Pair of Vintage Old School Fru
Công chúa thay đổi

Công chúa thay đổi

Tác giả: Bố Đinh Lưu Ly

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326225

Bình chọn: 10.00/10/622 lượt.

g nhổ cỏ tận gốc, còn mong bọn chúng mang ơn đội nghĩa với ngươi à?”

Trần Tịch chỉ im lặng nhìn đôi mắt phượng tràn ngập mỉa mai và miệt thị của Cơ Linh, lạnh nhạt nói: “Ta nghĩ, ngươi có thể hiểu tâm tình của đám phản tướng kia bây giờ.”

Khuôn mặt Cơ Linh cứng đờ. Hắn nhớ đến sự kiện bốn năm trước Quân Mẫn Tâm không để ý mọi người phản đối, thả mình đi. Bốn năm nay, chỉ cần nghĩ đến lúc ấy Quân Mẫn Tâm đứng trên tường thành khép lại tay áo khom mình, trong lòng sẽ cảm thấy ấm áp. Vì ấm áp duy nhất trong sinh mạng này, hắn vì nàng chết cũng quyết không chối từ.

Một câu nói của Trần Tịch cảnh tỉnh hắn, quả thật không ai hiểu cảm giác được người cứu vớt, được người tin cậy bằng hắn.

Trong mắt Cơ Linh thoáng qua chút lúng túng không dễ phát hiện, sau đó hắn khôi phục trấn định rất nhanh. lêquýđôn.tiểumậpmạp Ngạo mạn như hắn tuyệt sẽ không cúi đầu trước mặt tình địch, vì vậy hắn chỉ hừ lạnh chế nhạo một tiếng, xoay người rời đi.

Chỉ là một thân áo choàng đỏ chói mắt này lại để lộ ra cô đơn khắc nghiệt ngàn năm như một.

Quân Mẫn Tâm dựa sát vào ngực Trần Tịch, nhìn hướng Cơ Linh rời đi nhẹ giọng nói: “Hoá ra A Tịch nhanh mồm nhanh miệng như vậy, chỉ một câu nói đã có thể khiến Cơ Linh á khẩu không nói gì được nữa.”

“Hắn quá vô lễ, không để ai vào mắt.” Trần Tịch vuốt ve tóc nàng, nghĩ ngợi một lúc mới trầm giọng nói: “Mẫn Nhi, buông bỏ Cơ Linh đi thôi.”

Nụ cười Quân Mẫn Tâm cứng lại.

Nàng trầm mặc một lúc, thỉnh thoảng thấy ngoài lều có nữ tướng hồng anh đi qua, liền ngăn lại đề tài này: “Mấy hôm nay ta thấy nữ tướng Nam Tố Tố kia luôn đi theo chàng, không phải thầm mến A Tịch đấy chứ?”

Trần Tịch bật cười: “Ta và Nam tỷ không phải như nàng nghĩ đâu.”

“Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Đáng tiếc.” Quân Mẫn Tâm làm người hai kiếp, sao có thể không nhìn ra tình yêu tràn ngập trong mắt Nam Tố Tố khi nhìn Trần Tịch?

Trần Tịch xoay thân thể mềm mại trong ngực lại, ngưng mắt nhìn nàng, nghiêm túc nói: “Ta không muốn nữ nhân khác, nàng cũng đừng uỷ nhiệm Cơ Linh nữa có được không?”

“A Tịch, đây không phải chỉ một chuyện.” Quân Mẫn Tâm bình tĩnh nhìn đôi mắt màu xanh thâm thuý của hắn, lắc đầu cười khổ nói: “Vả lại, hiện tại ta đã đâm lao thì phải theo lao.”

Đầu tháng sau, Thẩm Lương Ca làm quân sư của Tĩnh quốc, cùng quân sư Tô Hoàn của Khương quốc giao chiến, đồng môn đánh nhau kéo dài hơn nửa tháng, vì lương thảo Tĩnh quốc không đủ nên bại một trận, mất thành Yến Vân.

