
lần này phải có người đổ máu rồi, nhưng mới đầu năm học nên nó sẽ nương tay và…..– A….A– Giết nó luôn đi!– Aaaa!– Aaaaaaaaaa!…..Cũng chẵng có gì phải sợ khi đối thủ của nó là mấy con gà công nghiệp ko biết lượng sức. Nó giờ đang đứng ở bên ngoài cửa, phải cho tụi đó một bài học nên thay vì thả thì nó lại khóa trái cửa lại, chắc cũng khá lâu mới ra khỏi đó được.Nó đến lớp thì thấy Ngân đang ngồi nói chuyện với Thành, định tiến tới gần cho cô ta một bạt tay thì lại bị tên lớp phó lôi đi.( Sơn, con trai nhà tài phiệt bất động sản, gia đình cũng được coi là có địa vị trong nước và thế giới). Vừa ra khỏi tầm mắt của hai người bọn họ thì nó liền vặn tay hắn:– Tôi đã nói với cậu là đừng có đụng vào người tôi cơ mà, vụ lần trước vẫn chưa sợ hay sao?– A..! Đau quá, thả tay tôi ra đi!– Đã biết đau rồi mà còn dám đụng sao?- thả tay.– Tôi như vậy là đang giúp cậu đấy?– Giúp gì chứ?– Cậu đừng có dây dưa với Thành nữa, tôi nghe nói Ngân thích Thành á.– Thì sao?– Thì cái con mắt cậu á, chẳng lẽ cậu định làm kẻ thứ ba phá đám hai người bọn họ?– Có sao đâu, cũng vui mà, mà cô ta thích đơn phương chứ Thành có thích cô ta đâu.– Chẳng lẽ cậu cũng thích Thành sao?– Ko, chúng tôi là bạn học cũ nên thân nhau thôi, mà chuyện này thì có liên quan gì đến cậu chứ, chẳng lẽ cậu thích….– Cậu đừng có suy nghĩ lung tung, tôi chỉ giúp cậu thôi. Tôi biết chuyện lần trước là cậu muốn tôi biết được anh Đức quan trọng với tôi đến dường nào nên lần này tôi chỉ trả ơn thôi.– À..ra vậy, ko cần đâu, thân cậu còn lo chưa xong nữa mà đòi trả ơn, chuyện của tôi, tôi tự lo được. Thế nhá, tôi vào trước đây.Để mặc cậu ta, nó đi vào lớp, vừa tới cửa thì:– Thành ơi!- giọng nó khá to nên cả lớp đều nghe thấy và người ngạc nhiên nhất là Ngân. Thành đang ngồi cũng giật mình mà ngước lên, nó vừa đi vừa nói, giống như là muốn cho mọi người biết.-mình nghĩ ra trưa nay nên ăn gì rồi.- tới chỗ Thành, ngồi xuống.- bọn mình thay vì vào nhà hàng thì ăn ở mấy quán ven đường là oh kê nhỉ, hohoho, ở mấy quán đó đa số khách hàng là người bình dân nên chắc chắn họ sẽ ko dùng thẻ và hnay cậu cháy túi là chắc, lo mà chuẩn bị tiền mặt đi là vừa.– Cậu nghĩ sao vậy, mấy quán đó đồ ăn chắc chắn sẽ rất rẻ, tiền thì mình ko thiếu chỉ sợ cái bụng của cậu ko đủ chứa thôi.– Cái gì? Như vậy ko ổn. Mà IQ của cậu hơn mình có một số thôi mà sao lại nghĩ nhanh thế.– Thế mới nói, mình nghĩ chắc lúc kiểm tra cho cậu người ta nhầm lẫn gì đó nên IQ của cậu mới cao như vậy.– Hả? Cậu thích chết ko?Trong lúc hai người đang nói chuyện vui vẻ thì bên cạnh có đứa tức xì khói, có lẽ nó muốn trả thù nhưng như vậy chỉ làm cho khó khăn của thêm nhiều thôi.…………….Trong lúc đứng đợi Thành lấy xe thì nó thấy Phong đang chạy xe máy tới.– Chị ko về hả?– Có chứ, đang đợi bạn, mà em trai có nhiều loại xe nhỉ, hôm qua xe hơi, hôm nay xe máy chắc mai là xe tăng hả, hay là máy bay.– Chị nghĩ đi đâu vậy, thế hnay chị có định tới bệnh viện ko vậy?– Um, để xem đã, rảnh chị sẽ đến. Thôi, chị đi trước đây.Khi leo lên xe thì Thành hỏi:– Ai vậy?– Bạn trai mình đó.– Cậu lại nói phét nữa rồi, nhìn hình như là học sinh trường Thăng Long thì phải, chẵng lẽ cậu thay đổi đối tượng rồi hay sao?– Um.– Thật hả?– Làm gì có, cậu đúng là dễ bị lừa mà. Thôi, giờ mình đi đâu ăn đây?– Cậu muốn ăn ở đâu thì mình chở đến đó, dù sao ăn ở đâu mình cũng ko cháy túi được đâu .– Thôi. Ko nhắc đến chuyện đó nữa, cậu mời mà nên cậu tự quyết đi.Sau khi ăn xong, thì Thành chở nó về phòng trọ còn cậu có việc phải giải quyết nên ko vào. Nó vào phòng, định lên giường đánh một giấc nhưng đt nó lại kêu:-Alo.– Chị đang làm gì vậy?– Chuẩn bị ngủ, có chuyện gì ko?– Um, cũng ko có gì, vì mai Hồng xuất viện rồi nên em nghĩ chị ko cần đến thăm chỉ cũng được.– Um, vậy sao, như vậy cũng tốt đỡ mất công đi mua quà. Nếu ko còn gì thì chị tắt máy trước nha.– Um.………………Tối, nó đang ngồi trong chiếc xe chờ bang kia tới, có lẽ lần này sẽ một mất một còn nhưng phải để xem bạn hay thù thì mới biết được kết quả………..Đọc tiếp Bóng đêm – Chương 11 Chương 11: Trăng TrònTrăng đã lên khá cao nhưng mà người nó đợi vẫn chưa tới. Đã gần 11 giờ rồi, sương mù cũng đã xuống khá dày, việc thách đấu hôm nay có lẽ sẽ bị hoãn lại. Trang ngồi chờ thấy lâu nên lên tiếng hỏi nó:– Chị Hai! Em nghĩ tụi nó chắc ko đến đâu, hay là mình chuyển sang ngày khác vậy?– Sang ngày nào chứ, 15 âm lịch tháng sau àk? Nếu bang đó ko đến điểm hẹn trước 12 giờ thì tới thẳng chỗ tụi nó luôn đi!– Nhưng tụi em vẫn chưa biết chỗ ở của bang Dragon Fire mà. Chẵng lẽ chị đã điều tra được?– Cứ liệu mà làm, cô ra thông báo cho mọi người đi!– Dạ!Sau khi Trang ra thông báo thì 5 phút sau ở phía xa hàng chục cái xe máy chạy tới, tụi nó hò hét ầm ĩ, thằng nào cũng cầm theo cái gậy và đương nhiên trong số chúng sẽ có kẻ đứng đầu, nhưng nhìn thằng nào cũng giống nhau chẳng nhận biết được người khác biệt nhất trong số chúng. Băng là người bước xuống xe đầu tiên, khí lạnh ngoài trời càng làm cho người ta rùng mình thêm khi nhìn thấy cô, lần này khác với những lần trước, thay vì ngồi trên xe thì lần này nó quyết định x