Polly po-cket
Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327123

Bình chọn: 9.5.00/10/712 lượt.

. .” Tử Thất Thất phủ nhận , sau đó giải thích nói, “Thật ra thì chúng ta cũng không tính là gây gổ , cũng không có trở mặt , chỉ là cha quyết định trước khi con làm phẫu thuật sẽ không chạm vào mẹ .”

“Không chạm vào mẹ ?”

“Là . . . . . Hắn không hy vọng mẹ lại mang thai , hắn nói, cho đến nay hắn không nghĩ là sẽ để cho con chết , nếu như nhất định để cho hắn mất đi một đứa con trai , lại dùng một đứa con khác để an ủi mình , như vậy hắn nhất định sẽ quý trọng hiện tại , cho dù là không chừa thủ đoạn nào , hắn cũng muốn cứu mạng của con , hắn còn nói hắn sẽ không để cho con chết. . . . . . Tuyệt đối sẽ không!” Tử Thất Thất đem Mặc Tử Hàn ngày đó nói với cô, nguyên văn tái diễn cho hắn nghe.

Mặc Thiên Tân nghe lời nói này, khóe miệng chợt hạnh phúc nâng lên, trái tim giống như mặt trời ấm áp.

Có thể được cha quý trọng như vậy , hắn cảm thấy cực kỳ vui vẻ , có thể được hắn quan tâm như vậy , hắn cảm thấy vô cùng vui vẻ , mà có thể sống cùng hắn như vậy , hắn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Thật tốt quá, nhiều năm như vậy tất cả hắn làm đều không có uổng phí , cha hiện tại rất thích hắn, có thể đã xem hắn như niềm kiêu hãnh của mình , mấy năm nay hắn cố gắng học tập , hắn chỉ muốn mình trở thành người ưu tú , trở nên thông minh , trở thành người có thể nhìn thấu tâm sự người khác , những thay đổi này chỉ muốn để cha thích hắn , mà sau khi được thích , trong lòng cha không nỡ từ bỏ , nếu như hắn sớm nghĩ đến vấn đề này , vậy nhất định hắn sẽ làm cho mình thành ngu ngốc , trở thành người hư hỏng , để cho mọi người vô cùng ghét hắn , như vậy khi hắn chết . . . . . . Cha cũng sẽ không thương tâm.

“Thiên Tân. . . . . . Thiên Tân. . . . . . Thiên Tân. . . . . .”

“À?”

Tử Thất Thất kêu vài tiếng , mới đưa ba hồn bảy vía của Mặc Thiên Tân gọi trở về , mới vừa rồi nhìn hắn suy nghĩ đến mất hồn , lòng của cô cũng thấp thỏm , không tự chủ bắt đầu lo lắng.

“Thiên Tân, lúc nãy con vẫn chưa trả lời vấn đề của mẹ , nếu như cha con tìm được người thích hợp , như vậy. . . . . . Con sẽ tiếp nhận giải phẫu không ?” Tử Thất Thất hỏi lại , trong lòng dằng dặc đau đớn.

“Mẹ, mẹ cho là con có nên tiếp nhận hay không đây ?” Mặc Thiên Tân hỏi ngược lại.

“. . . . . .” Tử Thất Thất đột nhiên á khẩu. Sauk hi chần chờ mấy giây , cô chậm rãi nói “Mẹ. . . . . .” Một âm kéo dài , cuối cùng vẫn không biết phải trả lời như thế nào .

Lòng của Mặc Thiên Tân không khỏi mơ hồ sinh ra một tia tà ác.

“Mẹ , nếu như mà con nói tất cả đều nghe lời mẹ , mẹ sẽ chọn để cho con tiếp nhận , hay là không nên tiếp nhận?” Hắn thử thăm dò , cũng thử đem trách nhiệm nặng nề nhiều năm qua trên vai của mình giao cho cô.

Tử Thất Thất khiếp sợ trừng lớn cặp mắt của mình.

Nghe theo cô?

Hắn đem sinh mệnh giao cho cô?

Hắn muốn cô phán quyết sự sống chết của hắn?

Trong nháy mắt , trái tim cô như nặng ngàn cân , làm cô thở không nổi.

Nguyên lai đây chính là cảm giác vướng mắc trên người Thiên Tân , thì ra mỗi ngày hắn đều là vượt qua loại thống khổ này , thật sự rất khó chịu , giống như sắp ngạt thở vậy .

“Con thật muốn mẹ thay con quyết định?” Tử Thất Thất thấp thỏm hỏi.

“Hắc hắc hắc hắc. . . . . .” Mặc Thiên Tân chợt nở nụ cười , sau đó nghịch ngợm mà nói “Con chỉ nói giỡn với mẹ mà thôi , mẹ không cần phải để ở trong lòng , coi như con chưa nói gì là được .” Thật ra thì hắn cũng có một chút quan tâm , hắn muốn biết ở trong lòng của mẹ , là lương tâm quan trọng , hay là hắn quan trọng.

“Thiên Tân!” Tử Thất Thất nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn , trái tim đột nhiên đau đớn kịch liệt , đôi tay cũng đột nhiên dùng sức bắt lấy hai tay hắn.

“Ma. . . . . . Mi?” Mặc Thiên Tân kinh ngạc.

“Thiên Tân, con ngốc quá . . . . . . Mẹ làm sao sẽ để cho con chết , mẹ làm sao để cho con rời xa mẹ chứ , nếu để cho mẹ lựa chọn , mẹ nhất định sẽ để cho con tiếp nhận giải phẫu , cái gì mẹ cũng không quan tâm , mẹ cũng không muốn suy nghĩ cái gì cả , mẹ chỉ muốn con sống , mẹ chỉ muốn con mạnh mạnh khỏe khỏe , Thiên Tân. . . . . . Chúng ta tiếp nhận giải phẫu đi , chúng ta ích kỷ lần này đi, làm người xấu lần đầu đi!” Hai tay của Tử Thất Thất đột nhiên kích động ôm hắn , ôm hắn thật chặt , cô hận không thể dụi vào trong thân thể mình , hận không thể đem sinh mệnh của chính mình cho hắn , tất cả đều cho hắn.

“Mẹ. . . . . .” Mặc Thiên Tân nhẹ giọng gọi , trên mặt lộ ra vẻ hạnh phúc.

Vừa nãy là hắn cố ý nói như vậy với cô , bởi vì lòng hắn chính là muốn nghe lời nói đó , hắn muốn cảm nhận tình yêu và quan tâm của mẹ đối với hắn , hắn muốn xem dáng vẻ không nỡ của cô , hắn muốn xem bộ dạng bởi vì hắn tử vong mà thương tâm của cô . . . . . . Rất ích kỷ phải không ? Rất biến thái phải không ? Nhưng cũng là như vậy hắn càng thêm cảm nhận được cô thương yêu hắn nồng đậm , càng thêm càng thêm nồng đậm quan ái .

Từ lúc nào hắn bắt đầu tham lam như vậy ?

Từ lúc nào hắn lại ích kỷ như vậy?

“Mẹ, mẹ hãy yên tâm đi , con sẽ không tiếp nhận phẫu thuật đâu !” Mặc Thiên Tân kiên định mở miệng.

Không chấp nhận?

Tử Thất Thất khiếp sợ cúi đầu nhìn hắn.

“Tại sao?” Cô hỏi.

“Bởi vì con k