Tuần giữa tháng, Tĩnh quân tu sinh dưỡng tức nửa tháng bắt đầu giương cờ trống lần nữa, muốn đoạt lại thành trì đã mất. Nhưng đối mặt với quân địch lương thảo dồi dào, Quân Mẫn Tâm không khỏi có chút nhức đầu, trao đổi với Thẩm Lương Ca và tiểu thúc một đêm, cuối cùng quyết định phái người đi chặt đứt lương thảo dự bị của Khương quốc.

Chủ lực Khương quốc đóng quân tại ba thành trì liên tiếp, nơi này cũng xây đập ngăn nước, cho nên thuỷ thảo sung túc, hàng năm lương thực đều được mùa, đại quân Khương quốc chính là dựa vào kho lúa ngàn dặm này để sinh sống, quân lương không ngừng. Thẩm Lương Ca trầm ngâm hồi lâu, duỗi ngón tay chỉ vào hình vẽ trên bản đồ:

“Quân Tướng quân và ta tiếp tục tấn công quân Khương, kiềm chế chủ lực. Cơ Linh dẫn một tiểu đội khác men theo đường nhỏ lẻn vào thành, nghĩ biện pháp tạo ra động tĩnh lớn, cắt đứt lương thảo quân Khương.”

Cơ Linh đang rảnh rỗi nhàm chán nhất thời hai mắt toả sáng, vui vẻ lĩnh mệnh.

Trần Tịch trầm mặc ở một bên mở miệng nói: “Cơ Linh không có kinh nghiệm, e rằng sẽ xảy ra sơ xuất. Không bằng việc này để ta làm đi.”

Cơ Linh nghiến răng oán hận nhìn hắn chằm chằm. Thẩm Lương Ca cười nói: “Trần Tướng quân đừng nóng vội, ngài có nhiệm vụ quan trọng hơn, quân Khương biết lương thảo bị cướp tất sẽ vất bỏ thành Yến Vân trở về hỗ trợ, mà ngoại thành Yến Vân kia nhất định phải đi qua, đến lúc đó Trần Tướng quân mai phục, giết hắn không chừa mảnh giáp!”

“Kế này rất hay!” Quân Nhàn không kìm được vỗ tay khen ngợi.

Quân Mẫn Tâm mỉm cười nói: “Cơ Linh, ta cho ngươi bốn ngàn nhân mã, ngươi có thể cắt đứt lương thảo quân địch không?”

Cơ Linh nhìn chằm chằm vào nơi nào đó trên bản đồ trước mặt, chợt nhếch môi cười lạnh nói: “Một ngàn là đủ. Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ, ta nguyện lấy cái chết tạ tội!”

Quân Mẫn Tâm nhìn theo ánh mắt của hắn, chỉ thấy một điểm đen nhỏ được đánh dấu trên bản đồ, chính là đập Liên Vân.

Kế hoạch đã định, Trần Tịch không nói gì nữa, lĩnh mệnh đi xuống bắt tay vào chuẩn bị.

Mấy ngày nay trời mưa to, bùn lầy ẩm ướt. Thẩm Lương Ca và Quân Nhàn nhổ trại mang theo năm vạn nhân mã, Trần Tịch mang theo bảy vạn khinh kỵ thừa dịp đêm tối bí mật chạy tới ngoại thành Yến Vân mai phục, Cơ Linh tràn đầy tự tin dẫn dắt một ngàn binh sĩ giả thành lưu dân, lén lút lẻn vào thành ba thành trì. Một cuộc đấu trí đấu dũng ác chiến cứ như vậy bắt đầu.

Vậy mà ai cũng không ngờ đến, Cơ Linh luôn không được người coi trọng cuối cùng lại nhất chiến thành danh, thủ đoạn ngoan, độc, tuyệt, mãi đến nhiều năm về sau vẫn làm người ta kinh hồn bạt vía.

Quân Nhàn, Thẩm Lương Ca và năm vạn nhâ