XtGem Forum catalog
Công chúa thay đổi

Công chúa thay đổi

Tác giả: Bố Đinh Lưu Ly

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326282

Bình chọn: 7.5.00/10/628 lượt.

trùng, tử nhi bất cương (百足之虫死而不僵): con rết chết mà không ngã nhào, hiện dùng để hình dung người hoặc tập đoàn thế lực to lớn tuy đã thất bại nhưng uy lực ảnh hưởng vẫn còn tồn tại.

Quân Mẫn Tâm hiểu ý, mỉm cười.

Lại trò chuyện chốc lát, Quân Nhàn nháy mắt ra hiệu cho Trần Tịch. Trần Tịch hiểu ý quay đầu sang hỏi Quân Mẫn Tâm: “Mẫn Nhi, Cơ Linh vẫn chưa trở về phục mệnh sao?”

Vốn đang chuyện trò vui vẻ, chiết phiến trong tay Thẩm Lương Ca ngừng một lát, lúng túng không nói gì nữa. tiểumậpmạp.lêquýđôn Trong nháy mắt không khí yên tĩnh lại, dường như Cơ Linh đã trở thành đề tài kiêng kỵ nào đó.

Quân Mẫn Tâm chậm rãi thu lại nụ cười, rũ mắt lạnh nhạt nói: “Lại truyền một lệnh bài nữa, nếu hắn vẫn không trở về phục mệnh, xử tại chỗ theo quân pháp!”

Lại nói Cơ Linh tự nhận lập công lớn, kể từ sau sự chuyện dìm nước ba thành lập tức như lệ thường dung túng thủ hạ binh lính cướp bóc tiền của của dân chúng, vàng bạc châu báu trong tay thủ hạ nhiều như núi, cứ như thế sống ung dung tự tại một thời gian. Quân Mẫn Tâm hai lần ba phen phái người tới thúc giục, nhưng con người cuồng vọng này lần nào cũng vung tay lên, hung ác đe doạ: “Chờ bên này xử lý xong tiểu gia sẽ tự động trở về! Còn nhiều chuyện nữa, ta sẽ khiến ngươi đời này đừng hòng mở miệng được!”

Cứ như vậy đã hơn nửa tháng, mãi đến khi một mệnh lệnh hung ác được ban ra, Cơ Linh biết Quân Mẫn Tâm có bao nhiêu tức giận, lúc này mới chọn một rương trân bảo quý giá nhất không nhanh không chậm trở lại.

Con khổng tước sặc sỡ vừa hăm hở vào quân doanh đã thấy tất cả mọi người tập trung đông đủ, vẻ mặt nặng nề nhìn hắn. Cơ Linh có phần kinh ngạc, nghĩ thầm: Quả nhiên là người lập công rồi sẽ không giống trước, ngay cả lúc về doanh tất cả mọi người đều xếp hàng ngênh đón!

Nghĩ vậy, vẻ mặt hắn càng thêm thoả mãn! Hắn toét miệng cười một tiếng, đang định hành lễ với Quân Mẫn Tâm đứng cách xa hắn, bỗng nghe Trần Tịch quát lên một tiếng: “Cơ Linh, ngươi có biết tội của ngươi không?!”

Cơ Linh bất ngờ không kịp chuẩn bị bị tiếng quát này làm cho sợ hết hồn, lập tức bối rối, suy nghĩ có phần bất ngờ, nhưng vẫn khí thế lăng nhân đáp trả: “Tội? Tội gì? Lão tử lập công lớn, có tội gì?!”

Thẩm Lương Ca đỡ trán lắc đầu, dường như đã sớm dự liệu được sau đó sẽ là cảnh tượng khốc liệt cỡ nào.lêquýđôn.tmm Vẻ mặt Trần Tịch nghiêm nghị nói: “Dìm nước ba thành, lòng dạ ác độc giết chết bốn vạn con dân vô tội, gây ra chuyện mất hết tính người. Đây là tội lớn thứ nhất!”

