XtGem Forum catalog
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324492

Bình chọn: 7.5.00/10/449 lượt.

hoàn toàn là ý tứ của Minh nhi, đừng nói là phụ thân Tử Mặc, cho dù là hoàng thượng thì cũng không thể bức người xuất giá”.

Tống Văn Thục vui vẻ nói:”Tử Mặc, có những lời này của ngươi, ta an tâm rồi”.

Tô Tử Mặc lại chuyển ý:”Bất quá Tống gia là những người sĩ diện, nếu từ hôn cũng phải có lý do chính đáng, tránh cho bọn họ nổi nóng, lại đi đồn đãi lung tung, phá hỏng thanh danh của Minh nhi”.

Tống Văn Thục giật nảy một chút,”Không đến mức đó đâu, Tống gia dù sao cũng là nhà mẫu thân ta, Minh nhi là ngoại tôn nữ của lão thái thái, là biểu muội của Tuấn Kiệt, cho dù hôn sự không thành, cũng không đến nỗi ra tay như vậy”.

Chung Minh vội nói tiếp:”Làm sao không thể, biểu ca ý nghĩ xấu đầy mình, chuyện gì mà làm không ra.”

Tống Văn Thục liếc nàng một cái,”Còn không phải con gây ra sao, xứng đáng!”

Chung Minh le lưỡi, sau đó nói:”Minh nhi thì không sao, tùy ý hắn nói thế nào cũng được, dù sao đời này Minh nhi cũng không muốn xuất giá”.

“Nói bậy!” Tống Văn Thục cắt lời nàng,”Con bao tuổi rồi mà nói lời không suy nghĩ như vậy, con yên tâm, chuyện của con ta với cha con đã muốn thương lượng tốt lắm, vốn đang muốn chờ vài ngày nữa, thì biểu ca con đã đuổi tới cửa, sự tình cấp bách, sáng mai ta sẽ mời hắn tới nhà”.

“Khoan đã”, Chung Minh nghe ra có chỗ không thích hợp, “mời ai tới?”

Tống Văn Thục lập tức khoe công nói: “Đại công tử của Tần đại quan ở huyện lân cận, Tần đại quan là thương nhân giàu có nhất địa phương, khó phân cao thấp với nhà chúng ta, xem như môn đăng hộ đối, Tần công tử kia con cũng có gặp qua, bộ dạng tuấn tú lịch sự, hiện tại hơn phân nửa việc làm ăn của Tần gia đều do Tần công tử coi quản, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nếu con gả cho hắn thì cha con khỏi lo việc làm ăn tương lai không có người tiếp quản”.

Chung Minh nhớ tới người này, dáng mạo hắn thế nào thì thật ra không nhớ rõ, dù sao nhất định là bản lĩnh hơn Tống Tuấn Kiệt, bất quá tuổi đã lớn rồi, ít nhất cũng khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, đừng nói là sau này nàng không xuất giá, cho dù có gả cũng không thể gả cho người lớn hơn nàng cả chục tuổi, vẻ mặt mất hứng nói: “Lớn tuổi như vậy còn không đón dâu, đừng nói là hắn có tật xấu gì a?”

Tống Văn Thục nói:”Đoạn ngày trước, cha con vừa gặp qua, người ta không có khuyết điểm bệnh tật gì đâu”.

Chung Minh nói:”Ta là nói phương diện kia.”

Tống Văn Thục hiểu được, lập tức hừ một cái, “Con là khuê nữ mới lớn, sao dám nghĩ đến mấy chuyện loạn thất bát tao này chứ, còn không sợ người ta chê cười sao.” Lại thấy Tô Tử Mặc đang lấy khăn tay che miệng, trong mắt không giấu được ý cười.

Chung Minh nói:”Minh nhi là nói chuyện thực tế thôi, nương cũng không muốn con rể tương lai không thể đúng không?”

Đúng là không thể cẩu thả qua loa, Tống Văn Thục cũng hiểu được chuyện đó, lo lắng nói: “Đúng là phải hỏi thăm rõ ràng, bất quá loại sự tình này sao tiện hỏi thăm chứ”.

Chung Minh thầm nghĩ, mượn Tần đại công tử kia để làm nhục biểu ca một phen thì cũng không tệ, liền nói:”Nương mời hắn đến nhà đi, Minh nhi tự mình hỏi hắn”.

Tô Tử Mặc nhịn không được nữa, bật cười ra tiếng.

Tống Văn Thục cũng nhịn không được cười mắng:”Con, đứa nhỏ này, không biết nói thế nào với con cho tốt, ta đi đây, việc này cứ định như vậy, ta đi sắp xếp”. Trước khi đi thấy bút mực trên bàn, cười hỏi,”Tử Mặc đang viết chữ sao?”

Tô Tử Mặc nói:”Không phải, là Minh nhi”.

Tống Văn Thục lập tức ngạc nhiên nói:”Thật vậy sao? Minh nhi mà cũng hiểu chuyện như vậy?”

Chung Minh đảo mắt một cái liền nảy ra ý, vội vàng nói tiếp:”Đúng vậy, Minh nhi thấy Mặc tỷ tỷ viết chữ rất đẹp, nghĩ muốn để nàng dạy cho Minh nhi, kẻ bất tài này đang cầu xin nàng đáp ứng, thì nương đã vào đuổi người đi, Minh nhi cũng không biết làm sao”.

Tống Văn Thục bị nàng nói đến đỏ mặt, nàng xác thực có ý tứ làm cho Tô Tử Mặc rời đi, nhưng cũng là vì muốn tốt cho Tô Tử Mặc, đành phải nói:”Ta ước gì Tử Mặc mỗi ngày ở lại nhà của chúng ta, giúp ta quản giáo con”. Nói xong cũng không ở lâu, sửa sang lại y phục liền rời đi.

Tô Tử Mặc ngồi ngay ngắn, nói với Chung Minh:”Nếu muốn theo ta học viết chữ, vậy phải bái ta làm thầy”.

Chung Minh vui vẻ nói:”Mặc tỷ tỷ, xin nhận ta làm đồ nhi*”.

<*học trò>

Tô Tử Mặc nói:”Như thế không thành ý, thôi quên đi”.

Chung Minh thấy Tô Tử Mặc không nói cười mà còn ra vẻ nghiêm túc thật sự, vội vàng thu hồi khuôn mặt tươi cười, bưng trà, cung kính thở dài nói:”Đệ tử bái kiến lão sư”.

Tô Tử Mặc tiếp nhận nhấp một ngụm trà, nói:”Muội còn kém không nhiều lắm, ta cũng là đáp ứng rồi, sẽ thật sự dạy cho muội, bất quá viết chữ cũng không phải là chuyện một ngày hai ngày, ta ở đây cũng không bao lâu, nếu là hồi kinh, muội cũng nên theo ta cùng nhau trở về”.

Chung Minh lúc này mới bừng tỉnh nhận ra, nguyên lai Tô Tử Mặc đã sớm vì mình mà suy nghĩ hết rồi, nguyên lai Tô Tử Mặc cũng không phải là hoàn toàn không chút động lòng trước tâm ý của mình dành cho nàng. CHƯƠNG 41 – CỰ HÔN<* Cự hôn ~ từ chối hôn sự>Nếu Tống Tuấn Kiệt đã đến đây thì tránh cũng không thể tránh. Thời điểm bữa tối, cả nhà ngồi chung một bàn, ngay cả Chung