XtGem Forum catalog
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324120

Bình chọn: 8.00/10/412 lượt.

úi gầm mặt nãy giờ, nghe Tô Tử Mặc hỏi, cũng không ngẩng lên nhìn, chỉ thản nhiên nói:”Đi Hầu phủ hay là đi hình bộ nha môn?”Tô Tử Mặc nhíu mày, “Minh nhi, đến bây giờ muội còn không biết sai sao?”Chung Minh mệt mỏi lười nhát nói:”Sai hay không sai thì cũng đã làm rồi, ngươi cứ xét theo công lý, giao ta cho nha môn là được”.Tô Tử Mặc cảm thấy thất vọng với thái độ của Chung Minh, uổng phí nàng hao tâm tốn sức,”Ta mặc kệ muội cùng hắn có bao nhiêu thù hận nhưng không thể giết người cho hả giận. Nếu hắn tội ác tày trời, báo quan bắt hắn là được, muội giết hắn là muội không đúng, muội cho là giết hắn rồi thì xong hết mọi chuyện hay sao? Cho dù muội tránh được nhất thời cũng không trốn được cả đời, cuối cùng cũng có người biết chuyện muội làm mà thôi”. Huống chi Chung Minh xử lý sự tình qua loa như thế.Chung Minh cười lạnh, Tô Tử Mặc nói nghe dễ quá, báo quan thì sao xử được tội nghiệt Trần lão bản gây ra kiếp trước, trừ phi bị tên súc sinh kia cưỡng bức lần nữa. Đối với cái loại gian dâm này, nàng thật không thể làm được chuyện tái ngộ hắn mà thờ ơ như không.Tô Tử Mặc biết không hỏi được cái gì, trầm mặc thật lâu rồi đột nhiên nói:”Muội đi đi”.Chung Minh nghi hoặc nhìn nàng, nhất thời không rõ ý tứ của nàng.Tô Tử Mặc nói:”Người nọ có quen biết với Trịnh di nương, dò sơ qua là biết thân phận của muội, mặc dù đã cứu sống hắn nhưng bị muội gây thương tích, chỉ sợ hắn sẽ không từ bỏ ý đồ, muội nên rời khỏi kinh thành tránh đi sóng gió này, tốt nhất…về sau cũng đừng trở lại”.Theo lời nàng nói, Chung Minh lại nghe ra một tầng ý tứ khác, hốc mắt lập tức chứa đầy lệ, mơ hồ nhìn Tô Tử Mặc, ôm một tia hy vọng, hỏi:”Vậy còn ngươi, ngươi có cùng đi với ta không?”Cả đêm không ngủ lại thêm nửa ngày nay, Tô Tử Mặc cảm thấy tâm lực mình quá mức mệt mỏi rồi, mà hết thảy đều do Chung Minh. Cho tới nay, ở trong mắt nàng, Chung Minh đều là người ngay thẳng đáng yêu, mặc dù có lúc hơi kiêu căng nhưng bản tính không xấu, lại còn một lòng vì nàng, sao nay có thể làm ra việc cực đoan như thế, bất kể lý do gì, rốt cuộc đó cũng là một mạng người, xuống tay còn độc đến vậy, ngẫm lại nàng thấy thật đáng sợ. Trước kia Chung Minh cũng luôn ồn ào muốn tìm Tống Tuấn Kiệt báo thù, nhưng chỉ là nói nói mà thôi, làm sao ngờ có ngày thành sự thật. Có lẽ Chung Minh có nỗi khổ tâm riêng, nhưng hiện tại Chung Minh đã cách biệt rất xa so với hình mẫu lương nhân* mà nàng kỳ vọng trong lòng, nàng làm sao còn dám phó thác đời mình cho Chung Minh? Dù vậy, nàng cũng không muốn nhìn thấy Chung Minh có chuyện gì, nói:”Chuyện này cùng ta không trực tiếp liên quan, người nọ tìm không thấy muội cũng sẽ không làm khó được ta, vả lại không phải án mạng gì, thời gian qua lâu, sự tình tự nhiên sẽ dần rơi vào quên lãng”.

<* người hiền lương>“Ta không thích nghe lời này”. Chung Minh cắt ngang nàng,”Mặc tỷ tỷ, ngươi thấy ta giết người liền cảm thấy ta là loại nữ nhân tâm địa độc như bò cạp, cho nên không thích ta nữa, không muốn cùng ta trường tương tư thủ*, có phải không?”

<*~ nắm tay nhau đi suốt quãng đời còn lại>Dù cho Chung Minh không nói thẳng ra thì trong đầu Tô Tử Mặc cũng xác thực đã tồn tại ý niệm không sai biệt lắm, nàng không lên tiếng, coi như cam chịu.Quả thật là như thế! Chung Minh xả ra một nụ cười rất khó coi,”Tuy ta không đọc nhiều sách, nhưng cũng biết câu nói *đạo bất đồng bất tương vi mưu*, ngươi đã nhận định ta là người tâm địa ác độc thì ta có nói thêm nhiều lời cũng vô dụng. Chẳng qua ta cho rằng ta cùng Mặc tỷ tỷ lưỡng tình tương duyệt, tình bỉ kim kiên**, thì ra là cũng như ai, đều không chịu nổi một kích***, chỉ vì một người không chút liên quan, ngươi liền dễ dàng buông tay ta như vậy”. Điều này cũng chứng thật, những lo lắng trước kia của nàng đều không phải buồn lo vô cớ, nếu Tô Tử Mặc không chấp nhận được kiếp trước của nàng, e là càng thêm kính nhi viễn chi****. Ánh mắt Tô Tử Mặc đòi hỏi rất cao, nếu không tỏ ra thuần lương vô hại trước mặt Tô Tử Mặc thì Tô Tử Mặc làm sao sẽ thích nàng. Nhưng nàng chắc chắn sẽ không vì Tô Tử Mặc mà dừng lại chuyện báo thù, Tô Tử Mặc sớm muộn gì cũng nhìn đến mặt tăm tối này trong con người nàng, gạt được nhất thời nhưng không lừa được nàng ấy cả đời, bất cứ lúc nào biết được, Tô Tử Mặc cũng sẽ phất tay áo bỏ đi mà thôi.

<* không cùng một trình độ tu đạo thì tâm cảnh cũng khác xa nhau ~ không cùng quan điểm chí hướng thì bàn luận chuyện gì cũng không thành

** tình cảm kiên cường bền vững

*** cú đánh, công kích

**** kính trọng theo kiểu cách xa lạ, không gần gũi>Tô Tử Mặc quả thực sửng sốt, không khỏi để tay lên ngực tự hỏi, rốt cuộc là tình quá mỏng, hay là nàng không chấp nhận được dù chỉ một chút khiếm khuyết trong đoạn tình cảm này?!“Ta sẽ không đi, hắn muốn tìm tới cửa thì cứ tìm, ta sẽ chờ, chỉ mong hắn lâu hồi phục một chút, đợi ta hoàn thành xong tâm nguyện thì muốn xử trí thế nào cũng được”.Tô Tử Mặc nhíu mày, “Chẳng lẽ muội còn muốn giết người nữa sao?”Chung Minh chỉ “Hừ” một tiếng, không nói nữa,“Minh nhi, không thể cứ xúc động vậy được, không phải lần nào cũng may mắn như lần này, giết