Teya Salat
Bóng Đêm

Bóng Đêm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323145

Bình chọn: 7.5.00/10/314 lượt.

mấy gì ngạc nhiên khi biết mình bị phát hiện. Anh ta vẫn ngồi ở đó chờ cho chiếc xe kia đi. Bước xuống xe, trước mắt anh đúng là bãi chiến trường, cũng giống như anh dự đoán, trong trận chiến lần này anh chắc chắn sẽ thua và cũng hiểu tại sao bang Trăng Tròn ko xử lý mấy cái xác, đơn giản là muốn anh dọn dẹp đồng loại của mình. Đúng là thông minh mà.————————–< tua lại chút nha >Trong lúc đang ngủ thì điện thoại nó kêu:– Alo.– Chị Hai! Đã xác nhận được địa điểm rồi. Là bãi đất trống ở phía Nam thành phố, gần đập thủy điện.– Tôi biết rồi. Thế còn time?– 8h tối nay.– Được rồi. Thông báo cho mọi người chuẩn bị đi.– Vâng.Sau khi nghe xong cuộc điện thoại đó thì nó gọi điện thoại cho Liễu:– Em nghe nèk chị.– Đã biết địa đểm và time thách đấu hôm nay chưa?– Dạ rồi ạ.– Tôi cần cô làm một số việc mà ko cho Trang biết?– Chuyện gì vậy chị?– Lựa những người ưu tú nhất trong bang mình thay cho những người mà Trang chọn, tốt nhất là nên biết dùng ám khí.– Để làm gì vậy chị? Trang luôn là người cẩn thận mà.– Trang là nội gián.– Hả? Tại sao chứ, mà làm sao chị biết được.– Đừng tò mò nhiều quá. Bảo với mọi người trong lúc đánh nhau hãy giả vờ bị thương, tôi ko muốn một tên nào bỏ chạy cả.– Dạ.– Thông báo chuyện này cho Băng biết luôn đi.– Dạ, còn gì nữa ko chị?– À. Trong lúc đánh nhau với bọn họ hãy nói kế hoạch này cho Trang biết!– Hả? Tại sao chứ chị? Ko phải Trang là nội gián sao?– Đây ko phải là trận có thể xóa sạch được bang Dragon Fire, ta cần tìm hiểu thêm vì nó có liên quan đến chính trị.– Dạ vâng.– Tiến hành đi.…….Trong lúc đánh nhau.– Chị Hai! Cứ đánh nhau như thế này mãi bang mình sẽ chịu thiệt ák.- Trang tỏ ra lo lắng.– Ko thiệt đâu mà lo, chỉ là diễn kịch cho những kẻ muốn xem thôi.- Liễu giải thích.– Vở kịch?– Mọi người chỉ là cố tình bị thương để cho bang họ khoái chí mà ko chạy thôi, cái quan trọng ở đây là ko một tên nào sống sót mà rời khỏi chỗ này.– Hả? Sao chuyện này em ko biết vậy?– Thì từ trước tới nay chị Hai hành động có bao giờ thông báo cho mọi người biết đâu, tôi cũng vừa mới biết.– Vậy sao?- Trang hơi nghi ngờ– Um.– Thế chắc chị cũng biết kẻ cầm đầu rồi chứ?- quay sang hỏi nó– Chưa. Tôi vẫn đang điều tra, vì hắn chưa lộ diện bao giờ nên khó tìm hiểu.- nó khẳng định– Thế chẳng lẽ hnay hắn ta ko xuất hiện sao?– Phải.– Vậy trận hôm nay vô nghĩa sao?– Ko? Hnay chỉ là cảnh cáo hắn.– Nhưng hắn ta ko đến thì làm sao cảnh cáo được?– Để một tên sống sót là được.– À, ra vậy? Chị giống như là biết trước được mọi việc vậy.– Ko như vậy sao làm người đứng đầu được.- quay sang nói với Băng.- Tới lúc phải kết thúc rồi đấy!– Vâng.————————–Sau khi đi được một đoạn thì nó bảo Liễu quay đầu xe lại, trước mắt nó là một vùng lửa đỏ rực và nó chẳng thấy ai ở đây cả, có lẽ hắn ta cũng đoán được nó sẽ quay lại nên đã rời khỏi chỗ này trước khi nó đến, nhưng nó ko quan tâm mặt mũi hắn ta ra sao, mà chỉ muốn biết cách thức xử lý mấy cái xác như thế nào thôi.– Thật giống với cách mà bang mình hay làm chị nhỉ?- Liễu đứng nhìn nói.– Cũng chẳng có gì to tát cả, sau khi đổ xăng và picric acid ( 2,4,6-trinitrophénol.) lên mấy cái xác thì chỉ cần cho một ngọn lửa là mọi thứ tan tành thôi. Khi ngọn lửa đạt đến 300°C khi tác dụng với xăng thì picric acid sẽ làm cho nhiệt độ tăng lên đến gần 1000°C, đó là lý do vì sao cảnh sát cũng bó tay. Chắc chắn người này rất rõ về hóa học đây. Về thôi!– Vâng.………………Kết thúc một ngày dài mệt mỏi. Mai chắc nó sẽ còn mệt hơn, mặc dù hôm nay được nghỉ làm nhưng nó cũng chẳng được đi đâu chơi cả. Vì Thành đã chuyển đến ở cạnh phòng nó nên nó ko thể ngủ lại ở căn biệt thự được. Từ đây về khu phòng trọ cũng mất khá xa nên nó ra sau nhà lấy xe đạp đi, những ai ko quan tâm về lĩnh vực xe thì sẽ ko biết được chiếc xe này đáng bao nhiêu tiền, nó còn đắt hơn cả xe hơi. Hiện nay chiếc xe này chỉ có ba cái vì chi phí và công phu làm ra khá đắt. Đây là món quà mà bố mẹ dành cho nó khi đậu ĐH. Về tới nơi cổng đã đóng, nhìn bên ngoài thì ko thấy xe Thành đâu nên nó cũng an tâm. Mở cổng bước vào thì đột nhiên đèn ở đâu mở lên………..Đọc tiếp Bóng đêm – Chương 12 Chương 12: Học sinhNó khá ngạc nhiên khi đèn ở đâu tự nhiên bật lên. Trông khá lãng mạn nhưng hôm nay nó mệt quá. Nó chỉ muốn ngủ một giấc dài. Đi sắp ko vững nữa thì Thành từ đâu bước ra. Cậu cười ko mấy tự nhiên cho lắm.– Cậu về trễ vậy?– Um. Cậu cũng chưa ngủ à?– Mình đợi cậu có việc muốn nói.– Việc gì thì để ngày mai được ko? Mình đang mệt lắm.- nó đang bước tới phòng mình thì ngất. Thành khá lo lắng nên đã đưa nó tới bệnh viện. Sau khi bác sĩ kiểm tra xong thì cậu mới được biết lý do nó ngất. Cậu đã ko để ý nhiều đến sức khỏe của nó mà hnay còn đưa nó đi khắp nơi như vậy. Trong lòng cậu cứ có cái gì đó thắt lại. Đau và hối hận. Người con gái đang nằm trước mặt cậu là người luôn động viên cậu khi cậu gặp khó khăn vậy mà cậu lại vô tâm như vậy.——————Năm lớp 9. Đầu giờ, cô giáo chủ nhiệm bước vào:– Các em trật tự nào!- sau khi mọi người chú ý, cô nói tiếp.- lớp chúng ta năm nay sẽ có thêm một thành viên mới.( nhìn ra cửa lớp ).– Là nam hay nữ vậy cô? –