
ạ…..vâng… được rồi bọn em sẽ mang đến ngay cho anh ạ…Bye anh..
Đến lúc Thảo cúp máy mà Nó vẫn chưa biết là ‘thằng điên’ nào gọi cho nó. Biết con bạn thân vẫn thắc mắc Thảo đành giải thích, rằng cái điện thoại này là của Long- chồng nó, nãy nó ghi số điện thoại cơ mà cầm luôn của hắn, bây giờ hắn ta ‘đòi lại’. Cũng chết 2 cái điện thoại giống nhau i xì, khác mỗi bên trong ảnh wallpaper khác nhau.
Bắt taxi đi đến BC- Một trong những công ty đang đứng top 3 thế giới về ngành điện tử, nhưng công ty này còn có nhiều cửa hàng quần áo nổi tiếng do nhà thiết kế Jenny Linh người Anh gốc việt làm ra. Mỗi sản phẩm của cửa hàng đều lên đến vài trăm USD 1 chiếc. Công ty còn có nhiều Khu trung tâm mua sắm trên toàn Châu Á.
Đến nơi hai đứa vào quầy lễ tân hỏi han. (vì nó đâu biết chồng nó làm gì)
– Chị xinh đẹp ơi cho em hỏi, ở đây có ai tên Vương Tuần Long không ạ?
– Hả, à có nhưng mà em có hẹn trước với chủ tích không?
Cô nhân viên hơi ngạc nhiên khi thấy 2 đứa con gái trung học lại đến hỏi thăm Chủ tịch của bọn họ, mà lại dám gọi cả tên của người ta.
-Sao mày không gọi thẳng vào số điện thoại lúc nãy, việc gì đứng đây để hỏi, mày nghĩ bọn họ cho mày lên gặp anh ấy à?_ Kéo nó ra xa quầy lễ tân 1 tí rồi Thảo thì thầm vào tai nó.
– Alo, em đây, em đến rồi….. đang ở quầy lễ tân…. Được rồi, em với Thảo sẽ vào căng tin ngồi chờ.
Nói chuyện với Ken xong nó kéo Thảo vào căng tin ngồi uống nước chờ, vì hắn ta đang xử lí công việc. Đúng là công ty lớn có khác,, vào uống nước cũng phải có thể của công ty, nhớ ra cái thẻ màu vàng của chồng đưa, nó rút ra bíp thử, hóa ra lại được.
Vì là công ty lớn cho nên mọi nhân viên đều có thẻ theo màu khác nhau, Chủ tịch thì có thẻ vàng (vàng thật á), các tổng giám đốc hay giám đốc đều có thể bạc, phó tổng và các quản lý thì có thẻ xanh, nhân viên bình thường thì thẻ trắng.
Nhân viên phục vụ trong căng tin nghe thấy tiếng píp quen thuộc dành riêng cho Chủ tịch, tất cả liền quay lại nhìn về phía cửa, chỗ có 2 cô gái ‘trung học’ đang đẩy cửa đi vào.
CHÁP 6: SỰ CỐ NHỎ (3)
– Này 2 con bé trung học kia, làm sao hai đứa mày lại vào đây được, nhìn cái mặt thì không đến nỗi nào, còn trẻ con mà không lo học đã lo đi kiếm đại gia rồi, tình 1 đêm rồi lấy cắp cái thẻ của Chủ tịch chứ gì. Chà chà _ Từ đâu đi đến 1 mụ phục vụ, không tiếc lời chê bai 2 chúng nó.
– Nếu chị nghĩ mình có tài thì tại sao không dụ dỗ Chủ tịch hay tổng giám đốc làm tình 1 đêm, việc quái gì phải làm phục vụ ở đây. Nếu không làm được thì ngậm bồ hòn làm ngọt đi cưng, còn non lắm cưng à., _ Thảo nói xong rồi quay sang nó _ Linh Tâm ơi, tao thấy chỗ này sao mà có nhiều con trùng quá vậy, hình như có 1 con rất to đầu nhưng không não đang bay trước mặt chúng mình đó, mày có là cách nào đuổi nó đi được không, tao sắp ngất rồi.
– Thảo ơi, tao nghĩ không được, ai bảo nó to quá, lại nhưng vẫn tỏ ra nguy hiểm, động vào dễ dính bệnh dại thì chết, đời tao còn trẻ lắm mày à.
– Haizz! Nếu đây mà là ở trường hay ngoài đường thì tao nghĩ có đứa răng rơi tóc rụng, tay gãy chân thọt quá mày à.
Nghe hai đứa nói qua nói lại, coi mình như con trùng, ‘mụ’ phục vụ tức lắm, nhưng không biết làm gì.
– hai đứa mày…
– Waiter,_ Thảo làm ngơ, búng tay gọi phục vụ, rồi 2 đứa tự động vào chỗ gần đấy ngồi.
– Thật xin lỗi, quí khách dùng gì ạ,? _ 1 cô nhân viên khác xum xoe chạy ra, kính cẩn hỏi.
– Chị cho bọn em một hai cốc chề thập cẩm ạ. _ Nó nhẹ nhàng nói, nếu người ta không chọc nó, nó sẽ không làm gì người ta. Đó là châm ngôn của nó.
Cô phục vụ đi ngay về quầy tính tiền làm 2 cốc chè thập cẩm, lúc chị phục vụ đang định mang ra thì ‘mụ’ phục vụ lúc trước đến giằng lại và tự mình mang ra. Đặt phịch xuống bàn.
– Đây chúng mày ăn đi, ăn xong đi cút đi, học không học lại chạy đến đây cua trai.
Thảo đứng dậy giật tóc ‘mụ’ ra đằng sau, đồng thời giữ hai tay. Nó tay bóp miệng, tay còn lại lấy cốc chè đổ vào mồm ‘mụ ta, nuốt không kịp làm chè chảy ra cả chiếc áo phục vụ trắng tinh, trên mặt cũng bị dính nhiều nước chè. Đổ xong nó không quên lấy giấy lâu tay ở trên bào lau tay của mình rồi cũng nhét luôn vào mồm mụ ta.
– Nếu không có tiền để ăn chè, thì cũng không cần chọc gậy bánh xe làm gì, có thể nói với tôi, tôi sẽ bố thí cho cô, đã ngu si lại tỏ vẻ hừ. Như này còn nhẹ tay đấy.
Sau khi Thảo thả tóc ra làm cho ‘mụ’ phục vụ không ngừng cố nôn ra giấy ăn mà nó vừa lau tay, nhưng không kịp, giấy đã theo chè chui vào bụng rồi.
– Hai con ranh kia, tao sẽ cho chúng mày 1 trận….
– Dừng lại..!_ 1 Tiếng quát uy lực vang lên.
CHÁP 6: SỰ CỐ NHỎ (4)
‘Mụ’ phục vụ cũng dừng tay và nhiền về hướng tiếng quát phát ra, run sợ, vì người quát không ai khác chính là Chủ tịch lạnh lùng.
Đứng phim phim ‘hành động’ miễn phí do vợ làm nhân vật chính, khi thấy nhân viên phục vụ định ra tay với vợ mình anh đành phải lên tiếng. Quét mắt vòng, ai ai cũng sợ run rẩy, cúi gằm xuống đất.
– Chủ tịch à, khổ nhân cho