Chỉ cần có tiền, ta yêu – Phần 2

Chỉ cần có tiền, ta yêu – Phần 2

Tác giả: Hiên Viên Việt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327762

Bình chọn: 8.00/10/776 lượt.

đang uống dở đưa cô nàng, “Nào, hạ hỏa nhanh lên. Tuổi còn trẻ thếmà lại cóthể tức giận kinh thế.” Tôi cười cười, đem cái chén đặt vào trong tay cô nàng.Nó hoàn hồn, một tia mãnh liệt nhìn chằm chằm tôi, đem tách đặt bừa lên bàn tràthủy tinh, sững sờ hỏi: “Lăng, mày có chuyện gì phải không? Tại sao tao lại cảmgiác được nửa năm nay mày không được bình thường. Nhìn mày giống……” Nó dodự nửa ngày, mới nửa giận dữ nói:“Mày có còn là cái đứa ‘mỗ Lăng vô lương đếnvô tâm vô phế’ mà tao quen biết không!”Tôi cười cười:“Làm sao vậy? Mẹ kế vô lương không thể nghỉ ngơi sao? MỗLăng tao chính là mẹ kế vô lương ngược người khác, cũng không phải là mẹ ruộtbị ép gõ chữ tự chịu ngược.” Thấy nó không có hứng thú đối với tách trà bưởitôi đưa, tôi tự mình cầm lên uống. Thầm nghĩ, nước mình pha cũng không tệ lắm.Thời điểm tôi giương mắt lên lần nữa, Lâm Nhược Mai vẫn như trước không thểtin, đôi mắt xuất thần nhìn chằm chằm tôi: “Mày nói cho tao biết đi mày lạiphát điên cái gì vậy, mày trồng trúc đầy sân là chuyện gì? Cái con nhỏ như màynuôi cái gì chết cái đó, đến cả bản thân mình cũng không thể nuôi sống được,sao lại phí nhiều tâm tư mà đi chăm trúc? Mày là cái đứa cuồng mua sắm, mộtngày không đi dạo phố càng quét hàng hóa liền khó chịu làm sao lại đồng ý chọncái nơi cách xa trung tâm thương mại đểở? Đừng nói với tao bởi không khí tốtlành, con nhỏ mày chính là cái đứa bởi vì không khí tốt lành sẽ không đi muasắm sao?!”“Mày rốt cuộc bị sao vậy hả….. Lăng……”Nó cuối cùng than nhẹ một tiếng, khiến cho trong lòng tôi có một tia hơi hơidao động, tôi quay đầu, không dám nhìn nó, một lát sau, mãi đến thời điểm tôiđem nước trong tách uống đến một giọt cũng không còn, tôi mới mở miệng, tôinói: “Mai, tao đã yêu một người.”Lâm Nhược Mai đầu tiên là trố mắt, líu lưỡi, tiếp theo dường như hiểu rõ bậtcười, vỗ vỗ vai tôi, thảnh thơi nói: “Hèn gì, hèn gì kêu mày đi gặp anh tao màykhông chịu đi, nhớ trước đây mày rất say mê anh ấy nha……”Tôi có chút dở khóc dở cười, hất rơi cánh tay khoát lên vai tôi, chống lại ánhmắt của nó, tôi há mồm, tôi muốn nghiêm túc nói với nó là tôi thật sự đã yêumột người, một người có thể không quan tâm bản thân bất chấp tất cả bảo hộ tôi,người kia chính là……Song cuối cùng tôi chỉ lựa chọn nở nụ cười nhàn nhạt, thay đổi tư thái nói:“Cái ông anh yêu nghiệt của mày không phải là người tao có thể thu nhận được.”“Ai nha tao hiểu mà, tính tình của anh trai tao……” Nó dừng lại, tức khắckhó phát hiện, mắt hiện lên một tia bối rối, sửa lời nói:“Bộ dạng vô đối khônggiống người thường như anh trai tao thật là chịu không nổi…..” Cho dù mắng,Lâm Nhược Mai cũng không dám dùng từ ngữ vô đối để hình dung anh trai nhà nó,cho dù trong tình huống anh trai nó không có ở đây cũng vậy.Tôi nở nụ cười ở trong lòng. Con nhóc kia vẫn là trước sau như một sợ hãi anhtrai nó nha.Qua một lát Lâm Nhược Mai giống như sực nhớ tớimục đích cuối đến đây lần này,lại trợn tròn ánh mắt hỏi tôi: “Sao mày lại đem tiểu thuyết xóa hết, thấy khônghay thì chỉnh sửa lại cho hoàn chỉnh, là mày nổi điên xóa đi hả?”Tôi liếc mắt nhìn nó một cái, cười cười, đầu chuyển hướng ra ngoài cửa sổ, nhìnthấy khắp sân vườn toàn là thúy trúc, tâm trạng rốt cuộc cũng trở nên tốt hơn,hình như có thể nhìn thấy người kia đã ở chỗ sâu trong vườn thúy trúc, cười vớitôi…Tôi nhẹ nhàng mà nói: “Tao muốn viết lại một cuốn nữa, viết về một mẹ kế vôlương tâm xuyên qua đến trong câu truyện ngược văn của chính mình.”Lâm Nhược Mai, giật mình sững lại.……Ba tháng sau.Lâm Nhược Mai vội như cơn gió chạy vào sân nhà tôi, trong tay quơ chính là bảnthảo kết thúc tuần trước tôi giao cho cô nàng.“A a a — Lăng à, rốt cuộc cũng được xuất bản.”Tôi nhìn Lâm Nhược Mai đang phô diễn sự điên cuồng khịt mũi, khinh thường liếcnhìn nó một chút rồi tiếp tục tưới nước lên cây trúc bảo bối của tôi.“Này, tao đang nói chuyện với mày đấy, con người mày thế nào vậy, chưa gì đãgiở bệnh ngôi sao rồi.”Tôi buông thùng, xoay người nhìn nó:“Cũng không phải lần đầu tiên xuất bản tiểuthuyết, mày kích động cái gì thế, không phải là người ta cho mày chừng nàychứ?” Hai tay tôi thủ thành hình chữ bát (八). Ý là cho dù người ta có cho mày 8% nhuận bútcũng không nên bày ra cái dáng vẻ như thế, cũng không đủ cho mày. Haha, cũngkhông đủ tiền cho một cái 2.55 (*) của mày mà.(*) 2.55:Nhãn hiệu túi xách Chanel.Lúc này đổi lại Lâm Nhược Mai cười nhạt xem thường. Nó quan sát tôi từ đầu đếnchân, nhìn đến mức khóe miệng tôi co rút, nó mới từ khịt mũi khinh thường hừmột tiếng:“Cho nên mới nói mày là đứa trời không cho khả năng buôn bán, bộ màynghĩ chỉ cần ăn cái nhuận bút của mày, có thể sống tạm sao? Có thể mua túi xáchsao? Có thể mua xe phong cách sao? Có thể……”“Ngừng lại đi quý cô.” Tôi đứng thẳng dậy, chạy nhanh bịt miệng bà cô nàylại, tôi thực không chịu nổi người này.“Lăng……” Lâm Nhược Mai ngược lại không hề thấyphiền, sáp lại đây còn ôm lấytôi, giống như một cô gái thẹn thùng! Trong nháy mắt tôi như bị sét đánh hỗnđộn. Một phen vừa đẩy nó, vừa nói:“Tao chỉ yêu người khác phái thôi!”Lâm Nhược Mai khóe miệng như co rút, phỉ nhổ tôi một n


Disneyland 1972 Love the old s