
lúc rồi.Chung Minh hỏi:”Tần công tử nào?”Tri Họa nói:”Chính là công tử của Tần lão gia ở huyện lân cận a”. Thấy Chung Minh vẫn sững sờ, lại nói,”Chính là người mà phu nhân muốn tiểu thư thân thiết, không phải tiểu thư nói làm cho hắn tới cửa để người nhìn một cái sao?”Chung Minh quên mất chuyện này, phân phó Tri Họa an bài một chút, làm cho Tần công tử và Tống Tuấn Kiệt cùng diện kiến nhau, nàng đợi lát nữa mới đi qua.Tô Tử Mặc trêu ghẹo nàng:”Muội không phải thật muốn hỏi thăm chuyện riêng tư của người ta đó chứ?”Chung Minh miễn cưỡng nói:”Ta mới không có hứng thú đó”. Nàng hiện tại tình nguyện đứng ở trong phòng cùng Tô Tử Mặc còn hơn, đêm qua ôm Tô Tử Mặc đi vào giấc ngủ, ngẫm lại mừng thầm không thôi, tìm các loại lấy cớ kéo dài, thấy mi mắt và lông mày Tô Tử Mặc nhợt nhạt, liền nói:”Mặc tỷ, ta giúp ngươi hoạ mi* đi.” Lại thấy trên đầu nàng chỉ cài một cây trâm, thanh lịch thì có thanh lịch, bất quá vẫn quá mức đơn giản, liền mở ra hộp trang sức của nàng, để cho Tô Tử Mặc chọn lựa, Tô Tử Mặc trì hoãn nhưng ngại Chung Minh dây dưa, đành phải tuỳ ý chọn mấy thứ.
<*kẻ mày kẻ mắt>Chung Minh kỳ thật có đôi tay khéo léo chỉ là không thích viết chữ cùng làm mấy chuyện của nữ nhi mà thôi, nàng giúp Tô Tử Mặc tô mày đánh phấn, đeo trang sức, lại đơn giản giúp nàng thay đổi y phục, cả người hoàn toàn bất đồng, cao quý mà không tầm thường, đẹp mà không quá sặc sỡ, càng phát ra vẻ đoan trang tú nhã, Chung Minh từ đáy lòng khen:”Mặc tỷ, ngươi thật đẹp.”Tô Tử Mặc nhìn chính mình trong gương đồng, quả thật là khác xa ngày thường, nàng thích trang nhã, ăn mặc tươi sáng như thế thật là có vài phần không thích ứng, nhưng cũng không nhiều lời, chỉ nói:”Chúng ta ra ngoài đi, đừng làm cho Tần công tử chờ lâu.”Chung Minh đột nhiên “Ôi trời” Một tiếng.Tô Tử Mặc hỏi:”Làm sao vậy?”Chung Minh mang vẻ mặt ảo não nói:”Ngươi mặc trang phục xinh như thế, nếu Tần công tử ngắm trúng ngươi thì làm sao bây giờ?”Tô Tử Mặc cười nói:”Thì ra trước kia ta đều là người xấu xí a”.“Đương nhiên không phải!” Chung Minh vội phủ nhận,”Nếu ngươi xấu thì trên đời này liền không có mỹ nhân, huống chi ta còn thích ngươi.” Tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, trong mắt nàng tất nhiên Tô Tử Mặc là cực kỳ xinh đẹp, nhưng điều hấp dẫn nhất ở Tô Tử Mặc không phải là dung mạo, mà là trên người nàng có loại khí chất rất riêng biệt.Tô Tử Mặc chẳng qua là chỉ trêu nàng mà thôi, Chung Minh lại nói thích ra miệng, nếu để người khác nghe không biết sẽ nghĩ thế nào đây, cũng không trách cứ nhiều, nói: “Yên tâm đi, ta đã có phu quân, không ai có tâm ý gì với ta đâu”.Chung Minh nói thầm:”Ai mà biết được a”.Hai người đi vào phòng tiếp khách, chỉ thấy Tống Tuấn Kiệt cùng Tần công tử trò chuyện với nhau thật vui vẻ, Tần công tử rất cao, Tống Tuấn Kiệt cùng hắn đứng chung thì chỉ đứng tới vai hắn. Tần công tử cũng không giống nam nhân bình thường thư sinh nho nhã, mà nét mặt góc cạnh rõ ràng, khi không nói lời nào thì có vẻ hết sức lạnh lùng, Tống Tuấn Kiệt mặc dù bộ dạng anh tuấn, nhưng nếu so với Tần công tử, không khỏi quá mức trắng nõn gầy yếu, thiếu khuyết khí chất nam nhân.“Tần công tử đến đây, chiêu đãi không chu toàn, còn thỉnh thứ lỗi.” Chung Minh khuôn mặt tươi cười tiếp đón.Tần công tử nghe tiếng quay đầu lại, liếc mắt một cái nhìn đến không phải Chung Minh, mà là nhìn Tô Tử Mặc đứng bên cạnh, thực tại sửng sốt, chỉ cảm thấy dịu dàng động lòng người, khí chất ưu việt, bất quá rất nhanh liền thu ánh mắt lại, thi lễ,”Hai vị tiểu thư hảo.”Tần công tử ngây người không tránh được ánh nhìn của Tống Tuấn Kiệt, hắn mới vừa rồi nhìn thấy Tần công tử, liền đoán được vì Chung Minh mà đến, cho nên mắt chưa rời khỏi người hắn, không nghĩ tới hắn lại nhìn chằm chằm Tô Tử Mặc. Chung Minh còn không phải người của hắn, hắn còn có thể dễ dàng tha thứ, nhưng Tô Tử Mặc là thê thất của hắn, người khác có ý đồ thì vạn lần không thể, Tống Tuấn Kiệt trước cười nói:”Các nàng như thế nào hiện tại mới đi ra, làm cho Tần huynh chờ lâu”. Lại nói với Tần công tử,”Tần huynh còn chưa nhận thức phải không, ta giới thiệu cho ngươi, vị này là biểu muội ta, Chung cô nương, vị này là chuyết kinh*.” Ngay cả dòng họ cũng không nói, hiển nhiên là muốn nói cho Tần công tử không nên có tâm tư gì với Tô Tử Mặc.
<* vợ, bà xã>Tần công tử nghe nói Tô Tử Mặc là phu nhân Tống Tuấn Kiệt, trong mắt lập tức không che giấu được vẻ tiếc nuối, mặc dù chỉ mới nói chuyện vài câu với Tống Tuấn Kiệt, dựa vào sự nhạy cảm của thương nhân, hắn có thể đọc được người ta ba phần, một người là con buôn lỗ mãng, một người thì khí chất như lan, thật sự không xứng, liên tục lắc đầu.“Tần công tử luôn luôn lắc đầu, có phải đối nơi này có chỗ không hài lòng?” Chung Minh ngồi xuống rồi hỏi hắn.Tần công tử nghe lời này mới nhìn đến Chung Minh, quả thật là dáng mạo như tiên, đáng tiếc vào trước là chủ, hắn đã bị khí chất Tô Tử Mặc hấp dẫn sâu sắc, đối với Chung Minh không có cảm giác, chỉ cảm thấy đẹp mắt thôi, kỳ thật nếu không phải cha mẹ làm căng, hôm nay hắn cũng không muốn đến đây, hắn sớm có nghe qua danh Chung gia tiểu thư, mặc