80s toys - Atari. I still have
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323954

Bình chọn: 10.00/10/395 lượt.

, theo lý cũng nên trở lại kinh thành, đừng nói là bị chuyện gì trì hoãn a.”Chung Minh trong lòng giật nảy một cái, chuyện nàng sợ hãi nhất chính là kiếp trước tái diễn, từ sau khi trọng sinh, nàng phát hiện rất nhiều chuyện căn bản tránh không xong, tựa như việc nàng cực lực khuyên can nhưng Tô Tử Mặc vẫn là gả cho Tống Tuấn Kiệt, nàng tuy rằng ngăn được nương lại không thể ngăn được phụ thân, nếu phụ thân trên đường hồi hương phát sinh chuyện gì, nàng sẽ hận chết chính mình, mấy ngày nay nàng vẫn vì chuyện Tô Tử Mặc mà rối rắm, căn bản quên quan tâm đến phụ thân.Mí mắt vẫn còn giật, dự cảm điềm xấu càng ngày càng mãnh liệt, Chung Minh ngồi không yên,”Không được, Minh nhi muốn trở về nhìn xem phụ thân!”Tống Văn Thục thấy nàng mưa nắng thất thường, vội vàng ngăn lại,”Còn mấy ngày nữa là con thành thân rồi, nếu không chờ thêm một chút xem sao? Cho dù cha con không đến kịp cũng không quan hệ, làm hỏng ngày lành sẽ không tốt lắm.”Chung Minh lớn tiếng nói:”Chẳng lẽ tánh mạng phụ thân so ra còn không bằng một ngày lành tháng tốt?”Tống Văn Thục đầu tiên là phun nước miếng, sau đó nói thầm mấy câu “Đồng ngôn vô kỵ”*, rồi mới trợn mắt nhìn Chung Minh,”Con, đứa nhỏ này, sao lại trù ẻo cha con chứ.”

<* lời trẻ nhỏ nói thì không kiêng kị>Chung Minh không thể nói là mình đã biết trước, chỉ nói:”Đợi thêm ba ngày, nếu vẫn không có tin tức thì chúng ta trở về đi.”Tống Văn Thục trong lòng kỳ thật cũng rất lo lắng, liền đáp ứng nàng.Không ngờ chưa đợi đến ba ngày, ngày hôm sau người Chung gia liền tới, nói lão gia trên đường lên kinh thành, không cẩn thận ngã xuống triền núi, bị gãy chân, bởi vì chưa đi được bao xa, nên quay về lại, phân phó hắn đến đây nói một tiếng, để cho Chung Minh và Tống Văn Thục không cần lo lắng.Tống Văn Thục nghe được nước mắt chảy dài, như thế nào lại đi đường không cẩn thận như vậy.Chung Minh ngược lại thở phào một hơi, ít nhất chuyện nàng lo lắng không có phát sinh, khuyên mẫu thân một hồi mới thôi. Đến buổi tối, hai mẹ con sau khi thương lượng vẫn là quyết định về nhà một chuyến, về phần hôn sự của Chung Minh cùng Tống Tuấn Kiệt chỉ có thể lui lại sau. Lão phu nhân đương nhiên đồng ý, Tống Tuấn Kiệt thì buồn bực đến cực điểm, tuy nói bị Tô Tử Mặc gài bẫy năm trăm lượng bạc, nhưng vẫn tốt hơn một lượng bạc cũng không có, hiện tại Chung Minh phải về nhà, tuy nói sẽ định lại ngày lần nữa, nhưng ai biết có thể xảy ra biến cố gì hay không, con vịt sắp tới tay lại bay mất, Tống Tuấn Kiệt thiếu điều muốn nói ra để cho Chung Minh bái đường xong hãy trở về.Việc này không nên chậm trễ, Chung Minh trở về phòng thu thập hết đồ đạc, chuẩn bị sáng sớm hôm sau rời đi, sau khi thu thập xong, nhớ tới một chuyện rất quan trọng. Mới vừa rồi ở đại sảnh bàn sự tình thì Tô Tử Mặc không ở đó, nàng còn chưa nói lời từ biệt cùng Tô Tử Mặc, đang muốn đi tìm Tô Tử Mặc, không nghĩ tới Tô Tử Mặc lại đến đây.“Ngươi biết rồi sao ?” Chung Minh nghĩ đến một đoạn ngày sau không thể nhìn thấy Tô Tử Mặc, trong lòng bất giác nổi lên một trận khổ sở.Tô Tử Mặc nói:”Có nghe nói.” Nhìn hành lý trên bàn, hỏi,”Ngày mai rời đi a?”Chung Minh gật đầu,”Ừ, ta lo lắng cho gia phụ.” Nhìn thoáng qua Tô Tử Mặc, lại nói,”Đi sớm có thể về sớm.”.“Muội còn trở về?” Tô Tử Mặc hơi đề cao thanh âm.“Đương nhiên!” Trước kia là vì tìm Tống Tuấn Kiệt báo thù, hiện tại vì…… Chung Minh nhìn Tô Tử Mặc, đột nhiên nói,”Chẳng lẽ ngươi không hy vọng ta trở về sao?”Tô Tử Mặc thản nhiên nói:”Muội không muốn gả cho biểu ca muội, sao không thừa cơ hội này cự tuyệt chứ.”Chung Minh cũng biết đây là cơ hội tốt, bất quá nghe khẩu khí Tô Tử Mặc tựa hồ không muốn nàng trở về, trong lòng rất là mất mát, chỉ nói:”Thù của ta còn chưa có báo.”Tô Tử Mặc nói:”Muội muốn báo thù, lại không muốn gả cho biểu ca muội, muội có nghĩ tới hậu quả của kế lí đại đào cương hay không, nếu biểu ca muội chấp nhận thì không sao, nếu không chấp nhận, thì muội dùng lý do gì để tiếp tục ở lại bên cạnh hắn?”Chung Minh kỳ thật cũng nghĩ tới vấn đề này, đợi cho Tống Tuấn Kiệt xốc lên khăn voan phát hiện tân nương không phải nàng, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, nàng còn không có nghĩ đến đối sách ứng phó, bất quá thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, không sợ biểu ca ăn nàng mà làm sao ở đây tiếp tục mới là vấn đề nan giải, nàng lừa gạt biểu ca như thế, trừ phi thật sự đáp ứng gả cho hắn làm thiếp, nếu không Tống phủ nhất định không tha nàng.Tô Tử Mặc thấy nàng không lên tiếng, liền biết nàng không nghĩ tới xa xôi như vậy, nên nói:”Ta hỏi muội, muội thật đúng là không thể báo thù thì không được?”Chung Minh nhớ đến kiếp trước đã bị khuất nhục, lửa giận liền toát hết ra ngoài, kiên định nói:”Không thể không báo thù!”Tô Tử Mặc lại hỏi:”Vậy muội có tin ta hay không?”Chung Minh không biết vì sao nàng hỏi như vậy, nghĩ đến đoạn ngày từng ở chung, gật gật đầu nói:”Ta tin tưởng ngươi.”Tô Tử Mặc nói:”Muội đã tin ta, vậy thì yên tâm về nhà, thù này, ta sẽ giúp muội báo.”Chung Minh không dự đoán được nàng lại nói như thế, rõ ràng sửng sốt một chút, không khỏi thắc mắc:”Tại sao?”Tô Tử Mặc cười nhẹ nói:”Hắn đắc tội