Old school Easter eggs.
Cô bé lọ lem của tổng giám đốc bá đạo

Cô bé lọ lem của tổng giám đốc bá đạo

Tác giả: Kim Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327025

Bình chọn: 8.5.00/10/702 lượt.

ra hai chữ kia, cũng đành phải thôi.

“Họ. . .”. Âu Thiên ngoảnh mặt làm ngơ, hiển nhiên tâm trí vẫn còn đặt ở trên cái đề tài kia. Cho đến khi Âu Y Tuyết hỏi lại một lần nữa, ông lúc này mới hồi phục thần trí: “Họ bỏ đi rồi”.

Kể từ sau khi Mạc Dĩ Trạch thâu tóm Âu thị, gia cảnh Âu gia rơi vào sa sút, một ngày khi ông về đến nhà, phát hiện ngoại trừ một tờ giấy thỏa thuận ly hôn Lý Dao Viện để lại cho ông thì không còn gì khác. Sau khi ký tên xong ông mới phát hiện tất cả đều không còn như ông mong muốn, vì vậy ông bán hết ngôi biệt thự kia, đến nơi này. Về phần tại sao ông phải tới nơi này, cái này tất cả đều là bởi vì. . . Nơi này là nơi lần đầu tiên ông và người ông yêu thương gặp gỡ. Cho nên ông nghĩa vô phản cố (làm việc nghĩa không được chùn bước) đem toàn bộ chút tiền đó quyên cho cô nhi viện này, chăm sóc nuôi nấng những đứa bé này. . .

Nhìn vẻ mặt có chút cô đơn của ông, Âu Y Tuyết gật đầu một cái, liền không lên tiếng. Đến khi thấy thời gian đã không còn sớm, Âu Y Tuyết lúc này mới nói: “Tôi có việc đi trước, về sau tôi lại . . . thăm ông. . .”. Giọng nói của cô có chút nghẹn ngào.

“Ừ”. Âu Thiên cũng không níu giữ.

Âu Y Tuyết vốn định nói xong liền đi, nhưng là mới đứng dậy bước đi được hai ba bước xong lại bỗng dưng đứng sững lại, cô chậm rãi xoay người nhìn Âu thiên một cái, sau đó do dự hỏi: “Ông và bà ấy trước đây vì sao lại xa nhau?”. Cô vẫn còn nhớ Lý Dao Viện nói mẹ của cô phản bội ông ấy, nhưng từ trong miệng của mẹ, cô lại cảm thấy là ông ấy phản bội mẹ, cho nên cô rối loạn.

Chỉ là sau khi hỏi xong rồi, cô cũng không có nghe được điều cô muốn nghe. Liền đứng tại chỗ đợi thêm khoảng một phút, lúc này Âu Y Tuyết mới than thầm xoay người rời đi.

. . . . .

Bên ngoài cô nhi viện, đỗ một chiếc xe Benz màu đen —

“Thiếu phu nhân”. Minh Vũ vừa thấy được bóng dáng của Âu Y Tuyết, liền cung kính mở cửa xe cho cô. Từ lúc Âu Y Tuyết sinh hạ đứa bé sau, Mạc Dĩ Trạch liền để Minh Vũ theo cô!

Âu Y Tuyết gật đầu một cái, khẽ mỉm cười với hắn, coi là làm cám ơn. Nguyên định tính toán cứ thế đi lên (xe), nhưng Âu Y Tuyết lại dừng lại một chút, nói với Minh Vũ: “Có thể lại phiền anh giúp tôi một việc không?”.

“Mời Thiếu phu nhân cứ nói”. Minh Vũ rất nhanh đồng ý.

Nội tâm vùng vẫy một lát, lúc này Âu Y Tuyết mới nói. . . . .



Khải Tát Đế Quốc, bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc —

Lisa mặc một bộ đầm Chanel style mới màu đen Lace (viền tơ), mái tóc vàng trên đầu vấn lên thật cao, gương mặt được trang điểm tỉ mi, cả người rực rỡ nhìn qua có một loại vẻ đẹp hấp dẫn động lòng người.

Vòng eo mảnh khảnh của cô lắc lắc như ma quỷ, một tay cầm một ly cà phê mới vừa pha chế, đi thẳng về phía phòng làm việc của tổng giám đốc. Mà thư ký đóng ở ngoài cửa khi nhìn thấy cô ở phía sau cũng lập tức cung kính, để cô ta tự do đi vào.

Không gõ cửa, cứ như vậy đi vào bên trong phòng làm việc. Khi nhìn thấy bóng dáng thon dài ngồi ở trên ghế da trâu, đang chúi vào đống công văn tài liệu, Lisa không khỏi nở nụ tươi đẹp khéo léo, vặn eo lắc mông đi đến bên cạnh hắn.

“Either, uống ly cà phê nghỉ ngơi một lát” Cô dịu dàng nói.

Vậy mà Mạc Dĩ Trạch nhìn cũng không có nhìn cô, liền nói: “Đặt coffee xuống”, một lòng chuyên chú trên công văn ở trong tay.

Lisa bĩu môi xem thường, không vui đem cà phê trong tay đặt trên bàn. Tiếp đến hai tay linh xảo (linh hoạt, khéo léo) liền kèm trên trán của anh, bắt đầu xoa nhè nhẹ.

Huyệt thái dương truyền đến một loạt cảm giác thoải mái, nhưng chân mày nhíu chặt của Mạc Dĩ Trạch cũng không có bởi vì như vậy mà buông lỏng, ngược lại cảm giác phiền não kia ở trong lòng càng thêm mãnh liệt.

Rốt cuộc, không chống cự nổi từng đợt từng đợt sóng xao động, anh buông cây bút ký trong tay xuống. Cứng rắn túm tay của Lisa đang khéo léo xoa bên trán mình, lạnh lùng nói: “Nếu như không có chuyện gì, đi ra ngoài”. Ngay cả nói chuyện cũng lười nói.

Cảm thấy anh có chút tức giận, Lisa biết điều rút tay mình từ trong bàn tay của anh ra, tiếp đến vặn thân, ngồi thẳng lên bắp đùi của anh, tay ôm lấy cổ của anh, vẻ mặt như oán phụ (làm vẻ mặt kiểu như người vợ đang trách móc ý – đến buồn nôn với mụ này) gắt giọng: “Either, anh đã rất lâu chưa có tới nơi ở của em, có phải anh đã chán em rồi không?”.

Kể từ sau khi hôn sự của anh với Bùi Nhiên thất bại, anh chưa từng tới chỗ ở của cô. Có thời điểm cô lửa dục khó nhịn, chỉ là dưới ứng phó của anh qua loa giải quyết, chứ đừng nói đến có cái gì vui thích để mà nói! Nhưng cho dù như vậy giấc mơ làm phu nhân tổng giám đốc của cô vẫn không đổi! Cho nên dù thế nào cô cũng muốn bắt lấy anh giữ thật chặt.

“Em nghĩ quá nhiều”. Mạc Dĩ Trạch lạnh nhạt gạt tay cô đeo trên cổ, bộ dạng qua loa.

Anh không cắt đứt quan hệ với Lisa, là bởi vì Lisa là một nhân tài hiếm có! Vô luận là từ phương diện trí khôn, thủ đoạn, giao thiệp đều là đối với anh có rất lớn ưu việt, vì không muốn trở mặt, anh cũng không có đem chuyện anh đã kết hôn nói cho cô biết, để cho loại quan hệ không minh bạch này vẫn cứ tiếp tục.

“Vậy tại sao lâu như vậy rồi anh không có đụng vào em?