Disneyland 1972 Love the old s
Chỉ cần có tiền, ta yêu – Phần 2

Chỉ cần có tiền, ta yêu – Phần 2

Tác giả: Hiên Viên Việt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327711

Bình chọn: 7.00/10/771 lượt.

ng lẫn ngoài phòng đều lâm vàoyên lặng, một sự yên lặng chết chóc.Không ai nghĩ đến người đầu tiên lên tiếng chính là Đông Phương Cửu. Không aicó thể hiểu được mấy phút đồng hồ ngắn ngủi này đối với hắn là tàn phá cùng tratấn đến mức nào.Thế nhưng Đông Phương Cửu nở nụ cười, nụ cười thản nhiên khảm bên môi, hắn nói:“Được.”Hắn chỉ nói một chữ, nhưng không một ai tại đây có thể cảm nhận hết được ẩngiấu trong một chữ đó là bao nhiêu bi, bao nhiêu thương, bao nhiêu đau, baonhiêu quyến luyến, bao nhiêu không đành lòng!Tất cả, chỉ có một mình Đông Phương Cửu hắn mới có thể hiểu rõ ràng, rõ ràngđến khắc sâu vào cốt tủy.Thần trí mọi người đều bị một chữ này của Đông Phương Cửu kéo trở lại một chút,lại vì tiếng nói của một người khác mà hoàn toàn thanh tỉnh.Thượng Quan Sở Sở chậm rãi tiếng vào, cô ta đi đến trước mặt Đông Phương Cửu,thần sắc bình tĩnh nhưng ngữ khí lại phá lệ kiên định: “Ta không đồng ý.”Đông Phương Cửu không nhìn cô, hắn chính là xoay người trở lại trước giườngThượng Quan Lăng, ánh mắt ôn như thâm tình dừng tại trên mắt Thượng Quan Lăng,đuôi lông mày, chóp mũi, khóe môi, từng tấc từng tấc di động…“Các ngươi đều biết nói Lăng nhi không phải là người của thế giới này, vậy cácngươi có biết Lăng nhi rốt cuộc từ đâu tới không?” Thượng Quan Sở Sở cũng không để ý đến phản ứng của ĐôngPhương Cửu, cô thản nhiên nhìn quanh mọi người, mắt đẹp cười yếu ớt hỏi.Tô Tử Chiêm đột nhiên có một loại dự cảm không tốt, hắn thậm chí muốn chặt đứtlời nói của Thượng Quan Sở Sở, hắn cảm thấy được bản thân không muốn nghe đápán.Con ngươi sắc vàng của Hiên Viên Tiêu hiện lên một tia tò mò, nhưng rất nhanhlại bị thay thế bởi nồng đậm bất mãn.“Từ nơi nào đến, chuyện này thì có gì cần phải biết đâu? Vô Cầu chỉ cần biết,tỷấy là Lăng tỷ tỷ của Vô Cầu không phải lảđược rồi sao? Ai cần phải biết nhữngchuyện kỳ lạ như vậy!”Phản ứng của Vô Cầu làm mọi người cả kinh, trên mặt Huyền Cơ lão nhân hiện ra nụ cười nhợt nhạt.Thượng Quan Sở Sở cũng không chút để ý cười cười, cô xoay người hỏi ĐôngPhương Cửu: “Lương hoàng bệ hạ, chẳng lẽ ngài không muốn biết là ai đã an bàivận mệnh của ngài, là ai khiến mẫu thân ngài sớm bỏ ngài mà đi như vậy, là aikhiến thời thơ ấu của ngài ngày ngày sống trong lo lắng, là ai khiến cho trong lòng ngài một lần nữa không thấyánh mặt trời, là ai khiến hai bàn tay ngài dầndần dính đầy máu tanh, là ai khiến ngài nhẫn tâm bức cung thí phụ(*)?” Mọingười nghe mà trong lòng cả kinh, Thượng Quan Sở Sở lại thong thả nói từng chữmột, cứ như vậy càng làm lòng ai đó đau đớn, thật giống như dùng đao nhọn khoétlòng người từng chút từng chút một. Cô đi đến sau lưng Đông Phương Cửu, cúingười, tựa như dán tại bên tai Đông Phương Cửu, cô chậm rãi phun ra một câu:“Ngài thật sự không muốn biết người thao túng vận mệnh của ngài là thần thánhphương nào sao?”(*) Bức cha thoái vị rồi giết. “Cô rốt cuộc muốn nói gì?” “Không muốn biết.”Một câu là Thượng Quan Thiên không nhịn được hỏi, câu còn lại là do Đông PhươngCửu hờ hững đáp lại.Thượng Quan Sở Sở phút chốc rời khỏi bên người Đông Phương Cửu, đứng bên cạnhHuyền Cơ lão nhân, cười hỏi: “Chẳng lẽ mọi người không tò mò người như thế nàocó thể khiến Huyền Cơ lão nhân tôn làm chủ nhân sao?”Một câu, hoàn toàn kích thích thần kinh mọi người.Đông Phương Cửu thủy chung không rời bên giường nửa bước, hắn chính là đứng thẳngngười dậy, nghiêng đầu về phía sau nhìn thoáng qua, phân phó nói: “Bạch U, mờiSở Sở quận chúa ra ngoài.”Bạch U đang sửng sốt liền hoàn hồn, vội nói: “Tuân lệnh —”Thượng Quan Sở Sở cười ha hả đứng lên, chỉ vào Đông Phương Cửu cười đến gậpthắt lưng, “Ha ha….Đông Phương Cửu ngươi còn định lừa mình dối người đến khinào? Ngươi đừng nói từ trước đến giờ ngươi chưa từng hoài nghi qua!”“Một người căn bản không phải người của thế giới này, làm thế nào lại biết bêntrong tẩm cung của Thượng Quan Lăng có mật thất, còn biết khởi động ngăn bí mậtbên trong tẩm cung như thế nào. Đông Phương Cửu, không cần nói cho ta biết,ngươi thông minh như vậy mà lại chưa từng hoài nghi qua!”“Tô Tử Chiêm, quốc sĩ đại nhân như ngươi cũng không cảm thấy kì quái ư? Vì cáigì ngay cả Thượng Quan Lăng chân chính cũng không hoàn toàn tinh tường địa hình Ngọc quốc, mà một kẻ từ nơi khác đến lại có thểhiểu một cách rành mạch như vậy?”“Tiêu, ngươi không hiếu kì à? Vì sao nàng có thể trăm phần trăm xác định Ma YYến Tứ Phương sẽ ở Lương quốc, ở Cửu Trọng sơn!”“Vì sao nàng có thể biết long mạch của Ngôn quốc ở đâu?”“Vì sao nàng có thể hiểu rõ tính tình của mỗi người, thậm chí….”“Đủ rồi!” Đông Phương Cửu lên tiếng cắt ngang.“Chủ nhân quả thật có thể xem như là vị thần linh của ta.”Huyền Cơ lão nhân bình tĩnh mở miệng, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như trước, nhưngmột câu nói này của hắn có thể nói là kinh thiên động địa. Chấn động qua đi,căn phòng nhỏ hẹp lại lâm vào trầm lặng quỷ dị.Hồi lâu, Đông Phương Cửu từ nãy đến giờ vẫn đứng trông coi trước giường lại rờiđi, lướt ngang qua mọi người, rồi đi ra ngoài.Đông Phương Cửu đi rất nhẹ, thẳng đến khi hắn biến mất mọi người mới đột nhiênbừng tỉnh.Huyền Cơ lão nhân giống như