Pair of Vintage Old School Fru
Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Dục Hồng Y

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323355

Bình chọn: 8.00/10/335 lượt.

bên cạnh chăm sóc, phụng dưỡng sư phụ được, lại còn sư muội nữa, không biết giờ có khỏe không…” Vừa nói mắt anh ta vừa đỏ hoe.

Hả? Không được khóc, tôi sợ nhất là nhìn thấy người khác khóc, nhất là khi người đó lại là con trai. Nhưng ánh mắt của anh ta trông thật đáng thương…

Tôi căng thẳng vặn vặn tay, bối rối nói: “Anh không được như vậy, Thượng Quan, tôi nhất định sẽ giúp anh!”

“Đa tạ, Tiểu Ngư cô nương!” Thượng Quan Cảnh Lăng lại tươi cười: “Nơi đây khác hoàn toàn với thế giới mà tôi sống. Ở đây, võ công của tôi hoàn toàn trở nên vô dụng, tôi chẳng biết cái gì cả, ngay đến bản thân mình cũng không nuôi nổi. Nếu như không gặp được Tiểu Ngư cô tôi thực sự không tưởng tượng được là tôi sẽ gặp phải những chuyện gì!”

“Ôi… cái này, không cần phải nói như vậy, cái đó, cái gì nhỉ… giữa đường gặp chuyện bất bình chẳng tha, đều là người trong gi­ang hồ cả mà, không có gì, không có gì!” Tôi lắp ba lắp bắp nói, nghe những lời thành khẩn của Thượng Quan Cảnh Lăng, nghĩ lại mục đích ban đầu của mìn­hhi quyết định giúp đỡ anh ta, tôi bỗng thấy thật khinh thường bản thân mình.

“Ấy, anh còn có cả sư muội? Hai người… thanh mai trúc mã à?” Tôi nhanh chóng chuyển chủ đề. Tuy câu hỏi này có vẻ hơi tọc mạch, nhưng nếu không hỏi, tôi cứ thấy “canh cánh trong lòng”, mặc dù tôi cũng không hiểu tại sao tôi lại như thế nữa!

“Đúng vậy, muội ấy cũng là trẻ mồ côi nhưng bây giờ muội ấy đã trở thành một “Đạo tặc” nổi tiếng gi­ang hồ!” Nói đến sư muội, vẻ mặt của Thượng Quan Cảnh Lăng hiện rõ vẻ sủng ái, tôi nhìn mà thấy mắt cay cay, nhưng… gì cơ? Đạo tặc?

“Không nhầm đấy chứ, đạo tặc? Thế thì cô ấy là kẻ cắp, nhưng anh là sai dịch cơ mà?”

“Đúng thế, nhưng có ai quy định là sư muội của sai dịch không thể là kẻ cắp, hơn nữa sư muội tôi lại là Hiệp đạo, chuyên đi cướp của nhà giàu chia cho nhà nghèo!” Tình cảm yêu quý của anh ta đối với sư muội không nói cũng rõ: “Không những sư muội là Hiệp đạo, tướng công của cô ấy cũng là Hiệp đạo, tiếng tăm còn lớn hơn cả sư muội nữa.”

Gì cơ? Sư muội có chồng rồi? Ha ha, tốt quá! Nói như vậy, nếu anh ta không thích sư muội, thì anh ta có thể không quay trở về, không quay trở về thì có thể ở lại đây… Ít nhất tôi cũng muốn anh ta ở lại đây, ừ, có lẽ tôi muốn anh ta ở lại đây, giúp tôi kiếm tiền!

“Tôi hiểu rồi, thôi, chúng ta không nói chuyện sư muội của anh nữa… chúng ta nói chuyện khác đi!” Tôi hắng giọng, “Anh biết không, tôi là một học sinh, gia đình cũng không giàu có gì, nên không có nhiều tiền. Nhưng bây giờ chúng ta ngày nào cũng phải ăn, uống, ngủ, nghỉ, phòng anh mỗi ngày hết năm mươi tệ, tôi xin nói với anh là, tôi đã hết tiền rồi, tiền phòng hai ngày nay là phải đi vay bạn bè…”

“Hả? Tiểu Ngư cô nương, cô vất vả quá, sao không nói sớm với tôi? Tôi sẽ đi ngay, không làm liên lụy tới cô nữa.” Thượng Quan Cảnh Lăng cau mày, vẻ mặt áy náy, nói xong, liền thu dọn đồ đạc.

“Đừng, đừng… anh hãy nghe tôi nói đã.” Tôi nhanh chóng giữ anh ta: “Anh như thế này thì có thể đi đâu được chứ? Hơn nữa tôi đâu có đuổi anh đi. Tôi muốn bàn bạc với anh một chút, chứ cứ thế này cũng không được, tôi giúp anh tìm một công việc, nhưng phải xem anh có muốn làm không đã!”

“Muốn, đương nhiên là muốn rồi!” Thượng Quan Cảnh Lăng không ngần ngại trả lời, nhưng vừa nói xong, ánh mắt anh ta trở nên ủ rũ, lại có chút lo lắng nữa: “Nhưng tôi có làm tốt được công việc đó không? Liệu có gây thêm phiền phức cho cô không?”

“Không đâu, công việc này anh nhất định sẽ làm được, thậm chí làm rất tốt!” Tôi vỗ vỗ vai động viên anh ta: “Chính là làm huấn luyện viên dạy võ thuật cho trường chúng tôi, anh sẽ dạy võ cho các bạn học sinh!”

“Thế à? Vậy thì tốt quá, làm cái khác thì tôi không chắc chứ dạy võ công thì chẳng khó gì với tôi cả!”

Nghe thấy tôi nói thế, thần sắc anh ta bỗng tốt hẳn lên, giống như bầu trời xanh được gió thổi bay đi những đám mây u ám vậy: “Tiểu Ngư cô nương, tôi sẽ không để cô phải chịu khổ vì tôi nữa, tôi sẽ làm cho cô thấy vui vẻ và hạnh phúc.”

Nghe lời hứa nghiêm túc ấy, tôi ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Thuợng Quan Cảnh Lăng. Ánh mắt anh ta sáng long lanh, toát lên một cảm giác khó tả, thậm chí… mặt anh ta còn có chút đỏ ửng nữa.

Ông trời ơi, không phải anh ta muốn lấy thân mình để báo đáp tôi đấy chứ? Cái đó… Tuy tôi không để tâm cho lắm, nhưng vẫn cảm thấy hơi lạ lùng!

“Thực ra, cũng không có gì!” Tôi lúng túng nói “Anh không cần để bụng đâ

Ha ha, lạ thật, chuyển chủ đề thôi!

“Ôi… Thượng Quan, anh hãy nghe tôi nói trước đã.” Thấy anh ta định nói gì đó, tôi nhanh chóng cướp lời: “Bây giờ anh đang sống trong thời đại của chúng tôi, nhất định phải học phương thức biểu đạt ngôn ngữ và thói quen sinh hoạt của chúng tôi, nếu không, thân phận của anh sẽ bị người ta phát hiện!”

Thượng Quan Cảnh Lăng gật gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa tôi cũng không muốn gây thêm phiền phức cho cô! Nhưng tôi phải sửa thế nào?”

“Ồ, không phải lo lắng, tôi đã nghĩ kĩ rồi!” Tôi vừa nói vừa rút từ trong cặp ra một tập giấy, rồi từ từ mở ra.

“Mười điều không được phép?” Thượng Quan Cảnh Lăng nhìn tôi đầy nghi vấn.

Tôi gậ