“Trần Tịch, ngươi con mẹ nó bị bệnh à!!!”

Cuối cùng Cơ Linh cũng có phản ứng, cục diện trước mặt không phải đại hội khen thưởng! Không có vàng bạc mỹ nhân, không có thăng quan tiến chức! Nếu có, cũng chỉ có một đám người mạc danh kỳ diệu ở chỗ này hưng sư vấn tội!

“Đây là cái lý do con mẹ nó thối nát gì vậy!” Cơ Linh quả thực vừa giận vừa sợ, trên khuôn mặt trắng nõn xuất hiện hai vệt ửng đỏ: “Ai không vô tội? Hai nước giao chiến, thương vong là chuyện bình thường!”

Vẻ mặt Trần Tịch không đổi, chỉ lạnh nhạt nói: “Dung túng binh lính chiếm đoạt ruộng đất tài vật của dân chúng, bắt giữ vợ con của người khác ức hiếp dân chúng, những hành vi này không khác gì bọn cường đạo! Đây là tội lớn thứ hai!”

Nghe vậy, Cơ Linh siết chặt nắm đấm vang lên những tiếng răng rắc, mắt phượng trừng to, giống như tuỳ thời xông lên chém giết. Hắn liếc Quân Mẫn Tâm, vừa hận vừa lườm Trần Tịch, cười lạnh nói: “Người ta yêu nhất cũng bị ngươi đoạt, lấy vài thứ, phá vài vật thì có làm sao!”

“Càn rỡ!” Đại Tướng quân Quân Nhàn vỗ án kỷ, khắp nơi chấn động, án kỷ vỡ nát.

Cơ Linh đang nổi nóng, bất chấp là ai bật thốt lên: “Ta thả con mẹ ngươi…”

“Cơ Linh!” Đầu Quân Mẫn Tâm đau như muốn nứt ra, quát: “Im miệng!”

Cơ Linh ngẩn ra, ô ngôn uế ngữ vọt tới bên miệng đành ngừng lại, ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng thân thể lại rung động dữ dội, hiển nhiên là cố gắng áp chế cơn tức giận đang dâng lên.

Trần Tịch vẫn nghiêm nghị, tiếp tục nói: “Năm lần bảy lượt không thèm đếm xỉa đến quân lệnh, trong mắt không có quân pháp! Đây cũng là tội chết!”

Lúc này Cơ Linh không mắng chửi không làm loạn, ánh mắt đặc biệt bình tĩnh, đó là sự vắng lặng, đáng sợ được ngưng kết ngàn năm, hơn nữa thật đáng buồn.

Hắn lẳng lặng ngưng mắt nhìn Quân Mẫn Tâm, tựa như đang chờ phán quyết.

Quân Mẫn Tâm ngước mắt nhưng không nhìn hắn, mà chuyển sang Thẩm Lương Ca, lạnh giọng hỏi: “Quân sư, theo quân pháp thì nên xử trí Cơ Linh như nào?”

“Cơ đại nhân phạm phải ba tội lớn, vốn nên xử tử tại chỗ.” Thẩm Lương Ca nghiêm mặt, thông minh như nàng sao không hiểu suy nghĩ của Quân Mẫn Tâm?

Phe phẩy quạt giấy, nàng lại chuyển giọng, dịu dàng cười nói: “Nhưng Cơ đại nhân không uổng nhất binh nhất tốt chiếm được ba thành, khiến quân ta có thể phục kích quân địch, tiến quân thần tốc, có công lớn. Theo thần không bằng lấy công chuộc tội, cho Cơ đại nhân cơ hội sửa đổi!”

“Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.” Quân Mẫn Tâm có lòng hạ bậc thang, thuận thế gật đầu, nói với Quân Nhàn bên cạnh: “Giao cho Đại tướng quân xử trí.”

Quân Nhàn vội ngồi ngay ngắn, trầm giọng nói: “Niệm