XtGem Forum catalog
Bóng thời gian – Hoàng Thu Dung

Bóng thời gian – Hoàng Thu Dung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323160

Bình chọn: 9.5.00/10/316 lượt.

lại :

– Nếu có chuyện đó tại sao cô không nói với tôi lại tự ý giải quyết vậy ?

Đan Thụy mím môi :

– Anh mà còn thời gian giải quyết chuyện của tôi sao ?

– Cô nói cái gì ?

Đan Thụy rụt tay ra chưa kịp nói gì thì bà nội và Tú Vân đã từ trên lầu đi xuống :

– cái gì mà ồn ào lên vậy ?

– Chuyện gì vậy ba ?

Thấy Tú vân , Đan Thụy như bị Kích đông dữ dội . Cô đi nhanh đến đứng trước mặt Tú Vân run giọng :

– Chính chị đã giành giật những thứ mẹ tôi để lại cho tôi . Tôi biết hết rồi , các người đừng hòng giấu nữa . Chị ác lắm . Chị có quá thừa thải , tại sao còn giành giật của tôi chứ ?

– Tao giành của mày cái gì ? Tự nhiên đến đây kiếm chuyện . Muốn gì đây ?

Bà nội cũng xen vào :

– Con nhỏ Kia , nhà này nuôi mày mấy năm nay đã không biết ơn còn tới đây gây sự . Sao vô ơn quá vậy ?

– Con không vô ơn . Những gì nhà này làm cho con , con vẫn nhớ . Nhưng chuyện chị Vân cướp gia tài của mẹ Con thì con không thể Không đòi lại . Nội hãy hiểu cho con.

Bà nói át đi :

– cái gì mà cướp bóc . Cháu tao giầu có của ăn không hết mà thèm giành giật với mày à . Mày muốn vu khống cái gì đây ?

Tú Vân xỉa xói :

– một đứa không cha mẹ Vô gia cư mà bảo người khác cướp gia tài của mình , buồn cười thật.

Đan Thụy tuyệt vọng quá , cô nhìn Khoa cầu cứu :

– Anh Khoa , anh nói cái gì đi . Anh không nên bỏ mặc em như vậy , em là vợ Anh mà.

Khoa phẩy tay bất lực :

– Chuyện này có không ? Tại sao từ đó cô không nói với tôi , để bây giờ đùng một cái cô làm khó xử Thế này.

Tú Vân chợt đưa tay chặn ngực , rồi lảo đảo ngã vào người Khoa , anh vội đỡ lấy cô :

– Vân , em làm sao vậy ?

– Em ***ng mặt quá , em bị Thai hành.

Ba `nội sửng sốt :

– Con nói cái gì ? Con có thai hả ? Có thai với thằng Khoa phải không ?

– Ba tháng rồi nội ơi.

Đan Thụy đứng chết sững , choáng váng đến rụngrời . Cô nhìn Tú vân dựa trên tay Khoa , rồi nhìn anh . Vẻ bối rối của anh làm cô muốn hóa điên , cô hét lên nhàovào nắm áo Tú Vân :

– Sao chị ác với tôi quá vậy ? Những cái gì tô yêu quí đều bị Chị lần lượt lấy đi . Tôi có thể Không cần của cải của mẹ tôi để lại , nhưng còn anh Khoa là của tôi , trên đời này tôi chỉ có ảnh . Ta,i sao chị nỡ chia rẽ chúng tôi như vậy . Chị là người thủ Đoạn . Tôi căm thù chị.

Cô lắc mạnh Tú Vân . Bà nội la lên:

– Mày không thấy nó bị Thai hành sao mà làm dữ vậy . Cháu tao mà có bị Gì mày chết với tao.

Tú Vân không thèm gạt tay Đan Thụy ra , chỉ dựa đầu vào ngực Khoa mệt mỏi :

– Em ***ng mặt quá anh , em thấy muốn ói quá.

