đứng ở rất xa, lặng lẽ đưa mắt nhìn tới, Trần lão bản được cứu sống thì không tính là nàng đã giết người, nhưng nàng không cảm thấy cao hứng chút nào, đã vậy một màn đang diễn ra trước mặt thật quá chướng mắt nàng. CHƯƠNG 94Đêm hôm khuya khoắc Tô Tử Mặc mang người chết tới y quán, Mạnh Trầm Xuân cũng không hỏi cái gì, chỉ đem toàn lực ra chữa trị, nay người cứu về rồi, mới lắm miệng một câu:”Người này là ai, sao bị thương nặng đến thế?” Còn nói tiếp,”Tiểu thư muốn nói thì nói, nếu thấy không tiện, không nói cũng không sao, người khác hỏi đến, ta nhất định nói năng thận trọng”.Tô Tử Mặc tín nhiệm hắn, cũng không giấu diếm, nói:”Người này bị Minh nhi gây thương tích, may mắn ngươi cứu sống được, xem như giúp ta một đại ân, không biết nên cảm tạ ngươi thế nào cho tốt.”Mạnh Trầm Xuân vội nói:”Tiểu thư nói lời này thì xem ta là người ngoài rồi, ngày xưa nếu không có Hầu gia cùng tiểu thư tương trợ, Mạnh Trầm Xuân ta nào có hôm nay, vì tiểu thư máu chảy đầu rơi là chuyện đương nhiên, huống chi lương y như từ mẫu, ta làm hết bổn phận mà thôi”.Tô Tử Mặc nói:”Mỗi lần ngươi đều đem chuyện xưa ra nói mới thật sự là khách khí”.Mạnh Trầm Xuân cười đáp:”Chúng ta đã lâu không gặp, nay lại thăm hỏi khách sáo rồi”. Hắn kêu tiểu quan* rót trà, rồi mới chỉ vào Chung Minh đang ngồi an tĩnh một bên, hỏi:”Tiểu thư còn chưa cho ta diện kiến vị cô nương này”.

<*người làm thuê>Tô Tử Mặc mới nhớ ra,”Nàng chính là Minh nhi.” Dừng một chút, nói:”Là thiếp thất của phu quân ta”.Mạnh Trầm Xuân là đại phu, tự nhiên biết Trần lão bản bị thương nặng đến mức nào, không nghĩ tới là bị nữ tử trước mắt gây thương tích, xem tuổi nàng không lớn, tâm địa lại ác độc đến vậy, tuy có diện mạo khuynh thành, lại làm người ta không thể nào thưởng thức, chỉ khách khí hướng nàng gật gật đầu.Chung Minh nghe Tô Tử Mặc giới thiệu nàng như vậy, tâm đột nhiên trầm xuống, nàng nghe ra sự sơ sài trong lời Tô Tử Mặc nói, trải qua việc này, Tô Tử Mặc đối với nàng quả nhiên không giống trước nữa. Vẻ mặt Chung Minh dại ra, hoàn toàn không để ý tới chủ nhà đang bắt chuyện.Mạnh Trầm Xuân cũng không để ý, lại quay đầu qua nói với Tô Tử Mặc:”Thương thế người này dưỡng tốt sẽ khỏi hẳn, chẳng qua trên người có một chỗ bị đứt đoạn, sợ là khó khăn rồi”.Tô Tử Mặc hiểu được lời hắn nói có ý gì, càng khẳng định Chung Minh đã bị người này vũ nhục qua, nếu không cũng không tuyệt tình đến mức vừa ra tay đã cắt ngay vận mệnh người nọ, nói:”Ngươi lo để ý cứu người, về phần hắn, biết càng nhiều chỉ càng phiền toái, đợi cho người nọ tỉnh, ngươi chỉ nói có người thiện tâm đi ngang qua cứu hắn là được, những thứ khác hắn không cần biết”.Mạnh Trầm Xuân lộ vẻ lo âu, Chung Minh và Tô Tử Mặc là nhị nữ đồng phu*, người lại do Tô Tử Mặc đưa tới, xem ra Tô Tử Mặc khó thoát khỏi có liên quan đến việc này.

<*hai nữ nhân cùng một chồng>Tô Tử Mặc biết hắn suy nghĩ cái gì,”Ngươi không cần lo lắng cho ta, ta cùng với người này không oán không cừu, còn ra tay cứu giúp, có thể xem như ân nhân cứu mạng, hắn sẽ không làm khó ta”.Mạnh Trầm Xuân gật gật đầu,”Như thế thì ta an tâm, từ sau khi ngươi xuất giá, ta vẫn chưa từng đăng môn bái phỏng, không trách ta là tốt lắm rồi”.Tô Tử Mặc cười nói:”Thứ nhất là gần đây thân thể ta không khoẻ, thứ hai ta đã là phụ nhân, xác thực nhiều việc không thuận tiện, được rồi, xuất môn đã lâu, cũng nên trở về, người nọ giao phó cho ngươi, đợi hắn khỏi hẳn thì ngươi sai người báo cho ta một tiếng”.Mạnh Trầm Xuân nói:”Nhất định”.Trước khi đi Tô Tử Mặc xuất ra một thỏi bạc, đặt trên bàn trà.Mạnh Trầm Xuân thấy vậy cũng không nhiều lời, đưa các nàng ra cửa, Tô Tử Mặc sớm phân phó Tri Họa chuẩn bị một chiếc xe ngựa đứng ở cửa y quán, hai người vừa ra khỏi cửa liền lên xe, cũng không bị ai nhìn thấy.“Tại sao muội đả thương hắn?” Xe ngựa vừa đi được một đoạn, Tô Tử Mặc lên tiếng hỏi.Chung Minh vẫn c