Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Chỉ cần có tiền, ta yêu – Phần 2

Chỉ cần có tiền, ta yêu – Phần 2

Tác giả: Hiên Viên Việt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327382

Bình chọn: 8.00/10/738 lượt.

đánh lui, chỉ dựa vào Tô Tử Chiêm đã hết cách xoay chuyển tình thế. Trận chiến ở Thanh An, Tô Tử Chiêm bị cung tên tập kích, ngã ngựa, trọng thương. Chưa đến trung tuần tháng tư, một phần lớn quốc thổ Ngọc quốc đã rơi vào tay Ngôn quốc.Ngày mười tám tháng tư, Ngọc đế hạ chiếu, hàng Ngôn quốc.Ngày mười chín tháng tư,Tây Kì, Thục quốc, Thương Mân cùng Bắc Tường, bốn vị quốc chủ đồng thời dâng thư cho Ngôn vương, tự nguyện thần phục không lấy quốc xưng.Từ đó, không còn mười nước, thiên hạ chia ba, riêng chỉ có Ngôn quốc thực lực cường đại.*** Trở lại mùa xuân tháng ba. Ngày mười lăm tháng ba. Lương quốc, Phượng Dương.Vừa tỉnh lại, Đông Phương Cửu vẫn cảm thấy đầu có chút nặng nề, dụi mắt để nhìn cho rõ, lại phát hiện mình không phải ở trong tẩm thất của mình. Chợt thấy ngực có chút ngưa ngứa khác thường, ghé mắt nhìn, chỉ thấy một suối tóc đen tán loạn.Kinh hãi.Một đôi mắt đẹp, hàm chứa xuân thủy hơi động, hai má bạch ngọc nõn nà nháy mắt nhiễm đỏ ửng, ôn nhu cười, quyến rũ khôn cùng, kiều hoa nở rộ ngoài cửa sổ đỏ bừng mặt.Phát sinh chuyện gì, bất quá có thể dễ dàng hiểu được. Kinh hãi qua đi, Đông Phương Cửu giờ phút này dị thường lạnh lùng, trước tiên giơ tay kéo cái áo ngủ bằng gấm không biết khi nào thì thành đống ở bên giường khoác lên đôi vai đang ở trong tầm mắt cài kín lại, sau đó thật tự nhiên từ trên giường đứng lên, bắt đầu tao nhã mặc quần áo.“Cửu ca ca…” Mỹ nhân nhẹ nhàng gọi một tiếng, say bao nhiêu người. Chỉ là, người nên say thì so với bất kì ai khác lại càng thanh tỉnh.Đông Phương Cửu giống như chưa nghe thấy, sửa lại quần áo mới xoay người, chậm rãi nói: “Sắc trời còn sớm, Uyển công chúa có thể tiếp tục chợp mắt một lúc.” Hơi hơi cúi đầu, lại nói: “Gia còn muốn lâm triều, đi trước.”“Đông Phương Cửu!” Mộ Dung Uyển từ trên giường ngồi nhổm dậy, hai tay hung hăng nắm chặt áo ngủ bằng gấm, một đôi mắt đẹp loé ra hận ý sâu kín.Đông Phương Cửu quay đầu lại, cười như không cười bất cần đời trào phúng: “Uyển công chúa còn có chuyện gì? Nếu là với đêm qua đối biểu hiện của gia không hài lòng, gia cũng chỉ có thể nói thật có lỗi. Nhưng— sẽ —không —có— lần —sau.” Từng chữ từng chữ nói xong,trong mắt phượng tràn đầy hèn mọn cùng phẫn nộ.Đông Phương Cửu thản nhiên xoay người, không chút lưu luyến.