Đan Thụy thét lên :

– Chị làm bộ , chị gỉa vờ . Tôi thù chị lắm.

Khoa cảm thấy khó xử Vô cùng , anh nói như năn nỉ Đan Thụy :

– Em về nhà đi , về nhà giải quyết sau . Đừng làm khó anh mà Thụy.

– tôi không muốn về . Đến mức này anh còn muốn gạt gẩm tôi sao ? Tôi muốn ba mặt một lời nói cho hết . Anh chọn ai , anh nói đi.

Khoa cau mặt quay đi chỗ khác , ông Khôiđiềm đạm :

– Nếu con muốn thì dượng cũng phải có ý kiến . Thế nào Khoa , con làm cho Vân có thai , bác tin con không bỏ rơi nó chứ.

Đan Thụy hét lên :

– Thế còn tôi thì sao ?

Khoa trừng mắt nhìn Đan Thụy :

– Cô đừng làm cho tôi khó xử Ở đây . Về nhà đi.

Thấy Đan Thụy vẫn lì lợm đứng yên , anh buông Tú Vân ra định kéo cô đi ra cửa , nhưng Vân vẫn một mực bám lấy anh :

– Đdưa em đi bác sĩ đi anh Khoa , em khó chịu quá . Chịu hết nổi rồi.

– Không , tôi không cho anh đi.

Đan Thụy một mực níu tay Khoa lại . Cô và Tú Vân đưa anh vào tình thế khó xử Đầy gây cấn làm Khoa nổi nóng lên . Anh quắc mắt lên nhìn Đan Thụy :

– tôi bảo cô buông ra nghe chưa . Về nhà đi.

Vẻ Mặt giận dữ của Khoa làm Đan Thụy tự nhiên rụt tay lại . Một cảm nhận bất ngờ lướt qua là cô chấn động cả tâm can . Cô hiểu vậy là hết rồi . Ánh mắt lạnh lùng của Khoa đã nói lên tất cả những gì cô muốn biết . Co6 hiểu anh đã lựa chọn rồi . Đan Thụy đau đớn đến suy sụp , rã rời . Cô lùi lại nhìn Khoa bằng cái nhìn thất thần tuyệt vọng và thì thào :

– Tôi hận anh , tôi căm thù các người suốt đời.

Cô quắt mắt lên quay người bỏ đi ra cửa như đi trong màn sương đêm dầy đặt . Đi một cách máy móc , giữa tâm trí bấn loạn ngơ ngác . Hình như cảm giác đau khổ tột cùng đã làm co6 tê dại đi rồi.

Đan Thụy lang thang trên đường phố đến chiều cô vào một công viên ngồi lặng lẽ bất động . Thành phố bắt đầu lên đèn , rồi trời về khuya mà cô vẫn chưa tỉnh trí lại được . Đến lúc một cặp tình nhân dắt xe đi ngang cô . Rồi tiếng xe nổ máy phóng đi . Âm thanh gần gũi đó như làm cô tỉnh người đứng dậy rồi lại ngả xuống mê man.

Chương 21

Đan Thụy mở mắt trong cảm giác lơ mơ chập chờn . Cô thấy bác sĩ đến bên gường nói gì đó với cô . Cô không hiểu nhưng vẫn gật đầu . Một lát sau lại mơ màng thiếp đi.

Cô cứ trong tình trạng mê mê , tỉnh tỉnh mấy ngày như vậy . Đến gần một tuần sau mới nhận thức được xung quanh.

Chiều nay cô tỉnh kh’a lâu , và ngồi dậy bước xuống gường . Cô cảm thấy yếu đến nổi không ra khỏi phòng nổi , và cô lê bước đến bên cửa sổ ngồi nhìn ra ngoài . Cái nhìn hoàn toàn không có cảm súc.

Tiếng mở cửa làm Đan Thụy quay lại . Một người đàn ông bước vào phòn g mỉm cười