XtGem Forum catalog
Cô Bé Ngốc Nghếch Của Tôi

Cô Bé Ngốc Nghếch Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322313

Bình chọn: 9.5.00/10/231 lượt.

ra Hùng lạnh lùng trả lời:” có chuyện gì nói luôn đi. Tôi ko có thời gian”

Bị hất tay ra nhưng Duyên ko có cam chịu liền nói:” Tối nay là sinh nhật mình. Mình muốn mời bạn tới dự” nói rồi còn làm ra vẻ tội nghiệp như sắp khóc tới nơi. Ko thích nhìn thấy con gái khóc rất ghét nên Hùng suy nghĩ sinh nhật đi thì cũng ko sao.

“Được rồi tối tôi tới dự”

Thấy Hùng nói vậy Duyên cười như hoa( hoa xuyến chi đó. Hehe) nói:”Vậy tối nay mình gặp nhau nha”

“Còn gì nữa ko? Ko có thì cậu về chỗ đi”

Bị Hùng nói như vậy cô lẳng lặng về chỗ ngồi nhưng ánh mắt vẫn dán vào Hùng.

Tuyết đi ngang qua bàn Hùng bị Hùng kéo tay lôi lại

“Tuyết mình ko hiểu bài này làm làm sao? Tuyết giải giúp mình được ko?” giọng Hùng ấm áp và than thiện. Thấy vậy Duyên vô cùng tức giận.

“ừ. Bài nào thế?” Tuyết luôn nhiệt tình giúp đỡ bạn bè. Ai có bài tập nào ko làm được hỏi cô đều trả lời rất tận tình. Từ hồi nhỏ đến giờ đã vậy rồi. có bạn nhờ cô dạy kèm thêm thì cô cũng luôn sẵn lòng đó chứ

“Thì Tuyết ngồi xuống đã nào? Sao cứ đứng thế thì làm bài sao được” nói rồi Hùng kéo Tuyết ngồi xuống cạnh mình.

Hồi tưởng của Hùng:

Cậu thích Tuyết ngay từ buổi đầu vào học. khi Tuyết đi muộn chạy đến nỗi ko ra hơi thở hồng hộc vào lớp. Tới cửa thì chân Tuyết bị chuột rút vội vàng bám lấy cửa hô to:

“Thưa thầy em xin phép vào lớp ạ!”

Mới buổi đầu tiên đã đi muộn rồi. nhưng vì buổi đầu tiên nên thầy tạm tha cho

“Ừ. Em vào lớp đi”

Thấy Tuyết cứ đứng mãi ở cửa thầy hỏi:” sao em còn chưa vào lớp?”

“Em…em bị chuột rút ạ. Chắc là mới nãy chạy vội quá nên chưa khởi động”

Ha…ha…ha..

Tiếng cười vang lên trong lớp. Thầy hỏi thêm:” vậy có cần ai bế em vào lớp ko?”

“Dạ được thế thì tốt quá ạ. Nhưng chắc ko ai khiêng nổi em đâu ạ nên ko phiền các bạn em đứng đây 1 lúc là có thể vào được rồi ạ”

“Vậy đỡ chưa?”

“Dạ đỡ rồi thầy. Em xin phép vào lớp ạ”

“Em tự tìm chỗ ngồi phù hợp đi”

“Vâng ạ!”

Hùng thấy cô thật là thú vị. 1 cảm giác xao xuyến khi thấy Tuyết tiến đến phía cậu nở nụ cười vui vẻ trông cô lúc này đẹp như 1 thiên sứ đáng yêu. Cô muốn ngồi cạnh Hùng thì cậu luôn sẵn lòng và đáp lại nụ cười của cô là nụ cười ấm áp của Hùng. Nhưng ko như cậu nghĩ. Nụ cười đó ko dành cho cậu mà là cho cô bạn ngồi sau cậu.

“hù. Mệt chết mất” Tuyết than thở với Hồng.

“Mày thì có khi nào đi sớm? Ngủ mấy giờ mới dậy?”

