Old school Easter eggs.
Cô nàng lập dị

Cô nàng lập dị

Tác giả: Lặng Thầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322895

Bình chọn: 7.5.00/10/289 lượt.

ẹp cả nội tâm và hình thức. Đối với tình bạn mạng, lẽ ra người ta không nên hi vọng nhiều. Bởi vì những thông tin qua mạng không đáng tin. Thêm nữa tính cách trên mạng và tính cách ngoài đời có thể khác nhau hoàn toàn. Vậy mà em vẫn ôm ấp tình cảm đó, nhiều lần cố gắng gặp gỡ cô ấy. Có điều cô ấy lúc nào cũng trốn tránh, và rồi cô ấy biến mất như bong bóng xà phòng.

Rồi 1 ngày nọ em nhận ra cô ấy. Hiện diện rất gần, nhưng khoảng cách giữa em và cô ấy thì rất xa. Cô ấy còn hoàn hảo hơn cả trong tưởng tượng của em. Em đã nghĩ rằng sẽ không để mất cô ấy 1 lần nữa, bằng mọi cách giữ cô ấy lại. Rất nhiều lần em muốn nói với cô ấy rằng, hãy đợi em em sẽ trở thành người đàn ông mà cô ấy mong muốn. Em sẽ thi HV Quân Y, để trở thành bác sĩ quân y. Hi vọng rằng cô ấy nhận lời và chờ đợi em.

Liệu cô ấy có thể nhận lời và chờ đợi em không?

From:

Like_a_rose.

Bức thư ấy Huy viết một lèo, không nghĩ nhiều, cũng không đắn đo nhiều, cũng không đọc lại, bởi vì sợ rằng nếu đọc lại, Huy sẽ không đủ dũng cảm đưa cho đối phương đọc mà xé đi.

Sau 1 tuần thấp thỏm chờ đợi, Huy nhận lại quyển lưu bút và lời chúc của cô Hiền: “Chúc Huy thi đỗ!” Huy hồi hộp không dám mở lưu bút ra ngay. Vài ngày sau mới có dũng khí lật ra.

Có điều khi mở lưu bút ra, Huy như bị rơi xuống vực. Ở trang mà Huy viết dành riêng cho cô Hiền, không có lấy 1 dòng chữ trả lời, chỉ có 1 bông hồng vàng đã được ép khô. Huy vội vàng gấp lại, thẫn thờ ngồi tựa lưng vào ghế.

Phải chăng là thất bại đến sớm? Hoặc là cô Hiền không phải Melt the snow? Hoặc là cô Hiền chờ đợi 1 lời tỏ tình trực tiếp? Huy quyết định sẽ thử lại 1 lần nữa sau khi thi đỗ Quân Y.

Huy thi 2 trường, khối B là HV Quân Y, còn khối A là ĐH Ngoại Thương.

Kết quả là Huy trượt Quân Y. Không còn chút tự tin nào để đối mặt với cô Hiền. Huy chết chìm trong cảm giác tự ti, chán nản. Huy buông tay. Huy xóa số điện thoại, không add FB và cố gắng chôn sâu ký ức ấy. Thỉnh thoảng Huy nghe được tin tức về cô Hiền, cô vẫn chưa có ai. Không hiểu sao Huy lại nhói lòng đến vậy. Nếu như cô yên ấm bên 1 người nào đó, Huy sẽ yên tâm từ bỏ chứ không day dứt thế này. Không hiểu cô Hiền vẫn đang tìm kiếm, hay đang chờ đợi ai?

Cuối cùng thì cô ấy cũng sắp lên xe hoa.

