Cô nàng lập dị

Cô nàng lập dị

Tác giả: Lặng Thầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322903

Bình chọn: 8.5.00/10/290 lượt.

tôi sợ phải đối mặt.

Vậy mà 1 ngày nọ tôi với cô bạn ấy lại có duyên gặp mặt. Tôi là 1 người trưởng thành, nhưng tâm hồn lại tin vào những thứ phi thực tế. Tôi đã nghĩ rất kỹ về chuyện đó và tin rằng chúng tôi có duyên trở thành tri kỷ.

Và rồi cô ấy ra đi, sau khi lấy đi của tôi 1 lời hứa. Tôi đã nghĩ rằng nếu có thể làm lại, tôi sẽ chủ động hơn trong chuyện tình cảm của mình, chứ không phải là cứ mãi khóc thầm. Vậy mà tôi vẫn không làm được. Tôi vẫn chỉ biết chờ đợi. Tôi ở hiện tại đã không thể giữ lời hứa của mình với cô ấy được nữa.

Anh về nước, thành đạt về mọi mặt. Đúng là mẫu đàn ông mà nhiều cô gái mơ ước. Nhưng quan trọng hơn là anh vẫn đối xử với tôi như trước đây. Anh vẫn yêu tôi mà không cần đáp lại. Tôi quá may mắn khi đã được anh yêu. Tôi không còn ở cái tuổi mông mơ, không còn có thể do dự được nữa. Anh là bến đỗ vững chắc nhất cuộc đời tôi. Cảm ơn tình yêu của anh, chúng tôi sẽ cầm tay nhau đi nốt quãng đường còn lại.

Together.. forever…

Tạm biệt người bạn của tôi, Like a rose. Nếu có thể, mong bạn sẽ chúc phúc cho tôi.

Huy đặt điện thoại xuống bàn, bỏ ra ngoài hút thuốc. Huy vẫn thường như vậy bởi Trang không ngửi được mùi thuốc lá, Huy không bao giờ hút trước mặt Trang.

Huy đã có được 1 nửa đáp án, người con gái ấy chính là người con gái trên mạng mà Huy thầm thương trộm nhớ. Có điều Huy đã buông tay cô ấy từ lâu rồi. Buông tay trong sự hồ nghi.

Lúc về nhà,Huy lôi cuốn lưu bút đã cất sâu dưới đáy tủ gỗ ra. Có lẽ là để tưởng niệm 1 tình yêu đầu đời vụng dại. Huy lật lại trang giấy mà Huy đã viết cho cô Hiền. 6 năm rồi Huy chưa 1 lần mở ra đọc lại.Huy thẫn thờ chạm vào bông hoa hồng vàng được cô Hiền gắn vào 6 năm trước. Tại sao nhìn nó lại xác xơ đến vậy? Như 1 tình yêu tàn úa…

Sờ vào trang giấy, Huy phát hiện trên giấy có vết bút viết ghì. Huy bỏ ra ánh đèn soi kỹ thì đọc được nét viết chì trên trang giấy. Nét chữ rất đẹp, đẹp như dáng vẻ mảnh mai xinh xắn khắc sâu trong ký ức Huy:

When I’m with you, everyday new flowers bloom.

Nếu như Like a rose là 1 người yêu tuyệt vời như khi là 1 người bạn, thì cuộc đời này có lẽ không mong chờ điều gì hơn thế. Chỉ cần là tri kỷ, thì đâu nhất thiết phải là bác sĩ Quân Y mới được.

Hãy thi trường nào Huy thực sự yêu thích nhé!