“hic mày có cần phải cạnh khóe tao vậy ko? Tại vì mới ra ở trọ chưa quen quên đặt báo thức. Hôm qua lại online nói chuyện với mấy đứa cùng lớp nên ngủ muộn chút”

“trời nói với mấy đứa đấy mà muộn chút à? Ko 2 3 giờ sáng mới lạ. Đại tiểu thư của tôi ơi! Đi học đại học rồi đó. Sáng ko có mẹ đánh thức nữa đâu” Hồng than thở

“ Ai nói tao còn cần mẹ báo thức? Hic mẹ gọi hồi nhỏ còn được từ ngày học cấp 3 toàn bố mới gọi được tao dậy thôi”

“Trời! Bó tay với mày luôn. Thế thì phải nhờ phụ huynh gọi dậy được chưa?”

“Nghe còn tạm được!”

“Mày hết cách. Mà baba mày gọi dậy cách gì mà hay thế?”

“ừm thì……..hihi ko nói được bí mật”

“Tao với mày còn lạ nhau à? Chơi với nhau từ hồi chưa mặc quần đến giờ có cái gì mà tao chưa biết”

“Ai nói lúc tao chơi với mày ko mặc quần. Lúc đó 7 tuổi rồi.” Tuyết phản bác

“haha. Lúc đó mày mặc váy đó thôi có mặc quân đâu”

“con nhỏ này láo quá. Tý về chết với anh”

Ko phải Hùng cố ý nghe trộm mà Tuyết với Hồng ngồi ngay sau cậu nên ko muốn nghe cũng ko được. Tuyết thật là thú vị. Từ đây Hùng bắt đầu mến Tuyết.

Trở lại chuyện chính:

Hùng kéo Tuyết xuống chỗ ngồi cạnh mình rồi hỏi :” Bài ma trận chuyển vị này mình chẳng hiểu gì cả? Tuyết giải thích cho mình được ko?”

Thực ra cậu học rất giỏi bài tập này ko thể làm khó dc cậu nhưng để tạo cơ hội với Tuyết Hùng đành làm như vậy. Trong khi Tuyết giảng bài cậu ko nhìn 1 chữ chỉ nhìn vào miệng của Tuyết đang hé mở giảng bài cho cậu. Tất cả hành động của cậu đã làm 1 người tức nổ đom đóm mắt.

Tối hôm đó, Hùng đến dự sinh nhật Duyên. Cậu muốn rủ Tuyết đi cùng nhưng Tuyết từ chối nói rằng”Duyên ko rủ mình đi mà mình đến thì ngại lắm. Mà tối mình cũng có việc bận mất rồi”

Duyên mặc 1 bộ váy màu hồng phấn làm ra vẻ công chúa. Những đứa bạn Duyên cũng là những kẻ kênh kiệu ko coi ai ra gì. Đúng là Ngưu tầm ngưu mã tầm mã.

Thấy Hùng đến còn khoác tay Hùng giới thiệu với tất cả bạn bè như thể Hùng là bạn trai của Duyên. Rồi lúc cắt bánh sinh nhật ước điều ước gì đó. Mọi người đều nói cô ước gì thì mọi người sẽ cố gắng thực hiện. Hùng thì đang mất kiên nhẫn cậu đang muốn mau chóng trở về.

“Mình muốn Hùng giúp mình thực hiện 1 mơ ước tuy rằng nó nhỏ nhoi với cậu nhưng lại có ý nghĩa lớn với mình. Cậu có thể hôn mình ko?”

Tất cả mọi người ồ lên. Còn Hùng thì lạnh lùng nhếch mép cười lạnh. Đúng là tầm thường. Như vậy mà cô ta cũng nói ra được. Nếu là Tuyết thì cậu cầu còn ko được nhưng Duyên thì never.

“Xin lỗi! Tôi ko phải nhà vệ sinh công cộng. Miễn cho.” Rồi cậu lạnh lùng bỏ về.

Duyên chạy theo hỏi:” Tại sao cậu ko thích tớ? Tớ đẹp như vậy có gì thua kém cái con nhỏ xấu xí kia?”

“Cậu nói ai là con nhỏ xấu xí? Mà tôi thấy cậu có vẻ có bệnh yêu bản thân rồi đấy. Tự nhận mình đẹp.