Ăn lẩu xong, Huy đưa Trang đến 1 quán cà phê. Sau 1 tuần làm việc phải nói là Huy gần như kiệt sức. Huy của hiện tại không nghĩ gì khác cả ngoài việc kiếm tiền. Huy muốn kiếm được nhiều tiền, mua 1 căn nhà lớn và 1 chiếc xe đẹp. Đấy là mục tiêu gần nhất và tối thiểu mà Huy cần có. Thỉnh thoảng Huy đến rủ Trang đi chơi để hít thở không khí trong lành. Hôm nay Huy cảm thấy bức bối và muốn hát .Lúc này chỉ có hát lên mới cảm thấy nhẹ nhõm được.

Trang ngồi dưới, mở điện thoại lướt FB còn Huy lên hát.

Bài hát mà Huy chọn là: Like a rose.

Tiếng nhạc và tiếng hát cất lên khiến cho ai nấy đều ngỡ ngàng. Huy hát tiếng Anh rất chuẩn, cộng thêm giọng hát khá tuyệt vời, khiến cho mọi người trong quán đều im lặng lắng nghe. Có điều tại sao Like a rose được hát bởi Huy lại buồn đến vậy. Buồn đến ám ảnh.

Đến lúc Huy về chỗ, Trang vẫn không thể cười với Huy như mọi khi. Cả 2 đều ngồi tựa vào ghế như những con người từng trải, đầy mệt mỏi trước sóng gió cuộc đời. Trang đưa cho Huy điện thoại.

-Qúa khứ là thứ không thể thay đổi, cũng không thể chạm tay tới, chi bằng chúc phúc cho người ta, còn bản thân mình phải tiến về phía trước mới được. Trang không thích những thằng con trai ủy mị.

Trên màn hình điện thoại của Trang là FB của cô Hiền. Cover photo đã đổi thành ảnh cưới. Qủa thực cô Hiền trong bộ váy cưới nhìn càng lộng lẫy hơn. Nhìn cô không già đi chút nào cả. Thậm chí Huy còn cảm giác cô nhỏ bé hơn ngày nào. Có lẽ bởi vì bây giờ Huy đã trưởng thành rồi. Nhìn cô thế này mà đã 30 31 tuổi rồi sao? Thời gian quả là 1 sự phũ phàng.Nếu là quen biết ở thời điểm hiện tại, Huy đủ tự tin để giữ người con gái ấy. Có điều, Huy của ngày xưa còn non nớt quá.

Trên FB cô Hiền share bài hát Melt the snow kèm 1 lời tâm sự:

Năm đó, tôi yêu 1 người, yêu đơn phương và đã đau khổ bao nhiêu. Anh xuất hiện xoa dịu nỗi đau ấy. Anh tặng tôi bài hát Melt the snow. Tôi thậm chí còn không biết bài hát này là lời của tôi hay của anh nữa. Chúng tôi đều là kẻ đứng bên lề tình yêu. Rồi anh đi du học, chúng tôi xa nhau. Tôi vẫn chỉ coi anh là bạn, tự mình đứng lên dù không có anh bên cạnh.

Tôi tham gia forum để kết bạn ảo. Có lẽ khi nặc danh, con người ta dễ trải lòng hơn. Tôi quen Like a rose. Tôi đã nghĩ đó là 1 cô bạn gái rất tốt. Tôi với bạn ấy tâm sự mọi chuyện trên trời dưới đất. Có thể nói tôi đã xem cô ấy như tri kỷ. Có điều đối với tôi, bạn ảo chỉ là bạn ảo, tôi sẽ giữ cho nó mãi mãi chỉ là tình bạn ảo, để giữ nguyên thứ cảm xúc tinh khiết đó. Hình như từ lúc kết bạn với cô ấy, nỗi buồn của tôi, nỗi cô đơn của tôi vơi đi 1 nửa. Tôi không muốn mất cô ấy, muốn duy trì tình bạn ảo ấy cho đến khi không thể duy trì được nữa. Rồi cô ấy đòi gặp tôi, rất nhiều lần đòi gặp. Tôi không thể gặp, vì tôi đã nói dối về nhân thân của mình. Tôi nhiều tuổi hơn cô bạn đó rất nhiều.Tôi tự ti,