Chờ… chỉ đơn giản là chờ thôi…

Huy cảm thấy khó thở, tức ngực. Không biết từ lúc nào nước mắt lã chã rơi xuống ướt nhèm cả mặt, thấm đẫm cả trang lưu bút. Đã muộn quá rồi, muộn quá để có thể quay đầu lại. Tình yêu đầu đời đã kết thúc thật rồi. Kết thúc ngay cả khi chưa được bắt đầu…

Chapter 12: Chúng ta hẹn hò đi

Trang với Hiên vẫn giữ thói quen như hồi trung học, thỉnh thoảng rủ nhau hẹn hò. Có lúc Hiên đến mấy quán cà phê ở Tôn Thất Tùng, có lúc Trang đến quán chè trong hẻm ở ĐH Hà Nội. Gặp gỡ là thời gian cả 2 đều thấy được trải lòng. Nhưng kể từ lúc Hiên đi làm, Trang cũng bận rộn thực tập trong bệnh viện, cả 2 ít thời gian gặp gỡ hơn. Thường thì đi ăn uống rồi tranh thủ đi mua sắm. Trang của hiện tại đã không còn bảo thủ như trước. Khiếu thẩm mỹ của Trang ngày càng tiến bộ.

Sau 1 hồi tám chuyện trên trời dưới đất, Trang cười:

-Chúng ta hẹn hò đi. Chắc là rất đẹp đôi đấy Hiên à.

Hiên cười khúc khích. Hiên hồi tưởng lại chuyện của mấy năm trước.

Mùa hè năm ấy trôi qua, học sinh lớp 12 của năm ấy đều bận rộn thi cử, tình cảm dẫu có đắng cay hạnh phúc thì cũng phải gác hết sang một bên. Hiên cũng tạm phải quên đi mối tình đầu của mình để lo học hành thi cử. Vả lại, đối với Hiên lúc đó, có muốn làm gì thì cũng đã quá muộn rồi. Dẫu sao thì người được chọn cũng là bạn thân của Hiên, cũng không cần phải tiếc. Có điều Hiên không biết phải làm thế nào để có thể đối mặt và chấp nhận. Hiên vùi đầu vào bài vở.

Cũng không khó để vượt qua được ngưỡng cửa đại học. Trang đỗ ĐH Y, còn Hiên học ĐH Hà Nội. Như một thói quen khó bỏ, Hiên vẫn dõi theo con đường của Tuấn. Cứ ngỡ Tuấn sẽ học ĐH Luật, không ngờ Tuấn lại học ĐH KHTN. Có đợt trường Tuấn tổ chức giải bóng đá, Hiên cũng đi xem. Hải học cùng lớp A2 với Hiên, giờ lại học cùng Tuấn nên Hiên lại biết thêm được nhiều thông tin về Tuấn. Hiên công khai đi cổ vũ bóng đá, với danh nghĩa là cổ vũ cho Hải. Nhưng thực chất Hiên đi cổ vũ cho Tuấn. Cuối trận, Hải tụ tập nhậu nhẹt cùng lớp, còn Hiên đi về.

Lúc ra lấy xe thì chạm mặt Tuấn. Hiên vẫn như ngày nào, giữ biểu cảm tự nhiên nhất, khách sáo nhất, mỉm cười, khẽ gật đầu chào Tuấn. Chưa kịp dắt xe đi khỏi thì Hiên nghe được giọng nói của Tuấn, vừa gần lại vừa xa, khoảng cách thì gần kề mà lại có cảm giác xa lạ đến vậy.

-Chúng ta hẹn hò đi.

Hiên bị shock. Đó liệu có phải là 1 lời tỏ tình? Vì lý do gì mà Tuấn đề nghị như vậy? Mấy tháng trước, Tuấn còn xuất hiện trước mặt Hiên để tặng hoa cho Trang cơ mà. Hiên bối rối quay ngang quay ngửa xem còn có cô gái nào đứng gần đó không. Nhưng không, chung quanh toàn là bọn con trai người ngợm lấm lem, dáng vẻ lếch thếch vì trận bóng vừa qua. Tuấn vẫn nổi bật hơn hẳn họ, dù mồ hôi nhỏ đầy trên trán và cổ, Tuấn vẫn có nét an nhiên, đàng hoàng, những giọt mồ hôi chỉ làm tăng thêm vẻ m


Pair of Vintage Old School Fru