“Đông Phương Cửu ngươi không được đi! Ngươi chẳng lẽ nghĩ cứ vậy quên đi?! Ngươi không nghĩ phụ trách?! Ngươi—”Phía sau là người nọ không chút đè nén rít gào. CHƯƠNG 199: HOA CỎ THÁNG TƯ, TRỜI MÙA ĐÔNG LẠNH LẼOThiên hạ đệ nhất mỹ nữ, chỉ một lần thất thố duy nhất trong nháy mắt, đáng tiếc cũng chỉ có hai người may mắn nhìn thấy.Phương Đông Cửu dừng chân bước nhưng không có quay lại, đuôi lông mày không tự giác nhẹ nhàng nhếch một chút, mắt phượng hơi hơi cong xuống, nhưng trong mắt không có ý cười, chỉ có sự thản nhiên trong trẻo nhưng lạnh lùng, tựa như những bông tuyết nhẹ vào mùa đông, nhìn thì ấm áp nhưng chạm tay vào thì lạnh lẽo.“Phụ trách như thế nào? Ngươi là muốn hậu vị bên người gia, hay vẫn là tâm của gia?”Dưới đáy lòng Phương Đông Cửu hờ hững cười. Hắn biết cảm giác của Mộ Dung Uyển đối với mình. Hắn không có ngăn lại, là bởi vì hắn cảm thấy thích một người thì không có gì là sai, huống chi nữ nhân thích hắn Phương Đông Cửu thật sự có thể nói là nhiều như lông trâu, hắn làm sao quản được ? Đương nhiên, hắn cũng sẽ không dùng lời nói và việc làm của mình làm cho vị thiên hạ đệ nhất mỹ nữ tăng thêm một chút ý tưởng tươi đẹp nào.Không ngăn lại, không để ý tới, không đáp lại. Kỳ thật, đều là không quan tâm mà thôi.Chính là Phương Đông Cửu thật đúng là không nghĩ tới Mộ Dung Uyển có thể quyết đoán như thế, có thể dùng trinh tiết cùa mình để buộc hắn đi vào khuôn khổ. Nhưng Mộ Dung Uyển nhìn lầm người dùng sai phương pháp. Vậy mà hạ mê dược leo lên giường mình, không đúng, là hạ mê dược đem hắn đùa giỡn trên giường.Phương Đông Cửu rất không thích. Có thể nói, thực phẫn nộ.Phương Đông Cửu không phải thiện nam tín nữ, năm hai mươi tuổi hắn đã có hai phòng thị thiếp. Cửu vương phủ từng có bao nhiêu mỹ nữ xinh đẹp như hoa? Chủ động yêu thương nhung nhớ, do người khác tặng, do chính mình ngẫu nhiên tao ngộ… Đúng vậy, khi đó hắn đều ‘phụ trách’, ở trong Cửu vương phủ ăn mặc không lo, ngẫu nhiên còn có thể nói vài câu thân mật.Nhưng… Ha hả, từ khi người đời biết trong Cửu vương phủ của hắn có che giấu một vũ cơ tuyệt sắc, Cửu vương phủ của hắn liền đáng thương đến nỗi chỉ còn có mỗi vũ cơ đó mà căn bản nàng không ởCửu vương phủ lâu quá nửa ngày. Khi đó có một lời đồn đãi tốt đẹp truyền khắp cả thành Phượng Dương—ba nghìn sủng ái vào một thân, sau một đêm Cửu vương phủ không còn các cơ thiếp khác chỉ còn lại một mìnhVũ Mị Nương.Giật nhẹ môi, Phương Đông Cửu cười khổ. Đúng vậy, mình vì người nọ thủ tiết lâu như vậy cũng không biết người nọ có cảm kích hay không.Aiz, Tiểu Lăng Nhi của hắn.Ngay tại một khắc Mộ Dung Uyển vừa muốn há mồm, lời nói Phương Đông Cửu làm cho miệng của nàng hoàn toàn không thể mở ra.Không chút lưu tình nào chặt đứt hết thảy suy nghĩ mong muốn của nàng.Tất cả.Phương Đông Cửu nói: “Cho dù là