
dù xinh đẹp hoa thơm cỏ lạ, nhưng điêu ngoa tùy hứng cũng là có tiếng, lấy thê thì phải lấy hiền thê, ít nhất Chung Minh không phải là dạng cô nương mà lòng hắn kỳ vọng. Hắn đến nay chưa từng kết duyên với ai, lại càng không phải là người nguyện ý chấp nhận ai, hiện tại nhìn thấy Tô Tử Mặc, dĩ nhiên cảm thấy người đó chính là nàng, đáng tiếc danh hoa có chủ, trong lòng mặc dù vô cùng cảm khái, nhưng trên mặt không có gợn sóng, chỉ khách khí cùng Chung Minh hàn huyên.Chung Minh nói:”Tần công tử hôm nay đến đây, vậy hẳn là biết vì chuyện gì đúng không?”Tần công tử không dự đoán nàng gọn gàng dứt khoát như thế, không có chút rụt rè của cô nương, càng khẳng định ý tưởng trong lòng, cũng không cùng nàng quanh co, mỉm cười nói:”Đó là đương nhiên, xin hỏi Chung cô nương, tại hạ có lọt được vào mắt cô nương hay không?”Chung Minh thấy hắn không giống những nam nhân khác chuyên dùng ánh mắt háo sắc nhìn mình chằm chằm, dĩ nhiên có vài phần hảo cảm, lại thấy hắn thẳng thắn như thế, có thể thấy được là người ngay thẳng, nàng thích nhất cùng người phóng khoáng làm bằng hữu, Tần công tử này thật đáng giá kết giao, liền nói:”Bổn cô nương nói thật với ngươi vậy, ta cảm thấy ngươi không tệ, chỉ tiếc……”“Đáng tiếc cái gì?” Tần công tử hỏi.Chung Minh lộ vẻ khó xử nói:”Chỉ tiếc biểu ca ta một lòng muốn nạp ta làm thiếp, điều này làm cho ta rất khó xử.”Tần công tử thất thanh nói:”Cái gì?” Đương nhiên không phải vì Chung Minh, Tống Tuấn Kiệt đã có hiền thê như Tô Tử Mặc, sao còn muốn nạp thiếp, quả nhiên là lòng tham không đáy.Người bên ngoài không biết tâm tư của hắn, Tống Tuấn Kiệt thấy hắn không tiếp tục có ý với Tô Tử Mặc, liền buông lỏng một nửa tâm tư, chỉ nghĩ rằng Tần công tử là vì Chung Minh thất thố, cười nói với Tần công tử: “Có câu nói quân tử không đoạt chuyện tốt của người khác, làm cho Tần huynh phí công đến đây một chuyến rồi”.Tần công tử trong lòng vì Tô Tử Mặc mà tức giận, chỉ tiếc nói không nên lời, hiện tại tiện thể lấy Chung Minh làm cái cớ, thản nhiên nói:”Tống công tử nói quá lời, ai cũng có lòng yêu thích cái đẹp, Chung cô nương vẫn là khuê các*, tại hạ ái mộ Chung cô nương cũng không có gì sai”.
<* gái chưa chồng>Tống Tuấn Kiệt nôn nóng nói:”Ta cùng biểu muội đã định xong hôn ước rồi”.Tần công tử cũng không gấp gáp, chậm rãi nói:”Phải không, có bằng chứng gì?”Tống Tuấn Kiệt nói:”Chúng ta ước hẹn bằng miệng”.Tần công tử cong khóe miệng một chút, không khách khí nói:”Không phải là Tống huynh ăn nói bừa bãi đó chứ, nếu không sao Chung phu nhân lại ủy thác bà mối đến nhà của ta làm mai?”Tống Tuấn Kiệt không thể nói cô cô mình bội ước trước mặt người ngoài, chỉ nói:”Tần huynh, ta kính ngươi là khách mới lễ nhượng ba phần, ta lần này đến đây là để hạ sính đón dâu, ta khuyên Tần huynh vẫn là chết tâm này đi”.“Hạ sính?” Tần công tử nhìn về phía Chung Minh, hiển nhiên hắn không dự đoán được bọn họ đã đến bước này.Một người đối với mình có hảo cảm hay không, Chung Minh có thể cảm giác được, Tần công tử này không giống có ý tứ với nàng, chỉ như là có vài phần bênh vực kẻ yếu mà thôi, Chung Minh lộ ra một nụ cười thật vô tội, cũng không quên ra hiệu bằng ánh mắt với Tần công tử một chút.Tần công tử là người thông minh, lập tức hiểu ý, trong lòng buông đi trọng trách, chậm rãi nói:”Tống huynh cũng đã đến hạ sính, Tần mỗ mạo muội hỏi một câu, Tống huynh đã tặng lễ vật gì cho Chung cô nương.”Tống Tuấn Kiệt không biết gia thế của Tần công tử cùng Chung phủ khó phân biệt được cao thấp, chỉ cho là người bình thường ở nơi này, chẳng qua có dung mạo dễ nhìn thôi, người ở địa phương nhỏ bé sao so được với công tử kinh thành như hắn, liền đem sính lễ nói hết một lần.Tần công tử sau khi nghe xong lập tức lộ ra bộ dáng giật mình, nói với Chung Minh: “Chung cô nương, lời Tống huynh là thật sao?”Chung Minh gật đầu nói:”Quả thật như thế, ta không thể gả cho ai nhưng cũng biết là không hợp quy củ”.Tô Tử Mặc ngồi ở một bên vẫn không lên tiếng, chuyên tâm uống trà, nghe thấy Chung Minh nói, một miệng trà suýt nữa phun ra hết, Minh nhi này, đúng là chỉ biết nói ẩu, cái gì gọi là không thể gả cho ai chứ.Tần công tử nói:”Đặt ở người có gia thế bình thường cũng là có thể, chẳng qua với người ở Chung phủ, không khỏi…… không khỏi rất khó coi”.Rốt cuộc có người nói những lời này ra miệng.Tống Tuấn Kiệt nổi nóng,”Hai ngàn lượng bạc như thế nào mà khó coi, ngươi là ai a, nếu ngươi hạ sính thì có thể xuất ra bao nhiêu bạc?”Chung Minh tỏ ra vô tư hỏi:”Đúng vậy, Tần công tử, ta nghe nói nhà ngươi ruộng tốt trăm mẫu, hơn mười cửa tiệm, còn có hai tiễn trang*, nếu là ngươi thì ngươi sẽ thế nào?”
<* ngân hàng tư nhân>Tay Tống Tuấn Kiệt run lên, suýt nữa làm rơi chén trà, nhìn y phục Tần công tử cùng cử chỉ cách nói năng còn cho rằng chỉ là công tử nhà phú hộ bình thường, không nghĩ tới đúng là thâm tàng bất lộ*.
<*giàu mà giấu, giấu nghề>Tần công tử liên tục xua tay, cười nói:”Làm cho Chung cô nương chê cười, nhà chúng ta về điểm này gia sản sao có thể so với Chung phủ, ta nếu có may mắn được cô nương ưu ái, chỉ cần cô nương mở miệng, cho dù là